Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 238 - Liên Tục Có Người Tới Tìm Giữa Đêm Khuya!




Sau đó, Tư Không Hoàng đưa Tô Trường Không đến cửa đại điện, Tô Trường Không nhanh chóng quay về chỗ ở, hơi chút thổ nạp tu luyện mấy chu thiên Quy Tức Công thì trời đã sáng.

"Đói quá đi... Lúc quay về ta nhất định phải tìm cơ hội ăn no một bữa." Tô Trường Không rời giường, luyện một hồi Ngũ Cầm Hí, sau đó rửa mặt một phen và tới nhà bếp chung ăn điểm tâm. Đương nhiên là không thể ăn no rồi, hắn sờ sờ bụng, âm thầm bất đắc dĩ.

Từ hai tháng nay sau khi Tô Trường Không bắt đầu tu luyện Cự Kình công, sức ăn của hắn đã tăng nhiều, bởi vậy tuy mỗi ngày hắn đều ăn cơm nhưng chưa bao giờ được lửng dạ.

Tô Trường Không tới nhà bếp chung ăn xong điểm tâm, cuối cùng cảm giác đói khát trong bụng cũng biến mất một chút, sau đó hắn lại theo lẽ thường tới Luyện Đan phòng công tác.

Vốn dĩ hôm nay cũng là một ngày bình tĩnh nhưng mọi chuyện lại không đơn giản như thế.

"Tô đại sư... Tối hôm qua ngươi đi gặp nhị tiểu thư sao?" Không bao lâu sau, Lưu Canh cũng đi tới Luyện Đan phòng, vừa tới nơi, người này đã giả vờ vô tình thuận miệng nhắc tới.

Lời này vừa ra, lập tức khiến Tô Trường Không nhíu mày, Lưu Canh này là người của Mạnh Tang phái tới giám thị hắn.

Lúc đêm khuya hôm qua Tô Trường Không đến nơi ở của Tư Không Hoàng một chuyến, vậy mà lập tức đã bị cơ sở ngầm của Mạnh Tang phát hiện, hơn nữa vừa đến ban ngày, Lưu Canh đã nhắc tới việc này trước mặt hắn, thực hiển nhiên là Mạnh Tang bên kia bày mưu đặt kế rồi.

Ở thời điểm Cung Chính còn ở lại nơi này, lão từng cảnh báo Tô Trường Không về chuyện phái hệ bang chủ và phái hệ phó bang chủ, dặn dò Tô Trường Không cứ chăm chỉ luyện đan, đừng dính líu vào trong đó, tránh chuốc vạ vào thân.

Mà tối hôm qua Tư Không Hoàng gọi Tô Trường Không đi qua bên đó một chuyến, có lẽ ở trong mắt Mạnh Tang, chuyện này là dấu hiệu phái hệ bang chủ muốn mượn sức Tô Trường Không, bởi vậy sáng hôm nay mới có một màn Lưu Canh dò hỏi hắn như vậy.

Trong lòng Tô Trường Không cũng có chút khó chịu khi bị giám thị mọi hành động như vậy, nhưng hắn vẫn tỏ ra bình tĩnh nhìn về phía Lưu Canh, mở miệng nói: "Ta chỉ là một người làm công, là luyện đan sư, trong lòng chỉ nghĩ tới chuyện chuyên tâm luyện đan mà thôi."

Tô Trường Không nói những lời này với ý tứ rất rõ ràng, hắn không để ý tới mối quan hệ và chuyện tranh đấu giữa hai phương, hắn chỉ muốn im lặng luyện đan, không muốn trêu chọc vào bất cứ phiền toái gì khác.

Lưu Canh ngại ngùng cười cười, cũng không tiếp tục nói về việc này, mà thay vào đó là: "Chúng ta nhanh chóng khai lô đi, hôm nay đan dược có chút nhiều."

Tô Trường Không vốn cho rằng hắn đã tỏ thái độ rõ ràng sẽ không theo bên nào hết và việc này cũng coi như kết thúc, nhưng khiến cho hắn không nghĩ tới chính là việc này còn chưa xong.

Vừa tới buổi tối, ban đêm hôm nay gió tuyết rất lớn, sắc trời càng tối hơn hôm qua.

"Luyện một hồi Quy Tức Công, chờ đến đêm khuya còn phải qua Tư Không Hoàng bên kia luyện đan."

Tô Trường Không nằm ở trên giường, như thường lệ bắt đầu bình thường chuyên cần tu luyện. Từ rất lâu rồi, tu luyện đã sớm thành một phần trong cuộc sống của hắn, nó cũng giống như ăn cơm uống nước vậy, không thể thiếu được.

"Hử?"

Trong lúc đang hô hấp thổ nạp, Tô Trường Không bị rơi vào trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, nhưng cảm giác còn nhạy bén hơn bình thường, một chút gió thổi cỏ lay cũng không thể gạt được hắn. Chính trong lúc ấy, hắn nghe được ngoài tường có tiếng vang rất nhỏ tựa như ai đó vừa trèo tường vào đây, bàn chân rơi xuống đất.

"Có người đến tìm ta vào giờ này? Là ai chứ?" Trong lòng Tô Trường Không có chút giật mình, hắn lập tức ngừng tu luyện, giả vờ đang ngủ.

"Ca sát!"

Nhưng vị khách không mời mà đến này sau khi trèo tường vào bên trong, đã trực tiếp đi về phía phòng của hắn, cánh tay đẩy cửa, một luồng lực lượng khá lớn xuất hiện, then cửa bằng gỗ lập tức gãy lìa, cửa phòng đang đóng chặt cũng lập tức rộng mở, phát ra động tĩnh không nhỏ.

Một nam tử mặc hắc y, bịt mặt bằng một chiếc khăn đen, chỉ có con mắt lộ ra bên ngoài đã xuất hiện ở cửa.

"Người nào?"

Tô Trường Không giả vờ vừa bị hành động ấy làm giật mình, bừng tỉnh từ trong lúc ngủ mơ, sau đó hắn ngồi dậy, có chút sợ hãi co rúm lại tựa vào trên vách tường!

"Đừng la to. Nếu làm kinh động tới những người khác, ta cũng không cam đoan mình có thể làm chút gì hay không đâu."

Người bịt mặt mặc hắc y phát ra âm thanh khàn khàn, hiển nhiên là cố ý cải biến giọng nói, đối phương lên tiếng cảnh cáo Tô Trường Không một câu, sau đó nghênh ngang tiến vào trong phòng, tự mình làm việc của mình ngồi xuống bên cạnh cái bàn.

"Hắn là... người mặc hắc y đã giao tiếp cùng Lưu Canh đêm ấy? Là người của Mạnh Tang!"

Dù người mặc hắc y này đã che mặt, nhưng hình thể, cùng với khinh công vừa thể hiện, đã khiến Tô Trường Không lập tức phán đoán ra thân phận của đối phương, người này chính là thủ hạ của Mạnh Tang, là một trong ba võ giả đã từng thiêu hủy Tuyên Vũ các hai tháng trước, cũng là người từng tiến hành giao tiếp cùng Lưu Canh, kết quả bị Tô Trường Không nẫng tay trên.