Buổi sáng ba ngày sau, Tô Trường Không tới nha môn tri huyện tìm kiếm Vương Vân trước, hắn cũng không quên chuyện ba vạn lượng bạc mà Vương Vân đã hứa hẹn.
Bởi vì đó là thứ mà hắn nên được!
"Rõ ràng thủ vệ quanh đây đã đông hơn không chỉ gấp đôi lúc trước ..."
Tô Trường Không đi vào cửa nha môn nhưng lại phát hiện thủ vệ bên trong nha môn đã đông hơn rất nhiều so với trước kia.
Có thể tưởng tượng được rằng, sau khi Vương Vân công khai gọi nhịp với Hắc Liên giáo, đối phương lo lắng tới an nguy của bản thân, đương nhiên phải gia tăng nha môn thủ vệ.
"Văn tiên sinh, lúc trước Vương đại nhân từng phân phó, nếu ngươi đến thì có thể trực tiếp đi gặp ngài.” Thủ vệ ở cửa vừa thấy Tô Trường Không mặc hắc y tới gần, cả đám đều cung kính hành lễ. Sau đó một người trong số bọn họ nói.
Đây cũng không phải lần đầu tiên Tô Trường Không đến nha môn, những thủ vệ này đều biết hắn, lại thêm Vương Vân từng phân phó, nếu bọn họ nhìn thấy Tô Trường Không, nhất định phải đối xử cung kính.
"Ừm." Tô Trường Không khẽ gật đầu rồi bước vào nha môn, cũng có thủ vệ đi trước hắn một bước vào thông báo.
Tô Trường Không đi tới hậu viện nơi Vương Vân ở lại, đã thấy bên trong hậu viện có một nam nhân cao lớn với mái tóc muối tiêu nhưng thân thể cường tráng, đang ngối tĩnh tọa. Trên người nam nhân này có một luồng khí tức tương đối bá đạo.
"Hắn là... quán chủ Hứa Kim của Thiết Y võ quán?"
Tô Trường Không liếc mắt nhìn nam nhân này nhiều hơn một cái, từ khí tức bên ngoài có thể phán đoán ra, hơn phân nửa nam nhân trước mặt đã là võ giả Đoán Thể đại thành. Mà trong Thanh Thủy thành này có cực ít võ giả Đoán Thể đại thành. Bởi vậy, rất nhanh sau đó, Tô Trường Không đã nghĩ tới thân phận của đối phương chính là quán chủ Thiết Y võ quán!
Biết được điều này, Tô Trường Không cũng thầm kinh ngạc trong lòng.
Hứa Kim lại ở trong nha môn?
Hơn nữa xem dáng vẻ này, hình như đối phương xuất hiện ở đây vì bảo vệ sự an toàn cho Vương Vân?
Nói như vậy, Vương Vân có thể đả động được Hứa Kim rồi?
Dù sao Hứa Kim cũng là quán chủ của võ quán lớn nhất Thanh Thủy thành, bản thân có tới mấy trăm đệ tử, là người tương đối giàu có, một chút tiền tài căn bản không đả động được đối phương.
Nhưng Tô Trường Không lại không biết, Hứa Kim lại chủ động qua đây hộ vệ miễn phí cho Vương Vân.
Lần này Vương Vân quyết định diệt trừ Hắc Liên giáo, chiếm cứ đại nghĩa, khiến cho rất nhiều người đều ủng hộ hắn, kể cả Hứa Kim.
Tuy người này sẽ không trực tiếp ra tay đối phó với Hắc Liên giáo, nhưng lại quyết định thường trú ở nha môn, phòng ngừa Vương Vân bị cao thủ Hắc Liên giáo ám sát!
"Người này... Là nhân vật cực kỳ nguy hiểm! Thanh Thủy thành còn có cao thủ bậc này?"
Trong lúc Tô Trường Không đang quan sát Hứa Kim thì ánh mắt Hứa Kim cũng dừng lại trên người Tô Trường Không, trên vẻ mặt hắn lập tức nổi lên một mảnh ngưng trọng.
Hiển nhiên Hứa Kim cũng có thể cảm giác được một luồng khí tức nguy hiểm nhàn nhạt từ trên người Tô Trường Không.
Và hắn thầm giật mình khi nhận ra điều này.
Trên thực tế, bản thân hắn đã được coi là võ giả đỉnh cao nhất trong giới võ lâm Thanh Thủy thành, vậy mà hắn lại chưa từng nghe nói vùng này có một cao thủ trẻ tuổi không kém hắn như thế!
"Là Văn tiên sinh đến đây sao? Nhanh vào đi!"
Bỗng nhiên lúc này, từ đằng sau cửa vang lên giọng nói của Vương Vân, hắn đã được thủ vệ báo tin Tô Trường Không đến đây từ trước.
Tô Trường Không ung dung bước vào trong phòng, gặp được Vương Vân, sau đó ngồi xuống phía đối diện với Vương Vân.
"Hai ngày này khí sắc của Vương đại nhân không tồi." Tô Trường Không mở miệng nói.
Hắn nhận ra, dù khuôn mặt Vương Vân có thoáng một chút tiều tụy nhưng ngược lại cũng lộ ra dáng vẻ tinh thần toả sáng.
"Ha ha... Dù sao cũng là nam nhân, thời điểm làm chuyện lớn luôn cảm thấy rất có tinh thần." Vương Vân cười.
Trước kia mỗi khi đối mặt với sự uy hiếp từ phía Hắc Liên giáo, ngày nào Vương Vân cũng âm thầm lo lắng, nhưng hiện giờ khi hắn đã hạ quyết tâm diệt trừ thế lực Hắc Liên giáo tại Thanh Thủy thành, bỗng nhiên lại không cần phải lo lắng gì nữa.
Từ sau khi Vương Vân đưa người thân của mình rời khỏi nơi này, hắn càng không còn điều gì vướng bận, đã trực tiếp tuyên bố chính thức khai chiến cùng Hắc Liên giáo rồi.
Mà rất nhiều người hoặc thế lực ở Thanh Thủy thành đã sớm bất mãn với hành vi làm xằng làm bậy của Hắc Liên giáo, bởi vậy ngay khi Vương Vân làm đầu lĩnh đứng ra, hắn lập tức đạt được đông đảo sự ủng hộ.
Đây chính là điều mà trước kia Vương Vân chưa bao giờ được nếm trải.
"Đây là thứ ta đã đáp ứng với Văn tiên sinh. Đa tạ mấy ngày nay Văn tiên sinh trợ giúp ta!" Vương Vân lấy ra một cái túi vải, đặt lên bàn, lộ ra vẻ mặt chân thành cảm kích nói.
Nếu không có Tô Trường Không, có lẽ hiện giờ Vương Vân đã gặp phải Hắc Liên giáo hiếp bức, rồi nếu không phải bị giết, thì chính là bị ép gia nhập Hắc Liên giáo, không có kết cục gì tốt lành.