Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 2: Người Còn Lại Cuối Cùng




Giờ Dậu, là năm giờ đến bảy giờ chiều.

Xong điểm danh buổi sáng, mọi người Hắc Thiết sơn trang đều bắt đầu tản đi, ăn cơm, làm việc.

"Đang đang đang!"

Trong phòng đoán tạo, một luồng khí tức nóng rực vô cùng khó chịu tản ra từ bếp lò, có rất nhiều chú tạo sư đều để trần thân trên, vung chùy sắt, tạo ra phôi sắt, vung đến mức mồ hôi như mưa, tiếng đoán tạo thanh thúy vang lên không dứt bên tai.

"Cho lửa lớn hơn một chút!" Một nam nhân có cánh tay tráng kiện và làn da thô ráp kêu lên.

"Được." Tô Trường Không kéo ống bễ, khiến cho hỏa diễm trong thiết lô hừng hực bốc lên, nóng đến mồ hôi ướt đẫm, nhưng trong ba tháng này hắn cũng dần dần quen với công tác của mình rồi.

Hiện giờ hắn chính là một học đồ làm việc vặt, phụ trách kéo gió cho ống bễ, bỏ thêm than đá, ngẫu nhiên cũng bắt đầu tạo ra một ít phôi thô liêm đao, cái cuốc đơn giản.

"Thanh Thủy thành có võ quán tập võ, nhưng đều thu phí đắt đỏ, tháng nào cũng vậy, động chút là đòi bạc. Đầu vào đã là mười hai lượng, trong ba tháng này, ta còn chưa tích lũy được một phần mười..." Tô Trường Không bất đắc dĩ than.

Lúc trước hắn cũng muốn tập võ, nhưng đáng tiếc chính là, võ đạo lại không phải thứ mà người thường có thể tiếp xúc được.

Tô Trường Không biết, võ quán tập võ trong Thanh Thủy thành có mức học phí rất đắt đỏ, chẳng một người bình thường nào có thể gánh nổi!

Tô Trường Không là học đồ chú tạo sư, chỉ phụ trách hỗ trợ, làm việc vặt trong Hắc Thiết sơn trang, cho nên thù lao của hắn cũng ít tới đáng thương, mỗi tháng chỉ được 200 tiền đồng. Hắn không dám ăn chẳng dám mặc, trong ba tháng mới tích góp được chưa đầy nửa lượng bạc, chút tiền ấy còn không đủ phí nhập môn võ quán.

Nhưng Tô Trường Không cũng chẳng có bao nhiêu bất mãn với chuyện này, có bao nhiêu bản lĩnh thì lấy bấy nhiêu tiền. Ở Hắc Thiết sơn trang này, ít nhất hắn cũng không phải lo ăn mặc, cũng không cần lo lắng vấn đề an toàn sinh mệnh, về sau khi trở thành chú tạo sư, thù lao của hắn cũng sẽ tăng thêm gấp bội.

"Hiện đại và cổ đại giống hệt nhau, từ thực tập chuyển qua chính thức..." Tô Trường Không âm thầm than thở một câu.

"Tan tầm! Tan tầm! Chú ý tắt lửa!" Đã tới buổi chiều, quản sự mở miệng thông báo.

Một đám thành viên Hắc Thiết sơn trang dần dần tán đi, cũng có những người chưa làm xong việc.

"Rốt cuộc cũng tan tầm!" Tô Trường Không cầm lấy khăn mặt xoa xoa vầng trán đầy mồ hôi.

Hắn trở lại trong phòng, tắm rửa qua một cái, thay đổi một bộ quần áo sạch sẽ, mới đi về phía hậu viện Hắc Thiết sơn trang. Hắn chuẩn bị dựa theo những lời Hoa Thiện y sư nói ban sáng, ai có thời gian, cứ qua học Ngũ Cầm Hí.

Tô Trường Không gặp được Hoa Thiện y sư trong hậu viện lịch sự tao nhã được Hắc Thiết sơn trang chuyên môn dùng để tiếp đãi khách quý.

Ở trong sân lúc này, không chỉ có một mình hắn đến học tập Ngũ Cầm Hí, còn có khoảng bảy, tám người cả già lẫn trẻ, đều cảm thấy hứng thú với Ngũ Cầm Hí.

"Chỉ có vài người như vậy thôi sao? Xem ra nhiệm vụ phổ biến Ngũ Cầm Hí của ta vẫn là gánh thì nặng mà đường thì xa..." Hoa Thiện y sư một mực chờ đợi nhưng chỉ có chưa đầy mười người trong Hắc Thiết sơn trang đến học tập Ngũ Cầm Hí, khiến cho lão có chút thất vọng, nhưng ngẫm lại cũng là chuyện bình thường, đại đa số người còn chẳng có cơm mà ăn no, ai nấy đều bận kiếm kế sinh nhai, đâu có lòng thanh thản mà luyện dưỡng sinh quyền chứ?

Hoa Thiện y sư bình tâm lại, mở miệng nói: " Ngũ Cầm Hí này chính là một bộ dưỡng sinh quyền đã được truyền thừa từ lâu, bắt chước tư thế của năm loại động vật để cường thân kiện thể, khiến khí huyết lưu loát, cần kiên trì bền bỉ tu hành, mới có thể nhìn thấy hiệu quả. Sư phụ ta tu luyện bộ Ngũ Cầm Hí này, đã sống hơn trăm tuổi mới quy tiên!"

Tô Trường Không nghiêm túc lắng nghe, hắn vốn không hề thỏa mãn với thực tại, hiện giờ được sống yên phận ở Hắc Thiết sơn trang, có quá nhiều thời gian nhàn rỗi, với lại nhỡ đâu luyện tập Ngũ Cầm Hí thực sự có tác dụng với hắn thì sao?

"Ngũ Cầm Hí mà ta tu luyện, tổng cộng được chia làm 54 động tác, Hổ Hí 13 thức, Lộc Hí 9 thức, Hùng Hí 9 thức, Viên Hí 10 thức, Điểu Hí 13 thức."

"Mặt khác, vẫn còn phương pháp luyện tập tương sinh, tương khắc cao cấp hơn, ví dụ như phương pháp luyện tập Linh Viên Hí Bản Hùng hoặc chiêu thức Hạc Hí cần luyện thật nhiều mới ngộ ra được. Hiện giờ, ta vừa luyện vừa giảng giải, mọi người cũng luyện theo đi, chỗ nào không hiểu cứ tùy tiện hỏi lão phu."

Hoa Thiện y sư giảng giải, giới thiệu một chút tình huống cơ bản của Ngũ Cầm Hí, sau đó bắt đầu diễn luyện, mọi người còn lại cũng luyện tập theo.

Hoa Thiện y sư cố ý thả chậm động tác, khi thì như hổ oai mãnh, khi thì như lộc ung dung, mang tới cho người ta một loại cảm giác cảnh đẹp ý vui.

Tô Trường Không cũng hết sức chuyên chú luyện tập theo, từ lúc ban đầu mới lạ đến sau này thuần thục, tuy vẫn chưa đạt tới tiêu chuẩn nhưng cũng coi là ra hình ra dáng.

"Ừm?" Chừng một giờ đi qua, vẻ mặt Tô Trường Không hơi hơi lay động.

Nắm giữ võ công: Ngũ Cầm Hí ( nhập môn 1%).

Tô Trường Không nhìn bên trong thanh thuộc tính của hắn vừa có thêm một hàng!

"Ngũ Cầm Hí được xếp vào phạm trù võ công ư?" Tô Trường Không âm thầm kinh ngạc.

Tuy Ngũ Cầm Hí này là dưỡng sinh quyền, không phải quyền pháp giết địch, nhưng đúng là nó cũng thuộc phạm trù võ đạo!

"Lão phu sẽ ở lại Hắc Thiết sơn trang năm ngày, hôm nào cũng vậy, cứ tới khoảng thời gian này, mọi người đều có thể đến học tập Ngũ Cầm Hí."

Sắc trời dần dần ảm đạm, Hoa Thiện y sư dặn dò rồi cho mọi người tự trở về nghỉ ngơi.

Nói là nói như vậy, nhưng trong lòng Hoa Thiện y sư rất rõ ràng, ngày đầu tiên còn có gần mười người tới học, chỉ sợ ngày hôm sau số người tới sẽ ít hơn nhiều!

Quả nhiên, buổi chiều ngày hôm sau, chỉ còn lại năm sáu người đến học tập Ngũ Cầm Hí.

Riêng Tô Trường Không ngày nào cũng đến, cũng rất chăm chỉ thỉnh giáo Hoa Thiện y sư một ít điểm khó hiểu về Ngũ Cầm Hí. Hoa Thiện y sư thấy một hài tử như Tô Trường Không lại cảm thấy cực kỳ hứng thú với Ngũ Cầm Hí, lão cũng có chút vui mừng.

Trên thực tế, lão một mực bôn ba phổ biến Ngũ Cầm Hí, cũng vì muốn làm chút chuyện gì đó cho dân chúng bình thường của thế giới này.

Nếu ai nấy đều có thân thể khỏe mạnh, tự nhiên cũng bớt được rất nhiều bệnh tật.

Rất nhanh đã tới chạng vạng của năm ngày sau.

Lúc này chỉ còn lại một mình Tô Trường Không vẫn đi theo Hoa Thiện y sư luyện Ngũ Cầm Hí.

Ngoại trừ ăn cơm và ngủ, hắn vẫn luôn kiên trì bền bỉ như vậy, cũng không dễ dàng!