Tô Trường Không tận mắt nhìn thấy, ở trên mặt biển có một vị nữ tử không rõ tướng mạo, tóc tai bù xù, đang khua khoắng quẫy đạp lung tung.
Cùng lúc ấy, một nam nhân dáng người khôi ngô, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ bằng gỗ xuất hiện, đối phương chính là người tổ chức Quỷ thị lần này, cũng là chủ nhân của con thuyền này, mở miệng phân phó: "Dùng dây thừng kéo nàng lên!"
“Vâng!"
Hộ vệ trên thuyền đều nhận lệnh, lập tức chuẩn bị dây thừng dùng để cứu người, đây vốn là dụng cụ phòng hộ trên thuyền. Rất nhanh sau đó, bọn họ đã ném dây thừng xuống để cho nữ tử bị rơi khỏi thuyền bắt lấy.
"Kéo nàng đi lên!"
Mấy hộ vệ trên thuyền chờ cho nữ tử bắt được đầu dây thừng vừa bị ném xuống, sau đó tất cả đồng loạt ra tay, hợp lực kéo nữ tử ấy đi lên, lại đỡ lấy bả vai của nàng, cho nàng vịn vào người để trèo lên thuyền.
Thoạt nhìn sự kiện này vốn chỉ là một chuyện nhỏ, một khách nhân tham dự Quỷ thị ngoài ý muốn bị rơi khỏi thuyền mà thôi.
Nhưng trong giây lát, trong lòng mọi người đều đã nhận ra tình huống không thích hợp!
"Không đúng... Buổi tối hôm nay có nữ nhân mặc áo trắng lên thuyền sao?" Một hộ vệ bỗng nhiên mở miệng nói.
Hồi nãy, chính bọn họ đã thu vé vào cửa của khách nhân trước khi để bọn họ lên thuyền. Tuy hôm nay có chừng vài chục vị khách cùng lên thuyền, số lượng không ít nhưng phần lớn bọn họ đều mặc những loại y phục tương đối đậm màu, khó nhận ra khi đứng trong bóng tối, ví dụ như màu đen, màu lam vân vân...
Cho nên một nữ nhân mặc đồ trắng, nhìn kiểu gì cũng thấy rất đặc thù…
Chẳng lẽ thực sự có một vị khách như vậy đã lên thuyền sao?
"Cẩn thận!"
Ngay lúc hộ vệ kia đang vô cùng khó hiểu, đột nhiên bên tai hắn vang lên tiếng kinh hô của đồng bạn.
Chỉ thấy lúc này từ khóe miệng nữ tử áo trắng, tóc tai bù xù được mọi người kéo từ trong biển lên thuyền vẫn còn đang run rẩy tựa như quá lạnh bởi thân thể bị ngâm trong nước kia, lại nổi lên một đường cong cực độ tàn nhẫn, che lấp bên dưới mớ tóc dài!
"Không tốt!" Trong lòng một hộ vệ ở gần nữ tử áo trắng kia vừa dâng lên một cảm giác báo động. Người này vội vàng muốn lui lại nhưng đã muộn.
"Phốc xuy!"
Nữ tử áo trắng vươn một bàn tay tái nhợt không chút máu đâm thẳng tới. Trong tiếng thanh thúy của máu thịt bị xé rách, bàn tay ấy đã cứng rắn xuyên thủng lồng ngực hộ vệ kia. Hắn lảo đảo lui về phía sau, trước ngực đã bị đục thành một lỗ trống rỗng.
Mà ở trong tay nữ tử áo trắng nọ lại có một trái tim màu máu còn tại thình thịch, thình thịch đập liên hồi.
"Lão Thất!"
Hộ vệ vừa bị móc mất trái tim mềm nhũn té trên mặt đất, những hộ vệ còn lại trên thuyền đều gào thét đầy phẫn nộ.
Nữ tử áo trắng không biết xuất hiện từ nơi nào, đã ra tay giết một đồng bạn của bọn họ mà không có chút lý do gì!
Sau đó, một chuyện khiến tất cả mọi người đều sởn tóc gáy đã xảy ra. Nữ tử áo trắng cầm lấy trái tim kia, nâng lên chóp mũi ngửi vài cái, sau đó đưa thẳng tới bên miệng, dùng sức gặm cắn.
Một màn ăn uống tàn khốc khiến mọi người nhìn thấy mà run rẩy cả da đầu!
"Điên... Điên rồi sao?" Có người lui về phía sau vài bước theo bản năng.
Phải biết rằng, đại đa số những vị khách có thể tham gia vào Quỷ thị đều không phải hạng người đơn giản, không ít người đã từng chứng kiến những cảnh tượng cực kỳ tàn nhẫn, nhưng ngay cả bọn họ cũng hiếm thấy cảnh trực tiếp ăn sống nội tạng cơ thể người kiểu này!
"Nữ tử này... Thực quỷ dị!" Mắt thấy một màn này, trên mặt Tô Trường Không cũng hiện lên một tia ngưng trọng.
Nữ tử áo trắng này lên tiếng cầu cứu ở trong nước biển cạnh thuyền, làm cho người ta nghĩ rằng nàng là khách nhân ở trên thuyền bị rơi xuống nước.
Nhưng sau khi được người ta cứu lên thuyền, nàng trực tiếp ra tay hạ sát thủ.
Và điều khủng khiếp nhất là, ngay trong lúc nhẹ nhàng hời hợt nàng đã đào ra một trái tim còn đập của hộ vệ có nền tảng võ đạo không tầm thường.
Nữ tử này tuyệt đối là một nhân vật nguy hiểm!
"Móa nó! Ngươi muốn chết!" Nam tử đeo mặt nạ hình ngựa ở gần đó vừa nổi giận gầm lên một tiếng.
Người này vốn là hộ vệ trên thuyền, vừa tận mắt nhìn thấy đồng bạn của mình chết thảm tại chỗ, còn bị nữ tử áo trắng cầm trái tim gặm ăn, lòng đầy kinh sợ. Dưới cơn thịnh nộ, nam tử này trực tiếp rút ra khảm đao bên hông, chém thẳng vào cổ nữ tử kia.
"Phốc!"
Nhưng tình huống khiến người ta kinh ngạc đã xảy ra.
Một đao này mang theo kình lực không tầm thường, có thể dễ dàng chặt cây đại thụ to bằng miệng bát phải đứt làm đôi, vậy mà khi chân chân chính chính chém vào phần cổ nữ tử áo trắng nọ lại phát ra một tiếng vang rất nhỏ, giống như là lấy đao cùn chém vào da trâu cứng cỏi vậy…
Và trên thực tế, phần cổ của nữ tử kia cũng không tổn thương chút nào!
“Đây... Đây là khổ luyện ngạnh công?" Hộ vệ đeo mặt nạ ngựa kia lập tức ngây dại.