Thương nghị với Lý Tùng xong, Tô Trường Không liền đi một chuyến tới Đại Viêm thành, tìm Viêm Hoàng Hạ Viêm Long, nói cho đối phương nghe thỉnh cầu của mình.
"Viêm Hoàng bệ hạ, ta cần một phần Dưỡng Hồn linh dịch. Ta cũng biết Dưỡng Hồn linh dịch này vô cùng trân quý, ta có thể dùng một viên Thần Chủng trao đổi."
Tô Trường Không vừa nhìn thấy Hạ Viêm Long, đã trực tiếp nói cho ông ấy biết thỉnh cầu của mình.
Hơn nữa, hắn cũng không để Hạ Viêm Long khó xử, trực tiếp lấy một viên Thần Chủng ra trao đổi.
Đây là Thần Chủng ẩn chứa thần thông 'Pháp Thiên Tượng Địa' đến từ Thạch Kinh Thiên.
Hạ Viêm Long lại lắc đầu cười: "Đao trưởng lão, ngươi quá mức khách khí rồi, chuyện chém giết yêu ma kia là ngươi tự mình xung phong đi đầu, dấn thân vào nguy hiểm mới thành công được. Chỉ là một phần Dưỡng Hồn linh dịch mà thôi, tặng ngươi đâu có vấn đề gì."
Hạ Viêm Long từ chối giao dịch cùng Tô Trường Không, mà khẳng khái tặng luôn cho hắn một phần Dưỡng Hồn linh dịch.
Không thể nghi ngờ rằng Hạ Viêm Long này thật khôn khéo.
Ông ấy hiểu, nếu mình nhận lấy viên Thần Chủng trong tay Tô Trường Không, thì đây chỉ là một lần giao dịch mà thôi, nhưng trực tiếp tặng cho hắn một phần Dưỡng Hồn linh dịch, lại có thể làm cho Tô Trường Không nhận một cái nhân tình của Hạ Viêm gia tộc bọn họ.
Lại nói, đoạn thời gian trước đó, Tô Trường Không đã để lộ ra thực lực và tiềm lực vô cùng đáng sợ. Theo những gì Hạ Viêm Long suy đoán, trong tương lai, rất có khả năng Tô Trường Không này sẽ xông xáo ra một phen tên tuổi tại Cổ Thánh quốc.
Như vậy nhân tình của một vị siêu cấp yêu nghiệt có tiềm lực vô hạn như hắn, chẳng phải sẽ có giá trị và quan trọng hơn một viên Thần Chủng hay sao?
"Vậy đa tạ."
Đương nhiên Tô Trường Không hiểu rõ suy nghĩ trong đầu Hạ Viêm Long, nhưng hắn cũng không chối từ, thật dứt khoát nhận lấy phần Dưỡng Hồn linh dịch này.
Dẫu sao trong tương lai khi hắn rời khỏi Đại Viêm hoàng triều, hắn cũng có thể ủy thác Hạ Viêm gia tộc chú ý tới Linh Đạo tông, Cự Kình bang bên kia … một chút, coi như hoàn toàn giải quyết những mối bận tâm trong lòng hắn.
Thành công nhận được một phần Dưỡng Hồn linh dịch từ Hạ Viêm gia tộc, Tô Trường Không lập tức giao nó cho Lý Tùng, để cho ông ấy luyện hóa.
Tô Trường Không phán đoán, nhiều nhất là hai, ba tháng Lý Tùng có thể đạt tới Hồn cảnh, sau đó luyện hóa, dung hợp Thần Chủng, bước vào cấp Nhập Thánh.
Sau đó, hắn lại tiếp tục ngựa không dừng vó, tới Thi Táng sơn tìm kiếm Thiên Thi lão nhân.
Dù bọn họ có thể tự do hành động trong hư không hỗn độn, cũng phải có người đủ khả năng tập trung vào vị trí của Ma sào, hơn nữa, bọn họ cũng cần đối phương chỉ dẫn để bình yên quay về theo đường cũ.
Nếu muốn lựa chọn một người có thể phân biệt phương hướng, truy tung khí tức, hiển nhiên, không phải Thiên Thi lão nhân sau khi Nhập Thánh thì không được, thuật nghiệp có chuyên môn mà!
Hai ngày sau, Tô Trường Không gặp được Thiên Thi lão nhân tại Thi Táng sơn.
"Không được... Không được! Món đồ chơi kia rất nguy hiểm, tới gần cũng có nguy hiểm về sinh mệnh! Lão hủ còn không sống đủ!" Ngay sau khi Tô Trường Không biểu đạt thỉnh cầu của mình, Thiên Thi lão nhân lại không chút do dự liên tục lắc đầu, lựa chọn từ chối.
Lần trước Thiên Thi lão nhân đã từng rình mò Ma sào kia, và ký ức ngày đó đã để lại nỗi sợ không thể xóa nhòa trong lòng lão, hiện giờ nghe thấy Tô Trường Không muốn mời lão cùng nhau tiến vào hư không hỗn độn, tìm kiếm vị trí của Ma sào kia, làm sao Thiên Thi lão nhân chịu nguyện ý?
Tô Trường Không cũng biết Thiên Thi lão nhân rất sợ chết, bởi vậy lập tức lên tiếng khuyên nhủ: "Ngươi không cần lo lắng, chỉ cần ngươi giúp ta chỉ dẫn phương hướng là được, nếu chuyện này thực sự không thể làm, ta cũng sẽ không làm chuyện điên rồ, sẽ dựa theo đường cũ quay về."
Có thể tiêu diệt Ma sào kia, hoàn toàn giải quyết hậu hoạn hay không, Tô Trường Không cần phải tới gần đánh giá, tra xét một phen mới quyết định được.
Thiên Thi lão nhân có chút do dự, lão cũng hiểu tính cách của Tô Trường Không, biết hắn sẽ không làm chuyện mà bản thân không nắm chắc.
Thấy Thiên Thi lão nhân có chút dao động, Tô Trường Không lập tức rèn sắt khi còn nóng: "Ta cũng không bảo ngươi bận rộn không công, viên Thần Chủng ẩn chứa thần thông Pháp Thiên Tượng Địa này sẽ là thù lao cho ngươi!" Tô Trường Không lật tay, một viên Thần Chủng lập tức xuất hiện trong tay hắn.
Tô Trường Không hiểu, Thiên Thi lão nhân tuyệt đối là người không có lợi không chịu dậy sớm, muốn để cho lão mạo hiểm tận tâm hết sức giúp hắn, nhất định phải có lợi ích tương đương.
"Một viên Thần Chủng?" Hai mắt Thiên Thi lão nhân không khỏi sáng lên.
Lại nói, đại đa số võ giả Nhập Thánh, kể cả dựa vào bản thân Nhập Thánh, cũng sẽ lựa chọn nắm giữ một, hai viên Thần Chủng để tăng cường chiến lực cho mình. Hơn nữa, có một viên Thần Chủng trong tay, bọn họ cũng có thể giống Thạch Kinh Thiên, khi gặp được nguy hiểm về sinh mệnh, sẽ luyện hóa viên Thần Chủng nọ bất cứ lúc nào.
Tầm quan trọng của nó cũng tương đương với một con bài chưa lật!
Không cần phải nghi ngờ, Thiên Thi lão nhân cũng muốn một, hai viên Thần Chủng dự phòng.
"Được! Vậy lão hủ liền mạo hiểm một lần cùng ngươi!"
Thiên Thi lão nhân rất kiêng kị sự khủng bố của Ma sào kia, cũng rất sợ nếu tùy tiện tiến vào hư không hỗn độn, tiếp cận nó sẽ gặp phải nguy hiểm, nhưng rốt cuộc lão vẫn hung hăng cắn răng một cái, đáp ứng rồi.
Chung quy lại, lão vẫn không thể kháng cự nổi sự hấp dẫn của viên Thần Chủng này.
Chỉ cần mạo hiểm một lần lại có thể đạt được một viên Thần Chủng, vẫn rất có lời!
Thấy Thiên Thi lão nhân đã đồng ý, Tô Trường Không cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
"Hiện giờ... Ta đã chuẩn bị đầy đủ hết, chỉ cần chờ đợi nữa thôi." Tô Trường Không âm thầm nói.
Chỉ cần chờ Lý Tùng Nhập Thánh, là nhóm bọn họ có thể tiến vào trong hư không hỗn độn truy tung Ma sào kia.
Vì vậy, Tô Trường Không mang theo Thiên Thi lão nhân cùng chờ bên trong Thư Hương động thiên.
Thời gian trôi qua, một tháng rưỡi vụt bay trong giây lát.
Một ngày này, trong không khí bên trong Thư Hương động thiên chợt xuất hiện một mùi thủy mặc nồng đậm, tầng mây mù trên bầu trời giống hệt một bức tranh thuỷ mặc cũng đang không ngừng di chuyển, để lộ ra một vài bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp.
"Lý Tùng Nhập Thánh rồi..."
Tô Trường Không hiểu, tình huống này phát sinh bởi vì Lý Tùng không có phụ kỳ vọng của hắn, sau khi luyện hóa một phần Dưỡng Hồn linh dịch, linh hồn của ông ấy đã lột xác, tăng lên tới Hồn cảnh, tiếp đó, rốt cục Lý Tùng cũng thành công hoàn toàn luyện hóa Thần Chủng của Bạch Hành Chi, Nhập Thánh rồi.
"Đao tiên sinh, may mắn không làm nhục mệnh." Lý Tùng thành công Nhập Thánh, vừa bước ra nhìn thấy Tô Trường Không, trên mặt cũng hiện lên nụ cười vui sướng.
Tuy ông ấy dựa vào Thần Chủng Nhập Thánh, phỏng chừng về sau cũng khó có thể tiếp tục tiến bộ thêm, nhưng Lý Tùng vốn không phải hạng người lòng tham không đáy.
Trên thực tế, Lý Tùng cũng hiểu, với thiên tư của ông ấy, nhiều nhất chỉ có thể đạt tới cực hạn là Ngũ Khí Tông Sư thôi, nhờ Đại Triều Tịch linh khí đột kích, lại ngoài ý muốn tìm về Thần Chủng của tổ tiên, sau đó, dựa vào sự trợ giúp của Tô Trường Không, ông ấy đã đạt đến cảnh giới mà trước kia bản thân có nghĩ cũng không dám nghĩ.
Lý Tùng đã cực kỳ thỏa mãn rồi, ít nhất dựa vào tu vi này, ông ấy có thể cam đoan trong mấy trăm năm sau này Bạch gia bọn họ có thể bình yên vô lo vô nghĩ mà tiếp tục sinh tồn.