Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 1090 - Điệu Hổ Ly Sơn!




Đối mặt với Tô Trường Không, những tên yêu võ giả Nhập Thánh vốn hung hãn vô cùng, khó tìm được người trấn áp kia, lại không thể chống nổi một hiệp trên tay hắn!

Những yêu võ giả kia căn bản không có dũng khí để tiếp tục chiến đấu, cả đám đều hoảng loạn chạy trốn chung quanh.

Chờ đến khi Tô Trường Không lại lần nữa tiến lên vài bước đuổi kịp một yêu võ giả vừa chạy trốn, đao hồn trong thức hải lập tức ngân lên, run rẩy.

Cùng khoảnh khắc đó, Trảm Thiết đao xé rách hư không, mang theo uy thế dễ như bổ một khúc gỗ mục, một đao chém đối phương thành hai nửa.

Xử lý gọn một tên, Tô Trường Không đành phải ngừng lại, bởi vì đám yêu võ giả khác đã biến mất không thấy bóng dáng rồi.

Hạ Viêm Long bên kia cũng vậy, sau khi kiếm khí màu vàng hình thành Kim Long xay nát một tên yêu võ giả, ông ấy cũng đành phải ngừng lại.

"Ba tên mạnh nhất đã chạy thoát..." Đoan Mộc Đào, Cố Phi Dương thấp giọng nói.

Ba tên yêu võ giả nhóm nam tử đeo mặt nạ xương trắng kia là mạnh nhất trong chín kẻ này, nhưng bọn họ không có tâm tư ham chiến, lại bỏ trốn nhanh nhất, trong khi hai người bọn Đoan Mộc Đào chỉ vừa Nhập Thánh, căn bản không đủ năng lực ngăn đối phương ở lại.

Tô Trường Không cũng không tiếp tục truy kích, hắn biết một khi địch nhân chia nhau ra chạy trốn, bản thân chỉ có một mình, rất khó giết sạch toàn bộ bọn họ!

Hơn nữa, chín yêu võ giả Nhập Thánh thì có sáu đã bị chém giết tại chỗ, đây đã là một trận đại thắng rồi!

"Đao trưởng lão, sau khi ngươi Nhập Thánh thực sự là hoàn toàn khác biệt với những võ giả Nhập Thánh bình thường... lúc trước khi ta Nhập Thánh cũng không thể sánh bằng ngươi!" Hạ Viêm Long không khỏi có chút kinh dị nói.

Phải biết rằng, Hạ Viêm Long chính là võ giả dựa vào bản thân tu hành Nhập Thánh. Ông ấy đã tu luyện hai môn tuyệt học gia truyền đến viên mãn, trong cơ thể đản sinh ra hai viên Thần Chủng, đã đạt tới cấp bậc Nhập Thánh nhị trọng thiên, cơ sở cũng có chút hùng hậu.

Có thể nói, ngoại trừ Cổ Thánh quốc, ông ấy đã là một cao thủ có thể cầm cờ đi trước trong hàng ngũ Nhập Thánh thuộc Nhân tộc cửu quốc rồi.

Nhưng ngay cả ông ấy cũng phải thừa nhận, thực lực hiện giờ của Tô Trường Không có thể xếp vào hàng đầu trong những cường giả Nhập Thánh của cửu quốc!

Thật khó mà thể tưởng tượng nổi, hắn chính là võ giả vừa Nhập Thánh trong vòng một năm gần đây.

Trên thực tế, Tô Trường Không vừa Nhập Thánh chừng ba tháng trước, nhưng hắn tu hành theo phương thức hậu tích bạc phát, là dựa vào bản thân tu hành, là đi trên con đường của chính mình, từ đó có được một môn thần thông độc nhất vô nhị trong thiên địa, lại phối hợp với vài môn võ công đã tu luyện đến cảnh giới ngụy Thần Thông, bởi vậy vừa đột phá mới nắm giữ thực lực làm cho người ta sững sờ kinh ngạc như vậy!

Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu vẫn là đám yêu võ giả kia quá yếu.

Phần lớn trong số bọn họ đều vừa vặn đạt tới tiêu chuẩn võ giả dựa vào luyện hóa Thần Chủng mới thành tựu Nhập Thánh.

Bởi vậy Tô Trường Không muốn giết bọn họ, thật sự quá dễ dàng.

"Viêm Hoàng bệ hạ, có lẽ chúng ta nên quay về Đại Viêm thành nhìn xem tình huống trước đã." Tô Trường Không không muốn nói quá nhiều về chuyện này, chỉ đơn giản đề nghị một câu.

Quả thực, hắn cũng có chút lo lắng về tình huống của Hồng Chấn Tượng bên kia.

"Ừm, nên đi về trước đã!" Hạ Viêm Long cũng lo lắng cho động thiên phúc địa nhà mình.

Bởi vậy, một hàng năm người lại lập tức lên đường quay về Đại Viêm thành.

Hiện giờ ở bên trong Hoàng thành nằm tại vị trí trung tâm của Đại Viêm thành, từng dãy kiến trúc đều sụp đổ, đây là hậu quả do vụ chấn động ở bên trong động thiên phúc địa vừa rồi gây nên.

Viêm Hoàng khẽ động ý niệm, bên trong một mảnh kiến trúc tan hoang ấy, đột nhiên xuất hiện một cánh cửa, bên trong đúng là động thiên phúc địa của Hạ Viêm gia tộc.

Đoàn người nhanh chóng nối đuôi nhau tiến vào.

Khung cảnh bên trong Đại Viêm động thiên vốn là một mảnh chim hót hoa thơm, bốn mùa như xuân, nhưng tới hiện giờ nơi này lại có vẻ lạnh lùng, trầm mặc, trong không khí tràn lan từng luồng linh khí hỗn loạn.

"Gia chủ!"

Rất nhiều đệ tử Hạ Viêm gia tộc vừa nhìn thấy Hạ Viêm Long trở về, đã nhanh chóng tiến lên hành lễ chào hỏi, nhưng ai nấy đều mang theo dáng vẻ kinh hoàng, lòng còn sợ hãi.

Tô Trường Không ngẩng đầu nhìn lên, từng ngọn linh sơn ở phía xa xa đều sụp đổ, không trung bên trong động thiên phúc địa cũng vỡ ra tạo thành một lỗ thủng khổng lồ.

Ngay lúc này, ba võ giả Nhập Thánh của Hạ Viêm gia tộc đang khẩn cấp điều động thiên địa linh khí tu bổ lại.

Mà một thanh niên mặc áo gấm vừa chú ý thấy đám người Tô Trường Không xuất hiện, đã lập tức chạy tới.

Thanh niên này đúng là Hạ Viêm Nghĩa!

Nhưng khác với mọi ngày, hiện giờ sắc mặt Hạ Viêm Nghĩa lại trở nên tái nhợt, y phục trên người rách nát, thậm chí một cánh tay trái còn bị lực lượng nào đó trùng kích tới đánh gãy đi rồi. Có lẽ nơi này quá mức hỗn loạn, quá nhiều việc cần xử lý nên gã chỉ đơn giản băng bó lại một chút miệng vết thương thôi.

"Phụ hoàng, Đao trưởng lão..." Hạ Viêm Nghĩa mang theo sắc mặt tái nhợt đi tới chào hỏi bọn họ.

Hạ Viêm Long vội vàng hỏi: "Vừa phát sinh chuyện gì?"

Hạ Viêm Nghĩa cắn răng nói: "Hồng Chấn Tượng đột nhiên phát cuồng... y như đã thay đổi thành một người khác vậy. Hắn khởi xướng công kích với nhi tử, nhi tử bị bị thương nặng tại chỗ. Sau đó, Hồng Chấn Tượng trực tiếp công kích linh mạch bên trong động thiên phúc địa, dẫn phát linh khí bạo loạn, khiến cho không gian bên trong Đại Viêm động thiên cũng bị lực trùng kích đánh thủng một lỗ. Hồng Chấn Tượng cũng nhân cơ hội này mà chạy trốn rồi... Chỉ sợ, là Tần Diệt Sinh làm..."

Hạ Viêm Nghĩa kể lại những chuyện đã xảy ra, khiến cho sắc mặt hai người Hạ Viêm Long, Tô Trường Không lập tức trở nên khó coi.

"Trong cơ thể yêu võ giả có Yêu Ma Tinh Hạch, cho nên tất cả bọn họ đều không thể phản kháng được Tần Diệt Sinh. Tần Diệt Sinh kia lệnh cho chín yêu võ giả Nhập Thánh dưới tay đột kích Đại Viêm thành, ép toàn bộ những Võ Thánh Hạ Viêm gia tộc trong Đại Viêm động thiên phải ra ngoài nghênh địch. Còn bản thân Tần Diệt Sinh lại nhân cơ hội Đại Viêm động thiên mở ra, mà trà trộn vào trong đó... Điều khiển Hồng Chấn Tượng công kích linh mạch bên trong Đại Viêm động thiên, dẫn phát động tĩnh thật lớn, sau đó thoát ra bên ngoài thông qua lỗ thủng kia..." Tô Trường Không yên lặng nói trong lòng, hắn đã có một chút suy đoán thủ đoạn về của Tần Diệt Sinh.

Phải biết rằng, yêu hồn của Tần Diệt Sinh cực kỳ am hiểu che giấu khí tức, một khi để gã lẻn vào, mà không chủ động hiện thân, người khác rất khó cảm nhận được sự tồn tại của gã.

Lại nói, biện pháp mà Tần Diệt Sinh dùng kia cũng rất đơn giản, đó là ‘điệu hổ ly sơn’.

Dưới tình huống bình thường, lúc nào bên trong Đại Viêm động thiên cũng có Võ Thánh tọa trấn, chỉ cần bọn họ không rời khỏi Đại Viêm động thiên, mà gã lẻn vào nơi này, tuyệt đối sẽ trốn không thoát được.

Nhưng lúc ấy, tất cả Võ Thánh đều ra ngoài nghênh địch, hơn phân nửa Tần Diệt Sinh là đã ra tay điều khiển Hồng Chấn Tượng. Mà Hồng Chấn Tượng vốn sinh sống bên trong Đại Viêm động thiên này lâu như vậy, coi như đã vô cùng quen thuộc với hoàn cảnh bố trí trong này, chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn đã tìm được vị trí mệnh mạch của Đại Viêm động thiên, và tiến hành công kích.

Trước tình huống Võ Thánh không có mặt, căn bản không một ai trong Đại Viêm động thiên có thể chế ngự được gã. Hạ Viêm Nghĩa lao tới ngăn trở, còn suýt chút nữa đã bị đánh chết tại chỗ!