Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 148: Khi Sống Yên Ổn Hãy Nghĩ Đến Ngày Gian Nguy




Sau khi Tô Trường Không nói lời từ biệt với Nghiêm Tùng, tâm sự của hắn đã có chút nặng nề.

"Tuy ta lấy thân phận Văn Thái, Quỷ Diện ra làm việc, nhưng thiên hạ này lấy đâu ra bức tường nào không lọt gió, càng đừng nói tới đủ loại khả năng ngoài ý muốn, không thể đoán trước sẽ xảy ra. Lỡ như bị Thạch Tử Kiên tìm tới cửa, vậy nguy rồi, ta phải làm chuẩn bị sớm một chút!"

Nếu bảo một mình chống lại Thạch Tử Kiên, Tô Trường Không còn có tin tưởng nhất định sẽ chiến thắng.

Nhưng vấn đề là Thạch Tử Kiên không cần phải đơn đả độc đấu với hắn, thuộc hạ của đối phương có tới trăm ngàn đệ tử mà.

Nhiều võ giả tinh nhuệ hung hãn như vậy, đừng nói là Tô Trường Không, dù đối mặt với một võ giả Khí Huyết cảnh, bọn họ cũng có thể vây giết, rồi khiến đối phương tươi sống tiêu hao mà chết!

Tô Trường Không còn chưa tự đại đến mức cho rằng mình có thể quét ngang ngàn quân, lấy một địch ngàn!

Bởi vậy, hắn nhất định phải sớm làm chuẩn bị!

Phí Huyết tán, đợi thêm vài hôm nữa, tới ngày trăng tròn lúc Quỷ thị mở ra, hắn nhất định phải đi thử thời vận!

Mặt khác, nếu đã xác định sẽ phải lấy một địch nhiều, thì phương diện thể lực là điểm cần lưu ý tiếp theo, chủ yếu nhất vẫn là phương diện phòng ngự.

Dù sao nếu đối mặt với hơn mười, hơn trăm người vây công, không thể nào lo xuể được, kiểu gì cũng được cái này mất cái khác.

Hắn có thể ngăn cản một phương công kích, nhưng chưa chắc đã có thể phòng ngự được công kích đến từ phương diện khác.

Cũng như câu: minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng.

Tuy Tô Trường Không có mặc Kim Ti Hoàn giáp nhưng Kim Ti Hoàn giáp này chỉ có thể bảo vệ được nửa người trên, đầu, còn nơi yếu hại ở nửa người bên dưới lại không thể phòng ngự được!

"Ta phải tạo ra một bộ giáp trụ... Một bộ giáp trụ có thể bảo vệ toàn thân!" Tô Trường Không nắm chặt nắm tay.

Hơn ai hết, hắn hiểu, phòng ngự quan trọng hơn công kích!

Tuy hiện giờ địch nhân còn chưa tìm tới cửa, thậm chí chưa chắc bọn họ đã biết thân phận của hắn, nhưng ngày mai và chuyện ngoài ý muốn… vốn là hai điều không biết bao giờ chúng nó sẽ đến và điều gì sẽ đến trước!

Bởi vậy, cách tốt nhất để đối mặt với nó chính là khi sống yên ổn hãy nghĩ đến ngày gian nguy!

Tô Trường Không ôm trong lòng tâm sự nặng nề, nhanh chóng quay trở về Hắc Thiết sơn trang, và dứt khoát đề đạt yêu cầu của mình với Lưu chủ quản:

"Lưu chủ quản, gần đây ta thiếu tiền, muốn tăng ca thêm buổi chiều, buổi tối, kiếm nhiều tiền một chút."

Ở thời điểm Tô Trường Không tạo ra Thập Tự nỗ, hắn đã dùng khoảng thời gian mọi người nghỉ ngơi để tăng ca thêm, bởi vậy lần này khi Tô Trường Không lại đưa ra yêu cầu tương tự như vậy, Lưu chủ quản cũng chỉ cảm thấy hơi kinh ngạc một thoáng đã cười gật đầu nói: "Đương nhiên là có thể, trang chủ đã nói rồi, việc nhỏ bình thường không cần đến hỏi hắn."

"Đa tạ Lưu chủ quản!" Tô Trường Không cũng gật đầu nói tạ ơn.

Hắn muốn tạo một bộ giáp trụ, tự nhiên cần phải sử dụng xưởng rèn của Hắc Thiết sơn trang.

"Ta muốn tạo ra một bộ trọng giáp kết cấu nhiều tầng, lực phòng ngự phải đủ mạnh!"

Tô Trường Không trở lại phòng của mình, bắt đầu thiết kế.

Tới lúc này, trải qua quá trình làm việc lâu ngày, nghề rèn đã trở nên gắn bó với hắn tựa như chuyện ăn cơm uống nước.

Đoán Tạo Thuật của hắn sắp sửa đạt tới trình độ Thần Hồ Kỳ Kỹ, bởi vậy Tô Trường Không hoàn toàn có thể thực hiện những điều mà đầu óc của hắn tưởng tượng ra.

Tô Trường Không bắt đầu thiết kế bản vẽ cho mình.

Bộ giáp trụ này có thể ngăn cản độn khí* trọng kích, cũng có thể ngăn cản lợi khí chém đánh, chọc xuyên, bởi vậy trọng lượng không thể nhẹ được.

(*là tên gọi chung cho những vật thể chứa lưỡi dao sắc bén và mũi nhọn công kích. Độn khí có rất nhiều loại: ví dụ như chùy, côn bổng, gạch đá, xe cộ và tay chân con người…)

Mà Tô Trường Không vốn là võ giả Đoán Thể đại thành, dù bản thân hắn mặc trọng giáp, cũng có thể vận động linh hoạt, cho nên hắn hoàn toàn có thể tạo ra một bộ áp giáp dựa theo đúng tiêu chuẩn thân thể của mình.

Hắn dùng hơn một ngày dài, tu tu sửa sửa, cuối cùng bản vẽ một bộ áo giáp cũng xuất hiện trên mặt giấy.

Gồm có: giáp tay, mảnh che tay, giáp đầu, giáp chân, giáp ngực... Mỗi một bộ phận không khác gì so với những loại áo giáp tầm thường khác, nhưng Tô Trường Không thiết kế cực kỳ tinh xảo.

Hắn chọn dùng kỹ xảo luân phiên mài giũa nhiều lần trong quá trình rèn đao, để chia giáp trụ ra làm ba tầng.

Ở giữa hai lớp giáp có thể nhồi những loại tài liệu khác như bông, nhựa cây…

Làm như vậy dù bị búa tạ công kích mãnh liệt, bộ áo giáp này vẫn có ba tầng giáp trụ giảm xóc, giảm bớt được rất nhiều lực trùng kích.

Và đương nhiên, cách làm này sẽ khiến áo giáp trở nên cực kỳ nặng, vô cùng nặng, cũng chỉ có võ giả với thể phách kinh người mới có thể mặc được, và có năng lực sử dụng nó!

"Mặt khác... Nên thiết kế một chút gai nhọn, phòng ngừa công kích gần người."

Tô Trường Không vẫn chưa hài lòng. Hắn lại sửa chữa một phen, vẽ thêm từng cây gai nhọn phía trên bản vẽ.

Tại đầu gối, giáp tay, các đốt ngón tay, khuỷu tay, giáp ngực, mũ giáp… Tất cả những bộ phận ấy đều được thiết kế thêm những chiếc gai ngược bén nhọn.

Nhìn tạo hình giáp trụ này, tương tự như một con nhím.

Nếu người nào dám dùng tay không tới chiến đấu với hắn, chắc chắn sẽ không biết nên xuống tay ở nơi nào.

Mặt khác, hắn cũng có thể dùng những chiếc gai nhọn kia để chủ động công kích địch nhân.

"Khởi công!"