Chúng Sinh đại trận chính là đại trận do cửu đại Cổ Thánh Thánh dùng Cổ Thánh quốc làm nền móng xây dựng, mà hiệu quả của nó rất đơn giản, đó là có thể tập trung lực lượng ‘Thiên địa nhân trong lãnh thổ Cổ Thánh quốc, lên người những Võ Thánh nắm giữ lệnh bài, giúp cho thực lực của bọn họ tăng vọt thêm một mảng lớn. Mà đây là lần đầu tiên Chúng Sinh đại trận được phát động để ứng phó với thế trận tập kích của Yêu Ma nhất tộc.
Bởi vậy mọi người mới quyết định quyết chiến với Yêu Ma nhất tộc ở bên trong Cổ Thánh quốc này, chính vì muốn tạo điều kiện cho Chúng Sinh đại trận này có thể phát huy ra hiệu quả!
“Đại chiến... Cuối cùng cũng đến Khá nhiều Võ Thánh đều thấp thỏm không yên, nhưng ngược lại, trong lòng bọn họ cũng có thêm một chút hưng phấn.
Tất cả mọi người đều hiểu, bản thân sinh ra ở thời đại này, thì phải đối mặt với đại động loạn chưa từng có từ trước đến nay.
Đây là một loại bất hạnh, nhưng cũng là một loại may mắn.
Tuy bản thân có khả năng sẽ táng thân trong đó, nhưng đại đa số Võ Thánh đều có một trái tim không sợ cường địch. Bọn họ vẫn sẽ dũng cảm tiến lên phía trước, và không thể phủ định rằng, trận chiến này cũng là một cơ hội giúp bọn họ vang danh thiên cổ, phúc trạch cho đời sau, Niết Bàn lột xác!"
“Chúc tất cả mọi người... May mắn, hy vọng rằng trong tương lai tất cả mọi người đều có thể hội tụ!” Khương Thánh Hoàng nói.
Không có quá nhiều lời, không có quá nhiều khích lệ, mỗi một người bọn họ đều là cường giả đứng đầu Cổ Thánh quốc, dù trời có sụp xuống, thì bọn họ vẫn sẽ đứng mũi chịu sào, cống hiến ra một phần lực lượng của mình.
“Lão dược sư, ngươi cũng đừng chết nhé, ta còn muốn uống trà do ngươi trồng! Nếu trong tương lai có cơ hội, chúng ta cùng ra ngoài xem một chút!” Đấu Thánh Chiến Vô Song vỗ vỗ bả vai Hoa Thiện, cười nói.
Quan hệ giữa cửu đại Cổ Thánh bọn họ đều không tệ, mà Chiến Vô Song cùng Hoa Thiện càng là bạn tốt đã quen biết nhiều năm.
“Yên tâm đi, ta chuyện khác thì không được, nhưng mệnh lại dài, ngược lại mấy người các ngươi, đừng để ta phải làm người tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh” Hoa Thiện cũng cười, vuốt vuốt chòm râu.
Tuy tất cả đều đang cười, nhìn như lạc quan vô hạn, nhưng trong lòng bọn họ suy nghĩ cái gì thì người ngoài lại không thể biết được.
Sau đó, mọi người không tiếp tục kéo dài thêm nữa, Khương Thánh Hoàng đã dùng Cổ Thánh Thiên Chu đưa mọi người đến khu vực mình cần trấn thủ, nghênh đón kẻ địch.
Mỗi người người trong tứ đại Cổ Thánh đều tự suất lĩnh một chi đội ngũ, Tô Trường Không cùng Hoa Thiện và một nhóm hơn ba mươi Võ Thánh trấn thủ Trần Dương vực nằm ở biên giới phía Bắc Cổ Thánh quốc. Trên bình nguyên mênh mông vô bờ, ngoại trừ đám người Tô Trường Không, còn có rất nhiều võ giả Nhập Thánh tới nơi này. Phần lớn những võ giả Nhập Thánh đó đều xuất thân từ các đại tông môn, Võ Thánh gia tộc, số lượng nhiều nhất đương nhiên là Thần Chủng Võ Thánh, Thần Thể Võ Thánh cũng không ít.
Thực hiển nhiên, những võ giả Nhập Thánh này đều nhận được triệu tập của sư môn, ai nấy đều biết đây là một trận chiến liên quan đến sự tồn vong của Cổ Thánh quốc! “Thật nhiều người..” Tô Trường Không cũng âm thầm líu lưỡi, nói.
Chỉ thấy trên mảnh bình nguyên bao la rộng lớn này, đã có lượng lớn Võ Thánh tụ tập lại, có người là đồng môn cùng một môn phái, sư thừa, có người lựa chọn kết bè kết cánh, nhưng cũng có người độc hành hiệp. Theo thời gian trôi qua, phỏng chừng có không dưới mười vạn Võ Thánh đã tập trung tới nơi này. Cổ Thánh quốc lớn như vậy, và hơn phân nửa cường giả Nhập Thánh đều đã chia nhau đến tứ đại chiến khu tụ họp.
“Chúng ta... thật sự có thể chiến thắng sao? Nghe nói tất cả địch nhân đều là yêu ma chân chính... thậm chí trong đó còn không thiếu Yêu Ma Vương Giả!” Trong lòng mỗi người cường giả Nhập Thánh này đều thấp thỏm không yên.
Trước kia, yêu ma vốn là loại sinh vật khó có thể nhìn thấy tung tích ở Cổ Thánh quốc, có điều, ai cũng hiểu mỗi một con trong đám bọn chúng đều cực kỳ cường đại, nhưng tới hôm nay, đám yêu ma này lại hợp thành đại quân, tiến công Cổ Thánh quốc, hơn nữa trong đại quân lần này còn có khá nhiều yêu ma đứng đầu! “Đừng có cổ vũ chí khí của người khác, tiêu diệt uy phong của mình, có Cổ Thánh ở đây, cả các vị Đại Thần Thông Võ Thánh nữa, chúng ta nhất định có thể tiêu diệt toàn bộ đám yêu ma chết tiệt này!” Cũng có người đang mài đao soàn soạt, trong lòng vô cùng tin tưởng rằng trận doanh bọn họ nhất định sẽ là người chiến thắng cuối cùng. Tô Trường Không lẳng lặng khoanh chân ngồi, nhắm mắt dưỡng thần, hắn có thể cảm nhận được trong lòng tất cả mọi người đều đang thấp thỏm không yên, nhưng bọn họ cũng chỉ có thể ra sức đánh một trận!
Hoa Thiện nhìn lượng lớn cường giả Nhập Thánh tụ tập trên mảnh bình nguyên này, trong lúc hoảng hốt, giống như lão đã trở lại quá khứ.
Ngày ấy, hôm nay cũng không có gì khác biệt, đều có vô số người một lòng ký thác hy vọng lên trên người bọn họ.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua vô cùng nhanh chóng, nhưng trong lòng mọi người lại dâng lên một loại cảm giác bản thân sống một ngày dài như một năm, mỗi phút mỗi giây đều vô cùng giày vò, thấp thỏm. Hơn nửa tháng trôi qua, khi đến thời khắc hoàng hôn của một ngày nào đó...
Ngay khi hoàng hôn trên bầu trời sắp sửa hạ xuống, ánh chiều tà nhuộm mảnh bình nguyên trước mắt thành một mảnh mờ nhạt.
Vào giờ phút này, mọi người vốn đang lẳng lặng chờ đợi, lại đồng loạt mở mắt ra, trong đôi mắt có vẻ khẩn trương, nhưng phần nhiều hơn là hưng phấn cùng với chiến ý cao ngất dâng trào!
"Ầm ầm!"
Ở cách xa ngàn dặm, có tiếng sấm cuồn cuộn vang lên, mây đen kịt che khuất bầu trời, lấp kín ánh mặt trời, che khuất cả hoàng hôn sắp buông xuống, hạ xuống một mảnh hắc ám đưa tay không thấy năm ngón.
Trong mây đen, là từng con yêu ma.
Những yêu ma này thiên kỳ bách quái, có con đầu sư tử, có con đầu sói, cũng có yêu ma lộ ra chân thân, ngoại hình hoàn toàn là yêu ma loài thú khổng lồ, khí tức của bọn chúng cường đại, vượt qua mười vạn con yêu ma, khí tức tản mát ra nối liền thành một mảnh, bao trùm phạm vi mấy chục vạn dặm, hoàn toàn giống với một mảnh bầu trời tối đen đang di chuyển.
Khiến cho người ta sợ hãi, da đầu tê dại, chỉ riêng cảnh tượng đáng sợ kia đã khiến cho không ít võ giả Nhập Thánh mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, thân thể không khống chế được không ngừng phát run!
Trong mây đen, một đôi con ngươi hưng phấn, khát máu nhìn bọn họ, đó là một đôi con ngươi tràn ngập giết chóc, phá hư, tựa như dã thú!
“Rốt cục cũng đợi được đến ngày hôm nay... Có thể diệt sạch Cổ Thánh quốc, diệt sạch phương thiên địa này!"
Từng con yêu ma, thân thể mỗi con đều rơi vào trạng thái hưng phấn đến phát run. Bọn chúng cũng chờ đợi ngày này quá lâu, hủy thiên diệt địa, siêu thoát phương thiên địa này là mục tiêu bọn chúng ước mơ tha thiết, ai muốn ngăn cản, đều phải nhận kết cục bị diệt sạch! “Các vị đồng bào Nhân tộc! Theo Khương Đạp Thiên ta chém sạch địch nhân!"
Mà lúc này một tiếng gầm gừ uy nghiêm, vang dội vang vọng khắp màng nhĩ mỗi người, phảng phất như tiếng rống giận của Thiên Thần.
Là Khương Thánh Hoàng.
Lúc này, gã đang mặc ngân giáp, cầm chiến mâu trong tay, sừng sững đứng ở nơi đó.
Tư thế oai hùng, càng nặng nề hơn mặt đất, càng rộng lớn hơn bầu trời!
1538 chữ