Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 1141: Cảnh Giới Phía Trên Hồn Cảnh!!!




"Dừng lại!"

Ngay thời khắc nguy nan nhất, hai tay Tô Trường Không lập tức chia ra đặt lên vai Lý Tùng và Thiên Thi lão nhân, phát ra một tiếng quát khẽ, đao hồn đã ma luyện đến mức tận cùng của hắn lập tức tản ra dao động vô hình, cứng rắn áp chế khiến cho linh hồn sắp sửa ly thể của hai người phải trở về.

"Đi... Đi mau!" Thiên Thi lão nhân run rẩy toàn thân, vội vàng kêu lên.

Lý Tùng cũng vội vàng gật đầu, nhanh chóng thúc giục Hư Không Du Ngư chạy trốn về hướng ngược lại, Chờ tới khi bọn họ cách xa Ma sào chừng năm trăm dặm, luồng lực hút kia mới dần dần yếu bớt. "Nguy... Nguy hiểm thật! Ma sào kia đã cảm nhận được chúng ta đến gần rồi, nhưng một mực ẩn mà không phát, là chuẩn bị chờ chúng ta tới gần thêm một chút, mới tiến hành công kích.." Trong lòng Thiên Thi lão nhân vẫn còn sợ hãi, nói.

Bản thân Ma sào kia chính là một tồn tại cực kỳ đáng sợ.

Dường như nó có thể trực tiếp hút linh hồn con người ra ngoài, ngay cả Thiên Thi lão nhân, Lý Tùng đã đạt tới Hồn cảnh cũng không đối phó được, nếu không phải đạo hồn của Tô Trường Không đã được ma luyện đến mức tận cùng, một hành động vừa rồi của Ma sào, cũng đủ trí mạng!

Thực hiển nhiên, Ma sào có trí tuệ cực cao, nó đã sớm nhận ra đám người Tô Trường Không đang tới gần, nhưng lại cố ý giả vờ như đang ngủ say hệt một con sói xám, dụ địch nhân tới gần, lại xông ra về lấy! "Ngay cả bản thân ta... nếu tới gần Ma sào trong vòng 300 dặm, cũng gặp phải hung hiểm thật lớn! Mà Võ Thánh khác, kể cả đám người Thần Kiếm đạo nhân, cường độ linh hồn cũng không hơn được ta. Tình huống trước mắt có nghĩa là mặc cho tất cả Võ Thánh của cửu quốc đều đến nơi này, cũng không làm gì được Ma sào trước mắt, bởi vì hơi chút tới gần nó thôi, sẽ gặp phải nguy cơ linh hồn bị mạnh mẽ hút ra bên ngoài!" Tô Trường Không chau mày suy nghĩ.

Cách ba trăm dặm chính là cự li công kích gần nhất mà không gặp phải nguy cơ quá lớn của của Tô Trường Không, nhưng Phong Lôi Tiễn Thuật lại không bắn được xa như vậy, không thể chạm vào Ma sào, mà tới gần hơn, sẽ bị Ma sào hút linh hồn.

Tình huống kiểu này, có nhiều người tới đây cũng vô dụng!

"Ma sào kia đang di động hướng về chỗ sâu trong hư không hỗn độn" Lý Tùng chợt lên tiếng nói.

Hiển nhiên sau khi Ma sào kia phát hiện vị trí của mình đã bại lộ, nó lại đang chậm rãi di động, hướng về nơi càng sâu hơn trong hư không hỗn độn, không muốn dây dưa nhiều.

"Theo sau" Tô Trường Không nói.

Khả năng truy tung của Thiên Thi lão nhân cũng có hạn chế về khoảng cách, nếu Ma sào này di động đến vị trí mà ngay cả Thiên Thi lão nhân cũng không cảm nhận đến, tới lúc ấy, gần như bọn họ không thể tìm được nó nữa rồi.

Lý Tùng chỉ có thể điều khiển Hư Không Du Ngư đuổi theo phía sau, duy trì khoảng cách an toàn là năm, sáu trăm dặm với Ma sào.

Cũng may hình thể của Ma sào này quá lớn, tốc độ di động trong hư không hỗn độn của nó vẫn kém Hư Không Du Ngư, khiến bọn họ đuổi theo phía sau cũng không quá lao lực.

Thiên Thi lão nhân bất đắc dĩ nói: "Đạo huynh, chúng ta căn bản không thể làm gì được món đồ chơi này, hay là dựa theo đường cũ mà quay về đi Tô Trường Không lại lắc đầu, trong mắt chợt lóe ra một tia quang mang kỳ dị: "Hình thức tồn tại của Ma sào này rất thú vị... Ta cần nghiên cứu một phen Nói xong, Tô Trường Không đã nhanh chóng khoanh chân ngồi trên đầu Hư Không Du Ngư, nhìn chằm chằm vào Ma sào phía xa, cẩn thận quan sát.

Thiên Thi lão nhân, Lý Tùng liếc nhìn nhau, đều có chút bất đắc dĩ không biết nên nói gì.

Thứ này thì có thể nghiên cứu ra cái gì?

Nhưng bọn họ vẫn ngoan ngoãn đứng một bên không có quấy nhiễu Tô Trường Không.

"Rất kỳ lạ! Ma sào này căn bản không phải sinh linh chân chính... Bởi vì nó không có thân thể, có vẻ như cùng loại với trạng thái linh hồn, nhưng không có thân thể, chỉ dựa vào linh hồn, vẫn có thể sinh tồn được?" Tô Trường Không quan sát Ma sào từ phía xa, lại dùng cảm nhận nhạy bén và tinh thần mạnh mẽ của bản thân, để tiến hành cảm nhận bằng linh hồn.

Rồi dần dần, trước mắt Tô Trường Không sáng lên, đúng là đã có một chút phát hiện.

Ma sào này tồn tại vô cùng đặc thù. Phải biết rằng, sinh vật có cả thân thể và linh hồn cùng kết hợp mới được gọi là sinh vật hoàn chỉnh!

Nếu chỉ có thân thể, mà không có linh hồn, chẳng khác nào một bộ khôi lỗi không có ý thức tự chủ.

Nếu chỉ có linh hồn mà không có thân thể, linh hồn kia cũng không thể tồn tại lâu dài, sẽ nhanh chóng suy yếu, cho đến lúc tử vong.

Kể cả đao hồn đã được ma luyện đến cực hạn của Tô Trường Không, một khi nó rời khỏi thân thể hắn quá lâu, kết quả cuối cùng cũng chỉ là hồn phi phách tán.

Nhưng Ma sào này lại hoàn toàn khác biệt, nó không có thân thể, là cùng loại với trạng thái hồn thể, nhưng vẫn có thể trường tồn bất hủ.

Tình huống này thực sự đã vượt qua lẽ thường!

"Chẳng lẽ đây mới là yêu ma chân chính? Nghĩa là... trời sinh yêu ma chân chính đã có hình dạng như thế này, chúng nó vốn không có thân thể, cho nên muốn đi lại, gieo rắc tai họa cho thế gian, lại cần phải có thân thể thích hợp!" Trong lòng Tô Trường Không đã có chút hiểu ra. Hắn đã biết được phần nào về yêu ma, biết được chúng vốn là một loại sinh vật như thế nào rồi.

Khác với sinh vật bình thường, ví dụ như Nhân tộc, trời sinh đã có được thân thể và hồn phách, thì yêu ma chỉ có được hồn phách, mà không có thân thể!

"Nếu linh hồn của yêu ma có thể sinh tồn một mình như vậy, thì ta... dù không dám chắc bản thân có thể làm cho linh hồn tồn tại lâu dài sau khi rời khỏi thân thể, nhưng ít nhất ta cũng có thể làm cho linh hồn tự do hoạt động sau khi đã rời xa thân thể ... hơn nữa, còn có thể tồn tại thời gian thật dài!" Trong đầu Tô Trường Không nhanh chóng suy tư, và càng ngày con mắt hắn càng sáng.

"Cảnh giới phía trên Hồn cảnh... Là linh hồn rời khỏi thân thể vẫn có thể tiếp tục sinh tồn!" Giờ khắc này, ý tưởng trong đầu Tô Trường Không đã trở nên càng ngày càng rõ ràng.

Lại nói, từ sau khi đao hồn của hắn đạt tới cực hạn, hắn vẫn một mực suy tư về cảnh giới phía trên Hồn cảnh, nhưng luôn rơi vào tình huống muốn tìm cũng tìm không thấy.

Mãi cho tới hôm nay, khi được nhìn thấy bản thể của Ma sào, lại dò xét được huyền ảo của nó, hắn cũng dần dần có chút hiểu ra.

Cảnh giới phía trên Hồn cảnh! Là siêu thoát sự trói buộc của thân thể! Là rời khỏi thân thể vẫn có thể trường tồn tại thế! Là một loại cảnh giới không thể tưởng tượng nổi!

"Lý gia chủ, lại đến gần Ma sào kia thêm một chút" Tô Trường Không lập tức nói với Lý Tùng.

"Chuyện này... Chuyện này không phải là muốn chết sao?" Thiên Thi lão nhân lập tức hoảng sợ.

Lão đã chứng kiến Tô Trường Không tĩnh tọa suốt một ngày một đêm, bỗng nhiên mở miệng nói, nhưng câu đầu tiên bật ra từ trong miệng hắn lại làm người ta vô cùng kinh ngạc. Phải biết rằng, bọn họ vừa tới gần Ma sào trong khoảng cách ba trăm dặm, linh hồn trong cơ thể đã suýt chút nữa bị Ma sào hút đi rồi, tới gần nó thực sự quá nguy hiểm.

1530 chữ