“Ông ông ông!"
Tô Trường Không mang theo Chúng Sinh lệnh, trên đó có từng nhánh Thần Văn nở rộ ta Thần Văn lấp lánh. Mà giờ khắc này, Tô Trường Không cũng thấy được một màn kỳ dị.
Hắn đang được chứng kiến đại địa rộng lớn, hoa cỏ cây cối, cùng với từng nhánh linh mạch vốn được chôn vùi dưới mặt đất bao la kia.
Những linh mạch này có loại linh mạch nhỏ, có loại linh mạch to, cũng có siêu cấp linh mạch! Tất cả chúng đều hội tụ cùng một chỗ, hình thành nên một tòa đại trận.
Vào thời khắc ấy, tựa như tòa đại trận này cảm nhận được triệu hồi, để rồi một luồng lực lượng rộng lớn, hùng hậu xuất phát từ đại trận, nhanh chóng buông xuống trên người Tô Trường Không.
“Oanh!"
Giờ phút này, khí tức của Tô Trường Không đang điên cuồng bành trướng. Thậm chí trong đầu hắn còn sinh ra một loại cảm giác, tựa như chính mình đã liên hợp với mảnh đại địa này kết thành một thể.
Và bất cứ một kích tùy ý nào của hắn cũng sẽ đạt được tăng phúc của phương thiên địa này.
“Lôi Thần Nộ!"
Tô Trường Không chợt xuất quyền, Huyền Quy chân nguyên thúc đẩy Ngũ Cầm Hí, lôi quang màu tím chói mắt bùng lên.
Mà theo một quyền đánh ra, Tô Trường Không có thể cảm giác được lực lượng của Chúng Sinh đại trận đang gia trì trong một kích này của hắn.
Lực lượng nọ tựa như một bộ khuếch đại, chỉ trong nháy mắt đã khiến uy lực trong một kích của Tô Trường Không được gia tăng lên gấp bội!
“Rống!"
Tiếng hổ gầm mang theo lỗi âm rung trời, vang vọng khắp thiên địa.
Hơn phân nửa yêu lực hình thành hải dương đều bị một đòn này nhuộm đẫm biến thành màu tím. Cùng với đó, một con cự hổ do lôi đình hình thành tung lên bốn vó, cuồng mãnh đánh về phía Hải Dạ.
“Ầm ầm!"
Lôi quang lấp lánh chói lòa, lực lượng hủy diệt tràn ngập, cùng lúc oanh kích tới.
Hư không chấn động, hải dương quay cuồng, yêu khí được ngưng tụ như thực chất vốn đang quấn quanh người Hải Dạ cũng bị một kích này cứng rắn đánh cho nổ tung, hiển lộ chân thân.
Đối phương là một con yêu ma có vẻ bề ngoài như hình người, thân cao không tới một trượng, quanh thân được bao trùm bởi một tầng vảy màu xanh nước biển, trên đầu mọc một sừng, sau mông có một cái đuôi như roi sắt, hai tròng mắt đen kịt, mỗi một khối vảy quanh người gã, đều tràn ngập yêu khí như hải dương.
Cả người Hải Dạ đang bị lôi đình quấn quanh.
Lôi đình tràn ngập lực hủy diệt này, đang muốn xâm nhập vào trong thân thể của gã, nhưng lại bị ngăn cách ở bên ngoài.
Hai bên giằng co, không ngừng giao chiến, đốm lửa văng khắp nơi.
Hải Dạ nhìn Tô Trường Không: “Chúng Sinh đại trận sao? Ngươi cho rằng mượn loại ngoại lực này là có thể nghịch hành phạt thượng (lội ngược dòng, công phạt tồn tại bên trên)?"
Chúng Sinh đại trận, tương đương với một lần tăng phúc khí, có thể khiến uy năng trong một thần thông, Đại Thần Thông Võ Thánh thi triển ra tăng lên gấp bội.
Mà đương nhiên cái giá phải trả cho việc này không nhỏ.
Thứ mà nó tiêu hao chính là linh mạch của cả Cổ Thánh quốc.
Và trên thực tế, kể cả siêu cấp linh mạch cũng sẽ khô kiệt, tử vong.
Mà muốn gánh vác một sát chiêu Đại Thần Thông do Võ Thánh phát huy vượt xa cực hạn ra, lượng linh khí bị tiêu hao cũng cực kỳ khủng bố.
Dù toàn bộ quá trình thuận lợi, cũng sẽ khiến một khoảng thời gian nào đó trong tương lai, toàn bộ chất lượng linh khí ở Cổ Thánh quốc đồng loạt suy giảm, khiến con đường tu hành của võ giả trong quốc gia trở nên khó khăn.
Nếu thời gian mượn lựa này kéo dài quá lâu, tiêu hao quá nhiều linh khí, thậm chí còn dẫn đến tình trạng lượng lớn linh mạch đồng thời tử vong, từ nay về sau linh khí triệt để suy giảm, khiến cho toàn bộ Cổ Thánh quốc không còn được như lúc trước, không còn là thánh địa tu hành, cả ngàn năm, vạn năm sau cũng khó có thể khôi phục lại nguyên khí.
Không thể nghi ngờ cái giá này quá lớn.
Nhưng đối mặt với Yêu Ma nhất tộc tập kích, không thể thắng được bọn chúng, cũng đồng nghĩa với diệt vong.
Bởi vậy, kể cả khi phải trả giá thảm trọng hơn nữa, Nhân tộc cũng bị buộc phải trả giá!
“Có thể hay không... Thử sẽ biết!"
Hỏa diễm thiêu đốt trong hai mắt Tô Trường Không, hắn muốn dùng hết tất cả lực lượng, để đánh giết Hải Dạ trước mắt này.
“Oanh!"
Không chút do dự, chỉ trong nháy mắt, Tô Trường Không đã xuất thủ.
Hắn đánh ra một quyền, liệt diễm huyết hồng ngút trời đỏ như lửa, khiến một mảnh yêu khí nặng nề bao phủ vùng phụ cận đều bị nhiệt lượng khủng khiếp làm tan chảy.
Đối mặt với một quyền tựa như hỏa diễm lưu tinh của Tô Trường Không, Hải Dạ có vẻ rất bình tĩnh, cánh tay gã khẽ vung lên, tầng tầng lớp lớp sóng yêu lực hùng hậu hình thành, như sóng biển liên miên không dứt, nghênh đón trọng quyền của Tô Trường Không.
“Oanh oanh oanh!"
Uy năng trong một kích của Tô Trường Không được Chúng Sinh đại trận tăng phúc đã trở nên mạnh đến đáng sợ. Nó mang theo uy thế như chẻ tre, trực tiếp phá vỡ tầng tầng lớp lớp sóng lớn yêu lực, đáng tiếc, có thể phá vỡ mười tầng, trăm tầng, lại khó có thể phá vỡ ngàn tầng, vạn tầng!
Trước khi tới gần Hải Dạ, uy năng một quyền này của Tô Trường Không đã tiêu hao hầu như không còn.
Yêu lực của Hải Dạ quá mức hùng hồn, hoàn toàn vô biên vô hạn, dùng mãi không cạn!
“Ngao ô!"
Trong lúc Hải Dạ khẽ động ý niệm, ngay lập tức từng chuỗi âm thanh quỷ khóc thảm thiết ập tới.
Chỉ thấy yêu lực vốn hóa thành hải vực màu đen, lại ngưng kết ra từng con ma đầu. Những con ma đầu này có bộ mặt dữ tợn, cái miệng to như chậu máu, trực tiếp lao về phía Tô Trường Không, vây quanh lấy hắn, hung hăng cắn nuốt.
Theo bản năng, Tô Trường Không lập tức cảm nhận được nguy hiểm.
Những con ma đầu trước mặt này có đặc tính không gì không phá được, và ở trước mặt chúng nó, bất cứ loại phòng ngự gì cũng chỉ mỏng manh như một lớp giấy dán.
Chúng nó còn có thể cắn đứt một đám cây cối dây leo do Đại Thần Thông của Hoa Thiện diễn sinh ra lúc trước.
Yêu lực chung quanh càng hình thành tầng tầng sóng biển, từ bốn phương tám hướng nghiền ép mà đến.
“Ngũ Cầm Hí. Thủy Thần Dũng!"
Trong lòng Tô Trường Không ngưng trọng, không dám có nửa phần sơ suất. Chỉ thấy bên ngoài thân thể hắn có một tầng thủy quang lưu chuyển.
Thủy làm lợi cho vạn vật mà không tranh giành.
Vào thời khắc ấy, tựa như cả người Tô Trường Không đã hòa hợp lại thành một thể cùng hải dương yêu lực trước mắt. Nói cách khác, hắn đã trở thành một bộ phận của hải dương yêu lực.
Hiển nhiên, đây là một biện pháp hắn lựa chọn nhằm giảm bớt áp lực lên người mình.
“Phốc phốc phốc!"
Mà trong lúc dòng nước phun ra, hắn lại lấy nhu khắc cương, đẩy từng con ma đầu nhanh chóng bay ra ngoài.
“Giết!"
Tô Trường Không đã dốc hết toàn lực.
Dưới quá trình không ngừng thúc đẩy của Huyền Quy chân nguyên, dưới ảnh hưởng khuếch tán, tăng phúc của Chúng Sinh đại trận, mỗi một kích trong tay Tô Trường Không đều đáng sợ đến vạn phần, trực tiếp mang theo uy năng hủy thiên diệt địa.
“Tô Trường Không này... Phi thường yêu nghiệt, dù hắn phải dựa vào Chúng Sinh đại trận tăng phúc, nhưng có thể chính diện chống lại ta, cũng đủ để kiêu ngạo rồi!” Hải Dạ âm thầm tán thưởng.
Gã biết, cứ cách một khoảng thời gian, Nhân tộc kia lại sinh ra một nhóm yêu nghiệt siêu phàm thoát tục, trước kia là Đệ Nhất Thánh, hiện giờ là Tô Trường Không.
1505 chữ