Hưu!
Giây tiếp theo, nữ tử áo trắng dùng một loại tốc độ còn nhanh hơn gấp đôi vừa rồi đánh về phía Tô Trường Không. Đôi móng vuốt tê kim liệt thiết (cấu vàng xé sắt), đan vào nhau tạo thành trảo ảnh dày đặc, điên cuồng xuất hiện quanh thân Tô Trường Không, nhìn dáng vẻ hung hãn kia, tựa như nhất quyết phải cứng rắn xé nát Tô Trường Không mới thôi.
Đối mặt với thế công như mưa rền gió dữ của nữ tử áo trắng, Tô Trường Không lại có vẻ hờ hững, không mấy quan tâm. Thân thể hắn nhoáng lên một cái, lập tức né tránh theo biên độ cực kỳ nhỏ bé.
"Phốc phốc phốc!"
Tô Trường Không như một mảnh lá cây nhẹ nhàng lay động theo cuồng phong bão táp, khiến cho trảo ảnh liên tiếp, dày đặc cũng không cách nào chạm tới y phục của hắn!
"Hay... Thân pháp thật cao minh!"
Trong lòng võ giả còn lại trên thuyền không khỏi chấn động, không ít người trong đám bọn họ đều luyện võ nhưng thân pháp cao minh khó tả của Tô Trường Không vẫn khiến bọn họ theo không kịp.
Từ sau khi Ngũ Cầm Hí của Tô Trường Không đạt tới bát cảnh, công pháp này đã mạnh hơn gấp mấy lần lúc trước, dù tiến công hay thân pháp, đều cực kỳ hiếm thấy!
"Nữ tử yêu ma thần thần bí bí này... Rất kỳ quái, giống như chưa từng luyện võ, chiêu thức của nàng vô cùng thô ráp, tiến công hoàn toàn dựa theo bản năng." Tô Trường Không tùy thân theo gió động, linh hoạt giống một con linh lộc lại nhanh nhẹn tựa một chú chim bay.
Hắn vừa né tránh công kích vừa không khỏi nhíu mày. Hắn mới phát hiện ra nữ tử áo trắng này không đáng sợ như những gì hắn tưởng tượng.
Tuy tốc độ, lực lượng của nữ tử áo trắng đều vượt qua võ giả Đoán Thể đại thành không chỉ một cấp bậc, thậm chí nàng còn nhỉnh hơn một chút so với võ giả luyện huyết một lần như Tô Trường Không, nhưng chiêu thức của nàng có quá ít biến hóa, y hệt như một tên mãng phu không có chút lực lượng nào!
Nếu nàng đối chiến với võ giả bình thường, thậm chí là võ giả Đoán Thể đại thành, đều có thể nghiền áp bọn họ nhưng đối chiến với dạng cao thủ như Tô Trường Không, lập tức lộ ra sơ hở, vụng về tựa như lấy trứng chọi đá!
"Giải quyết nàng!" Tô Trường Không không định dây dưa quá lâu cùng nữ tử áo trắng, hắn quyết định cứ đánh chết nàng lại nói sau!
Ngũ Cầm Hí. Kháo Sơn Hùng!
Tô Trường Không nắm lấy khoảng trống giữa những đòn công kích của nữ tử áo trắng, thoạt nhìn thân thể hắn hơi vụng về, kì thực đã sớm ngưng tụ lực lượng trên thân hình, chỉ trong thoáng chốc, hắn đã dùng khu vực bả vai va chạm về phía trước, như là một con cự hùng đâm sầm vào thân cây hoặc núi cao, hùng hồn hữu lực.
"Bành!"
Một đòn va chạm mãnh liệt của Tô Trường Không đã khiến thế công của nữ tử áo trắng trở nên tán loạn trong nháy mắt, bước chân nàng lảo đảo rút lui về phía sau.
Đổi lại là người bình thường, dù là võ giả Khí Huyết cảnh như Lưu Bách Nhận trúng đòn va chạm này cũng phải đứt xương nứt gân nhưng nữ tử áo trắng kia gần như chỉ mất đi cân bằng, chứ không hề chịu bất cứ ảnh hưởng nào khác.
Thân thể của nàng thật cứng rắn, tựa như đồng da thiết cốt (da đồng xương sắt).
"Chết!"
Nhưng đúng vào lúc này, chân khí trong cơ thể Tô Trường Không đã hội tụ vào kinh mạch trên cánh tay, kinh mạch trên hai cánh tay mấp máy không ngừng, cơ bắp phồng lên, hai bên cánh tay mở ra, tạo thành chiêu thức song phong quán nhĩ (hai tay vỗ vào hai bên tai đối thủ) hung hăng đánh về phía đầu nữ tử áo trắng.
Song chưởng rộng lớn tựa như hai thanh cự chuy nện thẳng vào hai bên đầu nữ tử áo trắng, lực lượng khổng lồ nổ tung, đè ép tới.
Dưới một kích toàn lực bùng nổ từ song chưởng được rót đầy chân khí hùng hồn của Tô Trường Không, dù là sắt thép cũng bị đánh cho vặn vẹo biến hình!
"Ca sát!"
Không khí phụ cận đều chấn động một chút, dù nữ tử áo trắng có khung xương cứng như sắt théo, có thể ngạnh kháng đao kiếm trảm đánh, nhưng cũng không thể thừa nhận nổi một kích nặng nề kia, chỉ thấy cái đầu nàng vang lên âm thanh xương cốt vỡ vụn, sau đó lõm xuống, trở nên vặn vẹo, tai mắt mũi miệng đều có máu tươi chảy ra.
Nữ tử áo trắng lảo đảo lui về phía sau, thân thể lắc lư lảo đảo không ngừng, trên khuôn mặt vốn đầy vẻ khát máu cũng nhiều thêm một tia hoảng sợ. Thực lực của nam tử đeo mặt nạ hình con khỉ đen trước mắt này, quá mạnh! Từ khi nàng biến thành hình dạng này, đã gặp biết bao nhiêu người nhưng lại cực kỳ ít chạm phải tồn tại mạnh mẽ như đối phương.
“Vẫn chưa chết?" Tô Trường Không cũng không khỏi kinh hãi.
Đầu đã bị thương nghiêm trọng như vậy còn chưa mất đi năng lực hành động?
"Dát ô!"
Tựa như giờ phút này, nữ tử áo trắng với cái đầu vặn vẹo, biến hình, đã tỉnh táo lại, nàng phát ra một tiếng rít gào, rồi nhanh chóng lui lại phía sau, nhún người một cái trực tiếp vượt qua vòng bảo hộ bên ngoài boong tàu, nhảy vào bên trong nước biển, gợn lên tầng tầng bọt nước.
"Chạy thoát rồi?"