Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 1092 - Viên Cầu Giữa Hư Không!




Bàn về kỹ xảo truy tung, đương nhiên Tô Trường Không sẽ nghĩ tới Thiên Thi lão nhân trước tiên.

Lão vốn là thân cương thi, cho nên cực kỳ mẫn cảm đối với khí tức, có đủ khả năng vạn dặm truy hồn.

Hiện giờ, dựa vào bình yêu ma chi huyết này làm môi giới, rất có khả năng, lão sẽ truy tung được vị trí của Hồng Chấn Tượng!

Tại Thi Táng sơn bên ngoài lãnh thổ Đại Viêm hoàng triều, sắc trời còn chưa sáng, Tô Trường Không đã đến được mục tiêu. Hắn lập tức phóng ra một tia khí tức của mình.

"Hô!"

Không bao lâu sau, ở chỗ sâu trong Thi Táng sơn, có một bóng người mặc áo xám bay ra. Người nọ đúng là Thiên Thi lão nhân!

Tô Trường Không vừa nhìn thấy Thiên Thi lão nhân, trong mắt lập tức hiện lên một mảnh dị sắc.

Hắn vừa trông thấy Thiên Thi lão nhân có thể tự nhiên dựa vào bản thân phi hành giữa không trung mà không dùng bất cứ thủ đoạn nào khác.

Đây chính là dấu hiệu của Võ Thánh!

Mà cùng lúc đó, Thiên Thi lão nhân nhìn thấy Tô Trường Không đang thản nhiên lơ lửng giữa không trung, trong lòng cũng không khỏi sửng sốt, thoáng giật mình nói: "Đao huynh ngươi cũng... Nhập Thánh rồi?"

"Ừm, chúc mừng ngươi, đã được như ước nguyện." Tô Trường Không khẽ gật đầu nói.

Thiên Thi lão nhân đã thành tựu Nhập Thánh, nhưng lại không thông qua luyện hóa Thần Chủng.

Đúng là chuyện này có chút bất ngờ, nhưng ngẫm kỹ lại, cũng khá hợp tình hợp lý.

Lại nói, bản thân Thiên Thi lão nhân vốn là tồn tại sống sót qua quãng thời gian dài đằng đẵng, lại đủ cố gắng, hơn nữa trước đó không lâu, lão đã có thu hoạch khá phong phú bên trong Kính Thiên Địa, cuối cùng là hậu tích bạc phát, thành công Nhập Thánh!

Phải nói rằng, bản thân lão coi như tư chất khá bình thường, nhưng có thể đi đến một bước này cũng là nhân vật điển hình.

"Còn cho rằng ta có thể tạm thời vượt qua Đao huynh chứ..." Thiên Thi lão nhân nói thầm.

Kỳ thực, sau khi lão Nhập Thánh, trong lòng còn có chút chờ mong bản thân có thể dọa cho Tô Trường Không một lần sợ đến nhảy dựng, nhưng ai biết đâu, lão có thể Nhập Thánh, Tô Trường Không cũng vượt qua một bước này rồi.

Tới đây, Thiên Thi lão nhân chỉ có thể cảm thán rằng đúng là chênh lệch giữa người với người thực sự khác biệt!

Nếu để cho Thiên Thi lão nhân biết, không lâu trước đó Tô Trường Không từng chém giết mấy yêu võ giả Nhập Thánh, khẳng định lão sẽ càng thêm sững sờ kinh ngạc.

Thiên Thi lão nhân thu lại tâm trạng, rồi cười nói: "Đao huynh, ngươi đường xa đến tìm lão hủ, hơn phân nửa là có chuyện gì rồi?"

Thiên Thi lão nhân biết, với tính cách Tô Trường Không, nếu hắn chịu đến tìm lão, tuyệt đối là phải có việc, nhưng đương nhiên Thiên Thi lão nhân cũng vui vẻ hỗ trợ hắn.

Suy cho cùng, để một cường giả yêu nghiệt như Tô Trường Không nợ mình nhân tình, tuyêt đối không bao giờ lỗ vốn!

"Ừm, trước đó không lâu, huynh đệ Hồng Chấn Tượng của ta đã bị Tần Diệt Sinh cướp đi, bình yêu ma chi huyết này có liên hệ với hắn, ngươi có thể giúp ta tìm xem hắn đang ở đâu hay không?" Tô Trường Không cũng đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp lấy ra bình yêu ma chi huyết kia.

"Hồng Chấn Tượng bị Tần Diệt Sinh bắt đi rồi?" Thiên Thi lão nhân sửng sốt.

Lúc trước, lão từng gặp mặt Hồng Chấn Tượng ở trong Kính Thiên Địa, đôi bên cũng nói chuyện vui vẻ với nhau, xem như có chút quan hệ nhất định.

"Cứ giao cho lão hủ đi! Từ sau khi ta Nhập Thánh, năng lực truy tung khí tức đã mạnh hơn trước kia không chỉ mấy lần!" Thiên Thi lão nhân lập tức gật đầu đáp ứng.

Với lão, giúp Tô Trường Không truy tung khí tức chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay thôi.

Thiên Thi lão nhân trực tiếp đưa tay tiếp nhận bình nhỏ kia, mở nắp bình ra, ngửi mùi vị của yêu ma chi huyết trong đó, rồi nhắm hai mắt lại, lặng lẽ cảm nhận chúng, truy tìm khí tức đồng dạng.

Trên thực tế, năng lực truy tung của lão vốn không dựa vào cái mũi, mà dùng 'Linh hồn' tiến hành cảm ứng, truy tung.

Đây đã là thủ đoạn phạm trù thần thông rồi!

Ngay lúc này, trong thị giác của Thiên Thi lão nhân, lão vừa thấy được một luồng khí tức mỏng manh kết nối cùng khí tức của yêu ma chi huyết này, giữa hai bên có tồn tại một sợi tơ thật nhỏ, mà lần theo sợi tơ này, Thiên Thi lão nhân có thể trông thấy một vị trí ở khoảng cách cực kỳ xa xôi.

"Ở Bạch Dạ quốc..." Thiên Thi lão nhân thấp giọng tự nói.

"Bạch Dạ quốc?" Tô Trường Không khẽ gật đầu.

Bạch Dạ quốc là một trong hạ tam quốc, tiếp giáp với Đại Viêm hoàng triều.

Hiển nhiên sau khi Tần Diệt Sinh cướp Hồng Chấn Tượng đi, hiện giờ đã sớm tới bên trong Bạch Dạ quốc rồi.

"Ừm?" Thiên Thi lão nhân tiếp tục truy tung theo khí tức kia, nhưng lúc này, lão lại có chút giật mình.

Đơn giản là vì đầu bên kia của luồng khí tức nọ không nằm tại bất cứ vị trí nào thuộc về Bạch Dạ quốc, mà đã biến mất trong hư không rồi!

"Khá thú vị!" Thiên Thi lão nhân lập tức bị gợi lên hứng thú.

Nếu là lão của trước kia, một khi đối phương che giấu trong hư không, khẳng định là lão sẽ bất lực, nhưng tới hiện giờ, sau khi đã Nhập Thánh, các năng lực đều tăng lên trên diện rộng, tuy chuyện này có chút khiêu chiến, nhưng chưa chắc lão đã bó tay, không thể truy tung được!

Thiên Thi lão nhân lập tức tập trung tinh thần, tiếp tục lần theo luồng khí tức kia, ý thức trực tiếp tiến vào trong hư không.

Đó là một mảnh hư không hỗn độn hắc ám, lạc vào trong này sẽ không phân rõ phương hướng, cũng không cách nào di động được.

Người có gan dám chủ động tiến vào nơi này, kể cả cường giả Nhập Thánh, cũng rất có khả năng sẽ bị lạc, bị tươi sống vây chết ở bên trong.

"Đây... Là cái gì?" Nhưng ngay thời điểm đó, Thiên Thi lão nhân lập tức trở nên ngây dại.

Lão vừa thấy được một viên cầu tối đen như mực, toàn thân viên cầu kia đều được bao phủ bên trong sương mù màu đen nồng đậm, không cách nào phá tan đi.

Quy mô viên cầu nọ thật lớn, giống như hoàn toàn không có giới hạn, lại đang không ngừng 'Bang bang' nhảy lên, tựa như một trái tim!

Cùng lúc ấy, dường như một sinh linh ở chỗ sâu trong viên cầu này, vừa phát hiện ra có người đang rình mò nơi ở của nó.

Nó chậm rãi mở ra đôi mắt tàn bạo của mình, trong ánh mắt kia lần lượt lưu chuyển thật nhiều cảnh tượng, vương triều bị tiêu diệt, hàng nghìn hàng vạn sinh linh chết thảm, thời đại kết thúc, thiên tai nhân họa, giống như hết thảy mọi hỗn loạn và hủy diệt, đều ẩn chứa bên trong ánh mắt này.

Tựa như ánh mắt ấy chính là một vòng lốc xoáy hủy diệt, mang theo lực hút kinh người, lôi kéo cả linh hồn, ý thức của Thiên Thi lão nhân tiến vào trong đó.

Ánh mắt lão lập tức chuyển thành đờ đẫn!

"Không tốt!" Thiên Thi lão nhân thầm nghĩ không ổn.

Dường như viên cầu trong hư không hỗn độn kia, đã phát hiện ra lão đang rình mò, muốn hút linh hồn của lão ra ngoài, sau đó cắn nuốt hoặc xoắn nát.

"Tỉnh lại!" Cũng may, đúng vào lúc này, Tô Trường Không đã chú ý tới luồng khí tức hỗn loạn dị thường trên cơ thể Thiên Thi lão nhân. Ngay lập tức, hắn quát khẽ một tiếng. âm thanh như thể hồ quán đỉnh, nổ vang bên tai Thiên Thi lão nhân.

Chuyện này khiến ánh mắt vốn đang đờ đẫn của Thiên Thi lão nhân lập tức bừng tỉnh. Lão vội vàng lôi kéo tinh thần, ý thức của bản thân từ trong hư không quay về, từ bỏ quá trình dò xét.

Ánh mắt Thiên Thi lão nhân đã trở nên tỉnh táo hơn, cùng lúc ấy, thân hình lão run lên, trong miệng phát ra một tiếng kêu đầy đau đớn, miệng mũi tràn ra máu tươi, khí tức suy nhược!