Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 189: Bảo Đan Cư!




"Được." Tô Trường Không lộ ra dáng vẻ lời ít mà ý nhiều.

Bên trong một phòng bao lịch sự tao nhã tại lầu hai, thanh niên rót cho Tô Trường Không một chén nước trà được ngâm từ loại trà cực kỳ quý giá rồi cúi đầu lui xuống.

Tô Trường Không không động đến nước trà trên bàn, chỉ yên tĩnh ngồi chờ đợi.

Không bao lâu sau, đã có một trung niên nam tử khí chất nho nhã bước vào phòng bao. Hiển nhiên người này chính là Vạn Tầm chủ quản, nghe họ của đối phương cũng có thể đoán ra người này là một đệ tử của Vạn gia.

"Tại hạ Vạn Tầm, xin hỏi tiên sinh xưng hô như thế nào?" Vạn Tầm chắp tay với Tô Trường Không, khách khí hỏi.

"Ta họ Lý." Tô Trường Không tùy tiện bịa ra một cái họ giả.

"Lý tiên sinh, ngươi cần mua những dược liệu kia? Tuy một bộ phận dược liệu trong đó không có sẵn tại Vạn Lâm các chúng ta nhưng chúng ta có thể thu mua từ địa phương khác, nội trong nay mai có thể chuyển tới nơi!" Vạn Tầm nói với Tô Trường Không.

"Giá cả thì sao?" Tô Trường Không hỏi một chút giá cả.

"Những loại dược liệu mà Lý tiên sinh cần đều có chút quý báu, phần lớn là vật ích khí bổ huyết, một phần ước tính là 3000 lượng bạc!" Vạn Tầm nói chi tiết.

"3000 lượng?" Tô Trường Không thầm thất kinh, tuy rằng hắn đã sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng giá cả này vẫn khiến hắn kinh dị không thôi.

Phải biết rằng lúc trước, mỗi ngày Tô Trường Không đều xa xỉ dùng lượng Ích Khí tán gấp đôi nhưng một tháng cũng chỉ hết chừng sáu bảy trăm lượng. Vậy mà chỉ một phần dược liệu luyện chế Khí Huyết đan cũng có giá tới 3000 lượng bạc!

Tuy trong lòng Tô Trường Không hơi sửng sốt nhưng trên mặt vẫn giữ được vẻ bình tĩnh, hắn nói: "Vậy tại hạ cứ đặt trước một phần đã."

Chưa mua nhiều vội, cứ thử mua một phần nhìn xem hiệu quả lại nói sau!

"Hai ngày sau hôm nay, chúng ta sẽ giao đúng hạn." Vạn Tầm nghe vậy, lập tức tỏ ra vui vẻ, hắn biết đơn hàng này đã thành công một nửa, lập tức cam đoan nói.

"Vậy hai ngày sau, ta lại đến." Tô Trường Không gật gật đầu. Sau đó hắn được Vạn Tầm đưa tiễn hạ, rời khỏi Vạn Lâm lâu.

Tô Trường Không rời khỏi Vạn Lâm lâu, lại dùng hơn một ngày thời gian, tìm kiếm chỗ ở lại trong thành.

Hắn cần một gian nhà đủ rộng, cũng đủ im lặng, bởi vì hắn còn phải luyện võ, sẽ gây ra động tĩnh không nhỏ. Trừ những yêu cầu này ra, hắn còn chuẩn bị bố trí một chút công cụ dùng để rèn, chuyện này cũng cần không gian khá lớn!

Cuối cùng, Tô Trường Không đã chọn được một nơi khá vừa ý. Đó là một tòa trang viên nhàn rỗi không lớn không nhỏ ở phía Tây thành, nơi này có trồng sẵn hoa cỏ, cây cối, phong cảnh có chút không tồi, tường viện cao lớn, cũng đủ yên tĩnh.

Mà tiền thuê lại có chút đắt đỏ, 30 lượng bạc trắng một tháng, một năm chính là 360 lượng bạc trắng!

Nếu đổi lại là Thanh Thủy thành, số tiền ấy hoàn toàn đủ mua một tòa trạch viện không tồi!

Nhưng trang viên và hoàn cảnh yên tĩnh ở nơi này đều có chút phù hợp với yêu cầu của Tô Trường Không, cuối cùng hắn vẫn quyết định, không cần tiết kiệm khoản tiền này, dứt khoát thuê đứt cả tòa trang viên ấy, còn thanh toán luôn tiền thuê một năm.

Sau khi chuyển vào, Tô Trường Không bắt đầu thu dọn những gian phòng bên trong trang viên.

Cứ thế, hai ngày trôi qua rất nhanh.

Hai ngày sau, từ lúc sáng sớm Tô Trường Không đã tới Vạn Lâm lâu.

Tại phòng bao trên lầu hai, Vạn Tầm nhiệt tình mời Tô Trường Không ngồi xuống: "Lý tiên sinh, ngươi đã đến rồi? Mau mời ngồi!"

Sau đó Vạn Tầm sai người mang tới những loại dược liệu mà Tô Trường Không muốn: "Đây là dược liệu Lý tiên sinh cần, xin kiểm kê lại một chút."

Những dược liệu này đều được đóng gói rất hoa lệ, trong đó Huyết Tham hai mươi năm, một loại dược liệu chủ yếu của Khí Huyết đan lại đựng trong một chiếc Đàn Mộc hạp ( hộp bằng gỗ đàn hương) tinh xảo.

Tô Trường Không lần lượt kiểm kê một phen nhưng không phát hiện ra điều gì không đúng.

Trên thực tế lấy danh dự của Vạn gia, không có khả năng sẽ lừa gạt, tự hủy danh tiếng của mình.

Tô Trường Không lấy ra ngân phiếu ba nghìn lượng, thanh toán tiền.

Sau khi hoàn thành giao dịch, tâm trạng cả hai bên đều không tệ.

Tô Trường Không còn nhân cơ hội này dò hỏi: "Vạn chủ quản, ngươi cũng biết ở nơi nào có luyện đan sư chứ?"

Bởi vì mua được những dược liệu còn chưa đủ, Tô Trường Không còn cần luyện đan sư ra tay, luyện chế những dược liệu này thành đan!

"Luyện đan sư?" Nghe vậy, Vạn Tầm cũng không cảm thấy quá nhiều ngoài ý muốn.

Tô Trường Không mua nhiều dược liệu quý báu như vậy, Vạn Tầm cũng có thể đoán ra hơn phân nửa là vị khách nhân trước mắt muốn luyện chế một loại đan dược ích khí bổ huyết nào đó.

Vạn Tầm thoáng trầm ngâm rồi nói: "Số lượng luyện đan sư rất thưa thớt, nhất là luyện đan sư có tài nghệ cao siêu kia, lại cần một khoản tiền lớn mà người bình thường khó có thể tưởng tượng nổi mới có thể bồi dưỡng ra. Ta đề cử ngươi tới Bảo Đan cư. Luyện đan sư Tôn Diệc Niên của Bảo Đan cư đã có bốn năm mươi năm kinh nghiệm luyện đan, tài nghệ không tầm thường, cũng là luyện đan sư có tiếp nhận đơn hàng luyện đan cho người khác."