"Mưa to... đã ngừng lại rồi.." Mà lúc này ở bên ngoài kia, mọi người cũng phát hiện ra biến hóa của thiên địa.
Vốn dĩ bầu trời vẫn mưa lớn không ngừng, bao phủ toàn bộ đại địa...
Vốn dĩ cuồng phong vẫn đang gào thét, lấp kín hết thảy hư không...
Đột nhiên tất cả đều yên lặng xuống, giữa không trung hắc ám không một tia quang minh lại có ánh mặt trời ấm áp ló rạng!
"Thiên Ma Thần... Bị giải quyết rồi?" Tất cả Võ Thánh đều hiểu được rằng, biến hóa này phát sinh chỉ vì một khả năng duy nhất đã xảy đến.
Đó là căn nguyên của hết thảy những náo động này chính là Thiên Ma Thần đã bị giải quyết!
"Là Tô Trường Không... Nhất định là Tô Trường Không làm rồi! Chỉ mình hắn... mới có thể sáng tạo nên loại kỳ tích này!"
Cả nhóm Cổ Thánh như Hoa Thiện, hay đám người Cơ Tuyết Tiêu, đều nhanh chóng phản ứng lại, rồi tất cả đều không hẹn mà cùng nghĩ tới người vừa giải quyết Thiên Ma Thần kia.
Và câu trả lời chung cho hết thảy đều là Tô Trường Không Tô Trường Không là tồn tại siêu cấp yêu nghiệt chưa từng có trên thế gian này.
Hắn chưa đầy trăm tuổi, nhưng lại có thể hết lần này đến lần khác sáng tạo nên thật nhiều kỳ tích.
Hắn có thể thay đổi chiến cuộc giữa Nhân tộc và yêu ma.
Hắn có thể chính diện giết chết Cổ Ma Thánh!
Và trong năm năm này, Tô Trường Không cũng đang cố gắng không ngừng để tìm ra biện pháp giải quyết Thiên Ma Thần, hơn nữa hắn đã thành công rồi!
"Thiên Ma Thần này đã cắn nuốt rất nhiều lực lượng của thiên đạo, hãy trả chúng lại cho phương thiên địa này đi, coi như hoàn toàn xóa đi tai nạn"
Lúc này, Tô Trường Không đang chăm chú quan sát một luồng lực lượng của thiên đạo thật lớn vừa xuất hiện ngay sau khi hắn giết chết Thiên Ma Thần.
Đó chính là lực lượng của thiên đạo được tích tụ qua quãng thời gian dài đằng đẵng do Thiên Ma Thần cắn nuốt, cướp đoạt được.
Tô Trường Không có thể dùng loại lực lượng của thiên đạo này để làm mạnh mẽ Hồn giới của chính mình, nhưng hắn lại không làm như thế.
Trải qua một phen tàn sát bừa bãi như vậy, phương thiên địa kia đã sớm bị giày vò, chà đạp tới tổn hại không chịu nổi rồi, Tô Trường Không nhất định phải chuyển luồng lực lượng này lại cho thiên đạo, rồi thông qua đó để chữa trị những tổn hại của thiên địa kia!
Hô!
Ý chí của Thiên Ma Thần đã bị Tô Trường Không hoàn toàn xóa sạch, ngay sau đó, thật nhiều lực lượng của thiên đạo lại được hắn chuyển khỏi Hồn giới của chính mình, một lần nữa quay trở về phương thiên địa này.
Dù trải qua đại phá diệt kéo dài đến mấy năm qua, Nhân tộc khắp nơi đã tử vong vô số, thiên địa cũng bị hao tổn nghiêm trọng, nhưng sau khi Thiên Ma Thần bị giải quyết, thiên đạo sẽ lại một lần nữa hoàn thiện trở lại.
Và khẳng định rằng một vài năm sau, phương thiên địa này lại có thể một lần nữa nghênh đón hồi thịnh thế hoàn toàn mới! Thịnh thế chưa từng có từ trước tới nay!
"Ta có thể làm cho Ngyên Thần lột xác, khai mở thiên địa, tu thành Hồn giới, cũng nhờ mảnh thiên địa này trợ giúp" Trong lòng Tô Trường Không hiểu được, hắn có thể đạt đến loại cảnh giới này là nhờ rất nhiều yếu tố. Đương nhiên, một nguyên nhân to lớn là thiên phú phi phàm của hắn, cộng với tấm lòng bền bỉ, cố gắng tu hành, nhưng sự trợ giúp của thiên đạo chi linh trong minh minh kia cũng là một nguyên nhân không thể thiếu được.
Ở thật lâu trước kia, sau khi Thiên Ma Thần xâm lấn, bởi vì sự ưu ái của thiên đạo, phương thiên địa này mới có thể sản sinh ra tồn tại đầu tiên không chịu thiên địa trói buộc, đó là Bá Chủ Thái Cổ Thần Hoàng.
Mà trong hồi đại biến động sau đó, Yêu Ma nhất tộc không ngừng tàn sát bừa bãi, chín đại Cổ Thánh cũng đúng thời cơ mà sinh, rồi đứng lên ngăn chặn tai họa.
Hiện giờ, Thiên Ma Thần triển khai đại phá diệt, muốn từ trong phá diệt Niết Bàn trùng sinh, Tô Trường Không cũng được thiên đạo chi linh thúc đẩy từ trong minh minh, cuối cùng đạt đến cảnh giới chưa từng có từ trước đến nay, rồi dựa vào lực lượng ấy, hắn đứng lên hoàn toàn chấm dứt hồi đại biến động này.
Đương nhiên, đây chỉ là tình huống ngẫu nhiên, chứ không phải tất nhiên!
Nếu đối tượng nhận được ưu ái ấy không phải hắn, mà là một người khác, chưa chắc đối phương đã đi đến một bước này.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, hơn hai mươi năm vụt đi trong chớp mắt, một năm này, Tô Trường Không đã tròn trăm tuổi.
Với hắn, hơn hai mươi năm cũng chẳng quá lâu dài, nhưng đối với người bình thường, hai mươi năm lại là một quãng thời gian dài đằng đẵng, đủ cho một hài nhi trưởng thành.
Bên trong Hồng Dược cốc, Tô Trường Không vừa tụ hội cùng đám người Hoa Thiện, Cơ Tuyết Tiêu cũng có mặt. Mọi người đang vui vẻ thưởng thức tách trà do Hoa Thiện tự mình pha, lại ăn linh quả do lão tự mình trồng, khung cảnh hoà thuận vui vẻ, tâm trạng tất cả đều vô cùng nhẹ nhàng.
Đại biến động đã kết thúc, trong hơn hai mươi năm qua, phương thiên địa này đã một lần nữa đi vào quy củ, thiên địa linh khí càng thêm sung túc, thiên đạo cũng dần dần hoàn thiện.
Không bao lâu sau, toàn bộ thiên hạ sẽ nghênh đón một hồi thịnh thế hoàn toàn mới!
Trong tụ hội, Tô Trường Không mở miệng nói: "Qua một đoạn thời gian nữa, ta sẽ rời khỏi phương thiên địa này, thiên đạo này đúng là vô tình... nguy hiểm vừa được giải quyết, nó đã không ngừng bài xích ta, muốn thúc giục ta mau rời khỏi!"
Tô Trường Không cũng thực bất đắc dĩ, từ sau khi triệt để giải quyết Thiên Ma Thần, hắn bắt đầu cảm nhận được sự bài xích đến từ chính phương thiên địa này, và cường độ càng ngày càng thường xuyên hơn. Không còn cách nào khác, hắn đã siêu thoát thiên địa trói buộc rồi, nghĩa là sự tồn tại của hắn cũng có thể uy hiếp đến phương thiên địa này như Thiên Ma Thần lúc trước, và đương nhiên thiên đạo sẽ bài xích hắn.
Trên thực tế, không chỉ một mình hắn gặp phải tình trạng này, mỗi một cường giả đạt tới Dung Đạo cảnh đều sẽ cảm nhận được loại bài xích ấy!
Vì vậy, Tô Trường Không cũng quyết định, đây chính là thời điểm hắn nên rời đi, nhìn xem tình huống bên ngoài thiên địa.
"Trường Không... vậy chúc ngươi thuận buồm xuôi gió" Hoa Thiện chúc phúc.
Trong mắt bọn họ đều mơ hồ ánh lên một chút hâm mộ.
Nhóm Cổ Thánh đều sinh ra trong thời kỳ đại biến động, cả đời bọn họ đều cố gắng vì Nhân tộc, nhưng đương nhiên, trong lòng ai nấy cũng có nguyện vọng của chính mình, đều muốn được chứng kiến một thiên địa càng rộng lớn hơn.
Nhưng đáng tiếc, bọn họ không có cơ hội này.
Bọn họ đã luyện hóa mảnh vỡ Thiên Đạo, đương nhiên phương thiên địa này sẽ không cho phép bọn họ rời đi. Nó đang chờ đợi bọn họ tọa hóa tử vong, đến khi đó, mảnh vỡ Thiên Đạo mà bọn họ luyện hóa được sẽ quay về trong thiên địa, như vậy mới có thể hình thành nên một vòng tuần hoàn hoàn chỉnh!
Đây cũng chính là cái giá phải trả khi trực tiếp luyện hóa, dung hợp mảnh vỡ Thiên Đạo.
Tô Trường Không nghe vậy, lập tức bật cười: "Các vị tiền bối, thật ra ở thời điểm hiện giờ, phương thiên địa này... cũng không thể trói buộc được ta nữa. Nếu các ngươi muốn đi ra bên ngoài thiên địa nhìn xem, ta mang theo các ngươi cùng đi là được.
Bởi vì đã luyện hóa, dung hợp mảnh vỡ Thiên Đạo mà đám người Hoa Thiện không thể rời khỏi mảnh thiên địa này, nhưng đối với Tô Trường Không, người đã thành công mở ra Hồn giới trong thức hải, phương thiên địa này căn bản không thể trói buộc được hắn.
Chỉ cần hắn thu đám người Hoa Thiện vào bên trong Hồn giới của mình, là có thể dễ dàng đưa bọn họ rời đi! Trong khoảng thời gian này, Tô Trường Không cũng không ngừng đi tìm lại những người mình từng quen biết, cho bọn họ chỗ tốt thật lớn, mà nếu có ai mong muốn rời đi, hắn cũng sẽ nhân tiện dẫn bọn họ đi cùng. "Thật tốt quá!" Đám người Hoa Thiện nghe vậy, trong lòng đều vui sướng không thôi.
Trên thực tế, phương thiên địa này là cố hương của bọn họ, nhưng bất cứ ai cũng có nguyện vọng rời khỏi cố hương của chính mình, đi ra bên ngoài quan sát một phen, mà hiện giờ rốt cuộc bọn họ cũng có thể đạt được mong muốn rồi!
"Quả nhiên Đạo huynh... luôn làm cho người ta nhìn không thấu." Cơ Tuyết Tiêu chăm chú quan sát khuôn mặt Tô Trường Không, khóe miệng cũng không khỏi lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.
Nàng vừa nhớ lại từng kỉ niệm bản thân đã trải qua cùng Tô Trường Không.
Tô Trường Không của hồi ấy cũng giống hệt như bây giờ, hắn không ngừng làm cho người ta rung động, mừng rỡ, cũng không ngừng làm cho người ta nhìn không thấu bản thân Tô Trường Không nhẹ nhàng uống một ngụm linh trà, tụ hội cùng nhóm người Hoa Thiện, vui vẻ tán gẫu, trò chuyện về những điều mình đã trải qua, tâm tình của hắn thật không tệ.
"Bên ngoài thiên địa rất rộng lớn, mà đạo ta đang theo đuổi, còn rất xa mới đi đến điểm cuối cùng, ta sẽ tiếp tục đi theo con đường này, không ngừng không nghỉ!" Tô Trường Không yên lặng nói trong lòng.
Từ sau khi rời khỏi Hắc Thiết sơn trang, hắn đã từ một thiếu niên non nớt, trưởng thành một vị cường giả đủ khả năng kết thúc đại náo động bao phủ phương thiên địa này biết bao năm tháng qua, đủ khả năng chém giết Thiên Ma Thần, cuối cùng là siêu thoát thiên địa trói buộc.
Nhưng đây chỉ vẻn vẹn là một đoạn kinh nghiệm trong chuỗi sinh mệnh dài lâu của Tô Trường Không thôi.
Hắn sẽ tiếp tục đi theo con đường này, không ngừng tiến về phía trước, không ngừng vượt qua hết thảy.
Có lẽ con đường này vĩnh viễn không có điểm cuối cùng...
Có lẽ hắn sẽ ngã xuống trên đường...