Tô Trường Không cũng không nhiều lời vô nghĩa, lập tức lấy ra sáu tấm lệnh bài thân phận của đệ tử Hắc Liên giáo từ trong lòng ngực, ném tới trên bàn, đồng thời nhìn thoáng qua thi thể nam tử mặc thanh sam và lạnh lùng nói: "Tổng cộng là bảy, chúng nó giá trị bao nhiêu tiền?"
"Bảy ngàn... Không, ba vạn lượng! Ba vạn lượng bạc trắng! Đây là toàn bộ gia sản của ta, sáng mai sẽ giao đúng hạn!" Vương Vân thốt ra theo bản năng, nhưng lập tức sửa lại lời nói.
Vương Vân vốn là tri huyện tôn quý ở Thanh Thủy thành, có địa vị cao thượng.
Mặc dù hắn không làm chuyện ức hiếp, dối gạt hay lũng đoạn thị trường, áp bức dân chúng, ngược lại còn được coi là thanh liêm.
Nhưng từ xưa đã có câu nói rồi ‘Tam niên thanh tri huyện, thập vạn tuyết hoa ngân’ (một câu châm chọc, dù rêu rao là quan thanh liêm nhưng trong tối vẫn vơ vét mồ hôi nước mắt của nhân dân). Trên thực tế, kể cả khi Vương Vân không cố ý vơ vét của cải, thì một vài những phú hào, hiển quý tại Thanh Thủy thành đều chủ động tặng tiền cho Vương Vân.
Tới cuối cùng, Vương Vân vẫn tích góp được một khoản tài phú mà người bình thường có làm lụng cả mười đời cũng không có được.
Ba vạn lượng bạc trắng. Đây là tất cả tiền mặt mà trong khoảng thời gian ngắn, Vương Vân có thể lấy ra.
Đồng thời trong lòng Vương Vân cũng thở phào nhẹ nhàng. Hắn hiểu, một khi Tô Trường Không đòi tiền, thì sẽ không giết chóc, hơn phân nửa là hắn có thể bảo trụ được một mạng rồi!
"Được." Tô Trường Không gật đầu, hắn khá vừa lòng khi nghe được khoản tiền này, nhưng sau đó lại chuyển đề tài: "Nhưng ta vẫn còn yêu cầu."
"Vẫn còn yêu cầu?" Vương Vân sửng sốt.
Tô Trường Không nhìn chằm chằm vào Vương Vân, bình tĩnh nói: "Ta muốn ngươi vận dụng tất cả năng lực của mình, hoàn toàn diệt trừ thế lực Hắc Liên giáo ở vùng Thanh Thủy thành."
"Để ta diệt trừ Hắc Liên giáo?" Lời này vừa nói ra, lập tức khiến hai gò má Vương Vân thoáng run rẩy một chút.
Công khai gọi nhịp, trắng trợn là địch cùng Hắc Liên giáo???
Đây là chuyện mà Vương Vân thà trả giá một khoản tiền tài thật lớn cũng không nguyện ý làm.
Từ hành động Vương Vân chịu trả giá một đống tiền tài để thuê Tô Trường Không đánh chết đệ tử Hắc Liên giáo cũng có thể nhìn ra được, Vương Vân vô cùng kiêng kỵ chuyện an nguy của bản thân hắn.
Hắn đối phó với Hắc Liên giáo đều chỉ vì chính mình và bất đắc dĩ mới phải làm như vậy mà thôi!
Nhưng hôm nay yêu cầu mà Tô Trường Không đưa ra lại chính là… Buộc hắn phải diệt trừ Hắc Liên giáo!
Lấy bản tính điên cuồng của Hắc Liên giáo, nếu hắn công khai gọi nhịp cùng bọn chúng, phỏng chừng bọn chúng sẽ ám sát hắn, thậm chí là cả thân nhân của hắn.
Kỳ thực, Tô Trường Không đưa ra yêu cầu này, cũng phải trải qua rất nhiều đắn đo suy nghĩ trong suốt đoạn đường từ cánh rừng kia trở về nơi này.
Theo lý thuyết, Vương Vân đã phản bội hắn, Tô Trường Không nên một đao gọn gàng, dứt khoát giết chết đối phương!
Nhưng trên đường đi về đây, Tô Trường Không dần dần tỉnh táo lại, hắn bắt đầu suy nghĩ cẩn thận, cân nhắc thiệt hơn. Dù hắn hoàn toàn có thể cho một đao giết chết Vương Vân nhưng làm vậy, trong lòng lại chẳng có bao nhiêu thống khoái.
Ngược lại, Vương Vân vừa chết, chắc chắn là vùng Thanh Thủy thành sẽ loạn càng thêm loạn, Thần Bộ ti cũng sẽ phái người đến điều tra cái chết của Vương Vân, truy bắt đầu sỏ giết quan, sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn.
Mặt khác Hắc Liên giáo cũng càng thêm càn rỡ. Trong khi đầu sỏ gây nên chuyện Vương Vân phản bội hắn, lại chính là bè lũ Hắc Liên giáo kia!
Tới cuối cùng, hắn đã tìm ra cách giải quyết ổn thỏa nhất cho chuyện này.
Đó là buộc Vương Vân phải vận dụng năng lực của mình tới đối phó Hắc Liên giáo, như vậy mảnh đất sinh tồn của Hắc Liên giáo tại vùng Thanh Thủy thành này sẽ bị san bằng.
Đây mới là cách trả thù thâm sâu nhất, tàn nhẫn nhất!
Đương nhiên, nếu Vương Vân thất bại rồi chết ở trên tay Hắc Liên giáo, cũng là trừng phạt đúng người đúng tội.
Hơn nữa Hắc Liên giáo kia giết Vương Vân, chắc chắn sẽ dẫn tới cao tầng của Đại Viêm hoàng triều phái thủ hạ xuống dưới điều tra.
Phải biết rằng, ở Đại Viêm hoàng triều này, chuyện mệnh quan triều đình bị giết chính là chuyện cực kỳ lớn!
Đến lúc đó, hơn phân nửa người được cao tầng phái xuống, sẽ không ngồi yên mặc kệ Hắc Liên giáo, hung thủ đã giết chết quan viên triều đình tiếp tục tàn sát bừa bãi ở Thanh Thủy thành.
Nói như vậy, Vương Vân có thể diệt trừ thế lực Hắc Liên giáo, là chuyện tốt, ngược lại Vương Vân bị cao thủ Hắc Liên giáo giết, cũng là chuyện tốt!
Trên thực tế, bản thân Tô Trường Không rất có địch ý Hắc Liên giáo, nhưng bằng vào lực lượng của một mình hắn, kể cả chuyên môn giết chết đệ tử Hắc Liên giáo như trước kia, thì tác dụng của nó vẫn rất có hạn.
Nhưng Vương Vân thì khác. Người này là quan lại nắm giữ chức vị quan trọng trong vùng. Vương Vân chỉ cần ra lệnh một tiếng, thế lực các nơi vốn không chịu được hành vi tùy ý làm bậy của Hắc Liên giáo, tất sẽ khởi nghĩa vũ trang, đứng lên hưởng ứng lời kêu gọi, từ đó lần theo dây mơ rễ má mà diệt trừ tận gốc thế lực Hắc Liên giáo ở vùng Thanh Thủy thành, khiến đám người kia biến thành chuột chạy qua đường người người hô đánh!
Về phần sau này, ai thắng ai thua, lại chẳng có liên quan gì tới Tô Trường Không.
Sau khi hắn cầm được tiền trên tay Vương Vân, sẽ lập tức rời khỏi Thanh Thủy thành, đi tới Mặc Lâm phủ thành, khu vực trung tâm phồn hoa nhất Mặc Lâm phủ kia!