"Ừm."
Tô Trường Không gật đầu, nhưng vẫn không có ý định nghỉ ngơi, ngược lại, hắn tiếp tục dùng đao hồn không ngừng công kích về phía Tần Diệt Sinh, cắt ngang bổ dọc, trong lòng chỉ nghĩ đơn giản rằng, có lực lượng thì nhất định phải vận dụng, tuyệt đối không để Tần Diệt Sinh có một chút cơ hội nào.
Đao hồn cắt phá, thần kiếm như mưa, thi thoảng cũng xuất hiện chiến mâu màu vàng không ngừng oanh kích…đứng trước loại công kích liên hợp kiểu này, kể cả với năng lực của Tần Diệt Sinh, cũng gần như không tổ chức nổi một đợt phản kích hữu hiệu nào.
Gã chỉ có thể dựa vào ma khu cao trăm trượng dũng mãnh kia để ngạnh kháng toàn bộ công kích, muốn trốn trở về hư không hỗn độn, lại khó có thể vượt qua khoảng cách này.
"Khốn nạn! Khốn nạn! Ta không nên tự mình ra tay chỉ vì tiểu tử kia! Chỉ cần ta không rời khỏi hư không hỗn độn, hoặc là ngay khi thấy một cường giả Nhập Thánh hiện thân ta liền từ bỏ dây dưa, nhanh chóng lui về Hỗn Độn hư không, căn bản luôn có thể đứng trên thế bất bại!"
Đủ loại cảm xúc lo lắng, tuyệt vọng, hối hận, đan xen cùng một chỗ trong lòng Tần Diệt Sinh.
Tần Diệt Sinh có chút hối hận vì đã giao chiến cùng Tô Trường Không.
Là gã kiêng kị tốc độ tiến bộ, tiềm lực của Tô Trường Không, mới động sát tâm, để cho bản thể tự mình buông xuống, muốn trực tiếp chém giết Tô Trường Không, dĩ tuyệt hậu hoạn, rồi nhanh chóng quay về.
Nhưng kết quả lại khiến cho chính mình bị giữ lại ở đây!
Chiến đấu không hề trì hoãn.
Nếu trực tiếp đơn đả độc đấu, đúng là không một vị cường giả Nhập Thánh nào của Nhân tộc cửu quốc có tin tưởng bản thân đủ khả năng chiến thắng được ma thể của Tần Diệt Sinh, nhưng hiện giờ, điều mà gã phải đối mặt lại không phải một người đơn độc, mà là mười mấy cường giả Nhập Thánh đỉnh cao nhất của Nhân tộc cửu quốc.
Đối mặt với nhiều võ giả Nhập Thánh như vậy, trừ phi là võ giả đã chú thành Thần Thể mới có lực chiến một trận.
Nhưng đương nhiên Tần Diệt Sinh còn chưa đạt tới trình độ này, nếu không cứ trực tiếp quét ngang là được.
Thân thể Tần Diệt Sinh không ngừng rơi vào trạng thái bị phá hư rồi khôi phục, yêu lực đang không ngừng tiêu hao.
Tới cuối cùng, sau khi đám đông cường giả Nhập Thánh đồng thời thi triển sát chiêu, rốt cuộc yêu lực của Tần Diệt Sinh cũng dần dần trở nên khô kiệt, miệng vết thương trên người không còn khép lại được nữa, ngay cả ma khu trăm trượng cũng không cách nào duy trì, nhanh chóng bị thu nhỏ lại.
"Xuy!"
Đao hồn của Tô Trường Không cứng rắn xuyên qua đầu Tần Diệt Sinh, xé rách thức hải, chém chết yêu hồn của gã.
Thân hình Tần Diệt Sinh cũng bị công kích của nhóm cường giả Nhập Thánh, trực tiếp xé toang, vỡ vụn không thành hình dạng.
Tới lúc này, mọi người mới ngừng lại.
"Thắng! Yêu ma kia... Đã chết rồi!" Phó Thanh Ti trông thấy một màn này, trong lòng khẽ buông lỏng một hơi, nàng biết bọn họ đã thắng.
Yêu vân trên bầu trời tiêu tán, theo Tần Diệt Sinh vừa chết, hết thảy đều bình tĩnh trở lại.
"Rốt cuộc con yêu ma chết tiệt này cũng chết rồi!" Có một nam tử mập mạp với vẻ mặt vui sướng reo lên. Gã là quốc chủ Bạch Dạ quốc.
Trong khoảng thời gian này, Tần Diệt Sinh đã biến hơn ba trăm vạn con dân của Bạch Dạ quốc trở thành chất dinh dưỡng, đồ ăn cho mình.
Đây chắc chắn là lý do không thể chối cãi, làm quốc chủ Bạch Dạ quốc chỉ hận không thể bầm thây kẻ này thành vạn đoạn!
"Lần này may mắn có Đao tiểu hữu." Thần Kiếm đạo nhân vuốt ve chòm râu, vẻ mặt tươi cười, những cường giả Nhập Thánh còn lại đều gật đầu đồng ý.
Nếu không phải Tô Trường Không ra tay, muốn dẫn dụ Tần Diệt Sinh đến đây, quá khó.
"Tần Diệt Sinh này đã chết vì bản thân quá mức chủ quan, sơ suất." Trong lòng Tô Trường Không lại âm thầm nói.
Vốn dĩ Tần Diệt Sinh làm việc rất cẩn thận, nhưng khi thực lực của gã tăng trưởng quá nhanh, trong lòng lại cho rằng bản thân có thể ứng phó được với bất cứ tình huống sẽ phát sinh, thậm chí gặp phải nguy hiểm, cũng có thể đủ khả năng tự bảo vệ mình. Cho nên ở thời điểm gã bị Tô Trường Không khiêu khích, lại kết hợp với tâm lý kiêng kị Tô Trường Không trong lòng, cuối cùng mới gây nên hậu quả cho gã, khiến bản thân gã sắp thành lại bại, bị cứng rắn vây giết.
Lúc ấy, đám người Tả Thiên Thần đang muốn nói gì, sắc mặt lại đồng loạt khẽ biến, nhìn về phía khe không gian bên trong hư không kia.
Chỉ thấy một vật thể dạng viên cầu, toàn thân bị bao phủ bởi một tầng khí vụ màu đen vừa xuất hiện bên trong khe không gian trước mắt.
Nó ở gần ngay trước mắt, lại xa cuối chân trời, không nhìn rõ hình dạng cụ thể, nhưng rất giống một trái tim thi thoảng lại co bóp.
Dù ánh mắt chỉ thoáng chạm đến vật thể kia, nhưng một nhóm cường giả Nhập Thánh lại choáng váng, trong lòng dâng lên một loại cảm giác linh hồn đang bị nó hút đi, dẫn dắt ra ngoài.
"Đó chính là... Ma sào? Sào huyệt dựng dục nên yêu ma?" Tô Trường Không cũng lộ vẻ mặt ngưng trọng, hắn biết nó là thứ gì.
"Ừm?"
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào một gương mặt xuất hiện ngay tại Ma sào ở bên trong khí vụ màu đen kia, đó là một gương mặt vặn vẹo, chỉ có ngũ quan mơ hồ, cùng con ngươi màu lục tối.
Từng đôi mắt kia đang gắt gao nhìn chăm chú vào mọi người ở bên ngoài hư không hỗn độn, sau đó từng chuỗi âm thanh tràn ngập oán độc vang lên bên tai bọn họ: "Hôm nay là các ngươi thắng, nhưng đừng quá đắc ý! Ta... Là bất diệt!"
Thật nhiều giọng nói chồng chất vào cùng một chỗ.
Hiển nhiên, mỗi một gương mặt kia đều là Tần Diệt Sinh, hay nói chính xác hơn, chúng đều là yêu hồn do Ma sào dựng dục ra!
Bao gồm cả luồng yêu hồn của Tần Diệt Sinh ở lần đầu tiên xuất hiện đã đồng quy vu tận cùng Tô Trường Không, và những luồng yêu hồn gửi gắm bên trong nhóm yêu ma phân thân lúc trước, cùng với yêu hồn 'Chủ thể' đã bị chém giết kia, đều là một trong số rất nhiều những yêu hồn do Ma sào dựng dục nên.
Nhưng đại đa số những luồng yêu hồn ấy đều rất yếu nhược, bọn chúng không thể rời khỏi Ma sào, đi ra bên ngoài tự do hành động.
Trước kia, Tần Diệt Sinh từng trả giá bằng một luồng yêu hồn, để đồng quy vu tận cùng Tô Trường Không.
Và qua mấy năm, Ma sào mới có thể nuôi dưỡng một luồng yêu hồn đến trình độ có thể một lần nữa đi ra bên ngoài hành động.
"Những yêu hồn này... Tất cả đều là Tần Diệt Sinh. Nói cách khác, bản thân Tần Diệt Sinh chỉ là một luồng phân hồn, một bộ ý thức bên trong Ma sào, mà bản thân Ma sào kia mới là 'Yêu ma' chân chính!" Tô Trường Không nhìn thấy từng gương mặt dữ tợn trên, trong lòng cũng có điểm hiểu ra.
Vì sao bọn họ cứ giết mãi mà Tần Diệt Sinh vẫn không chết, đơn giản là vì Tần Diệt Sinh kia vốn chỉ là một luồng yêu hồn do 'Ma sào' phân liệt ra thôi.
Với Ma sào kia, chết một luồng yêu hồn, căn bản không tính là thương cân động cốt.
"Đao Vô Phong, ngươi làm rất tốt... Nhưng cũng vô dụng, cùng lắm thì ta lại đợi thêm mấy trăm năm, hoặc hơn một ngàn năm nữa là được. Với ta, ngàn năm thời gian cũng chỉ là thời gian một lần ngủ say mà thôi! Nhưng đối với ngươi... nó lại là giới hạn khó có thể vượt qua nổi!" Từng luồng yêu hồn trực tiếp xuất hiện bên trong Ma sào, cất lên âm thanh đầy oán độc.