Giữa đao và kiếm, rõ ràng là kiếm càng thêm tiêu sái.
Nhưng trên thực tế đao mới là binh khí thực dụng hơn.
Trong số những loại binh khí được Hắc Thiết sơn trang buôn bán ra bên ngoài, cũng lấy đao là chủ!
"Ta cần một cây đao!"
Bởi vậy Tô Trường Không đã quyết định sẽ luyện đao pháp.
Mà trước đó, hắn cần một thanh đao phù hợp với chính mình.
Tô Trường Không vô cùng hứng thú vội vàng lấy bản vẽ ra, bắt đầu thiết kế.
Đao, am hiểu nhất chính là trảm kích, phách khảm.
Nghĩ đến đây, trong đầu Tô Trường Không lập tức hiện ra tạo hình của miêu đao ( 苗刀 ) và trảm mã đao ( 斩马刀 ).
Hai loại đao này đều khá dài, bản đao khá lớn.
Trong đó, miêu đao lại sở hữu thân đao dài nhỏ, chuôi dài, hai tay có thể nắm chắc, gồm đủ các loại đặc điểm kết hợp giữa trường mâu và đao.
Mà bản đao của trảm mã đao lại có chút rộng hơn, am hiểu trảm kích, có thể chặt đứt chân ngựa, cổ ngựa.
Tô Trường Không tổng hợp đặc điểm của hai loại đao này lại, rất nhanh một thanh trường đao kết hợp những đặc điểm của miêu đao và trảm mã đao đã xuất hiện trên bản vẽ, chiều dài một mét mốt tới một mét hai, thân đao rộng hơn chút so với miêu đao, có thể dùng hai tay để nắm chuôi đao, cũng có thể sử dụng một tay!
Vẽ xong, hiện giờ cần phải rèn.
Bản thân Tô Trường Không đã tinh thông rèn, không cần mượn tay người khác làm hộ. Thứ duy nhất hắn cần chính là vật iệu.
"Dùng thép tinh luyện để tạo đi." Tô Trường Không suy tư một lúc rồi quyết định.
Thép tinh luyện là vật liệu thép thượng đẳng dùng để tạo ra binh khí, cũng có nghĩa là hàng xa xỉ.
"Lưu chủ quản, ta muốn mua một chút thép tinh luyện."
Vì thế, Tô Trường Không lập tức tới tìm Lưu chủ quản, đưa ra thỉnh cầu với đối phương.
Trong Hắc Thiết sơn trang có thép tinh luyện, nhưng Tô Trường Không muốn sử dụng cho chính mình, cho nên phải dùng tiền để mua.
"Có thể, ngươi cần bao nhiêu?" Lưu chủ quản vui vẻ nhận lời.
Hiện giờ Tô Trường Không là chú tạo sư chính thức, tiềm lực thật lớn, địa vị cũng theo đó mà trở nên bất phàm trong Hắc Thiết sơn trang.
Và hiển nhiên, hắn chỉ có chút yêu cầu đơn giản như vậy, Lưu chủ quản sẽ không gây khó dễ.
"20 cân." Tô Trường Không nói.
Trên thực tế nếu muốn tạo ra một cây đao, không cần dùng nhiều thép tinh luyện như vậy.
Sức nặng bình thường của đao kiếm là từ ba cân đến năm cân.
Nhưng Tô Trường Không lại không muốn tạo ra một thanh đao bình thường. Thanh đao được hắn thiết kế rộng hơn bình thường, bởi vậy cũng cần nhiều nguyên liệu hơn bình thường, lại cộng thêm phần hao tổn trong quá trình dung luyện, chắc chắn 20 cân thép tinh luyện là đủ rồi.
"20 cân thép tinh luyện? Tính ngươi 5 lượng bạc." Lưu chủ quản tính toán cho Tô Trường Không một cái giá.
Giá cả này khá rẻ, thậm chí chỉ tính mỗi phí tổn tại thành thôi.
Tô Trường Không không cò kè mặc cả, lập tức trả cho Lưu chủ quản năm lượng bạc.
Lúc trước đánh chết những cường đạo kia, Tô Trường Không đã thu hoạch được hơn một trăm lượng bạc trắng, hoàn toàn có thể chịu được chút tiêu phí ấy.
Hắn đã mua xong vật liệu, đương nhiên cần nhanh chóng tạo ra binh khí.
Lúc này, Đoán Tạo Thuật của hắn đã đạt tới trình độ Đăng Đường Nhập Thất, với chuyện rèn đao kiếm này, đã sớm trở thành xe nhẹ đi đường quen!
"Đang đang đang!"
Tô Trường Không nắm chắc chùy sắt, không ngừng đập lên miếng thép tinh luyện đốt được đốt nóng đến đỏ bừng đang thành thật nằm trên chiếc đe lớn, mỗi một lần đánh, đều trầm ổn hữu lực, hoa lửa bắn tung ra cùng với âm thanh đinh đinh đang đang của kim loại va chạm vào nhau.
Phía trước hỏa lò được đốt đến đỏ đậm, Tô Trường Không hết sức chuyên chú, vung búa đến mức mồ hôi như mưa, lặp đi lặp lại quá trình gấp rèn, khiến cho hoa văn bên ngoài miếng thép tinh luyện càng ngày càng dày đặc.
Trong quá khứ mỗi khi hắn rèn đao kiếm, chỉ gấp rèn một khối vật liệt thép chừng 15 đến 20 lần là đủ nhưng hiện giờ cần phải tạo ra cho binh khí cho chính mình sử dụng, đương nhiên là Tô Trường Không muốn dùng toàn lực, gắng hết sức để tạo ra một thanh binh khí làm hài lòng chính mình!
Cứ như vậy, trải qua quá trình không ngừng gấp rèn, lặp đi lặp lại dung luyện, tạp chất bên trong khối thép tinh luyện dần dần bị loại bỏ, thép tinh luyện cũng từ từ lộ ra màu ô thanh sắc (dải màu nằm giữa màu xanh lá và màu xanh lam).
Tô Trường Không đã gấp rèn hơn 50 lần, lại lặp đi lặp lại hợp luyện giữa gang và thép tinh luyện, phát huy hiệu năng của hai loại này đến cực hạn!
Tiếp đó là luyện thép, tôi vào nước lạnh...
Tô Trường Không đều cẩn thận tỉ mỉ trong từng trình tự làm việc, ước chừng đã tiêu phí tới hai mươi ngày thời gian!
Hai mươi ngày sau, Tô Trường Không đứng trước một khối đá mài, cầm thanh trường đao trong tay, trên mặt lộ ra một tia hưng phấn.