Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 1082 - Yêu Vân Ngập Trời! Đại Viêm Thành Lâm Nạn!




"Ong ong ong!"

Quả nhiên, Tô Trường Không lập tức thúc giục Dưỡng Đao Thuật, điều động Kim Đan chi khí, bao vây lấy đao hồn, hình thành nên một vòng tuần hoàn không ngớt.

Dưỡng Đao Thuật (thập cảnh Kinh Thế Hãi Tục 11%)…

Dưỡng Đao Thuật (thập cảnh Kinh Thế Hãi Tục 12%)...

Bởi vậy, Dưỡng Đao Thuật của Tô Trường Không cũng đang vững bước tiến bộ, đột phá đến thập nhất cảnh chỉ là thời gian vấn đề thôi.

Đây là chỗ tốt do đột phá mang đến.

Có câu nói: “nhất pháp thông, vạn lý minh”, từ sau khi Quy Tức Công đột phá đến thập nhị cảnh Siêu Phàm Nhập Thánh, bước vào cấp bậc thần thông, nó cũng có tác dụng lôi kéo những môn võ học khác của Tô Trường Không cùng tiến bộ.

Tô Trường Không lại bắt đầu một giai đoạn nhàn nhã tu luyện mới, còn ở bên ngoài, dưới lớp vỏ bọc bình tĩnh kia, chính là mạch nước ngầm đang dũng mãnh phun trào.

Và một sự kiện chấn động Đại Viêm hoàng triều lại không một dấu hiệu, trực tiếp bạo phát!

Đại Viêm thành vốn là đô thành của Đại Viêm hoàng triều, mà ở trung tâm Đại Viêm thành, chính là vị trí của Hoàng thành, nơi này luôn trong tình trạng đề phòng sâm nghiêm, thậm chí còn có Võ Thánh Hạ Viêm gia tộc tọa trấn.

Lúc ấy, ti chủ Đoan Mộc Đào của Trấn Ma ti đang lặng lẽ ngồi xếp bằng tại nơi bế quan. Chỉ thấy xung quanh gã, đao khí đang phun trào mạnh mẽ tựa như thủy triều, rõ ràng toàn thân gã vẫn khoanh chân ngồi ở chỗ kia, nhưng lại mang tới cảm giác một loại Siêu Phàm Nhập Thánh, giống như đã kết nối cùng thiên địa rồi.

Cùng lúc này, bên trong trái tim của Đoan Mộc Đào, lại có một viên Thần Chủng đang tản ra quang mang nhàn nhạt.

Trên mặt gã hiện lên một nụ cười, nhưng song song với đó lại ẩn chứa một tia phiền muộn: "Ta dựa vào viên 'Đao Hà Thần Chủng' này thành công Nhập Thánh, nhưng phỏng chừng đây cũng là hạn mức cao nhất của ta rồi."

Đoan Mộc Đào vốn là ti chủ Trấn Ma ti, chẳng những nguyện trung thành với Đại Viêm Hoàng thất, lại có thiên tư không tầm thường, bằng không cũng không có khả năng đảm đương chức vị ti chủ Trấn Ma ti, và ở mấy năm trước, rốt cuộc gã cũng dựa vào quá trình ma luyện bên trong Vạn Hồn Binh quật mà thành công luyện đao ý đến đao hồn chi cảnh.

Hạ Viêm gia tộc cũng cho Đoan Mộc Đào lựa chọn, rồi ban xuống Thần Chủng thích hợp!

Nói về Hạ Viêm gia tộc, từ trước khi Đại Viêm hoàng triều tồn tại, bọn họ đã có chút cường đại rồi, gần như mỗi một đời đều có Võ Thánh sinh ra, bởi vậy bên trong gia tộc cũng truyền thừa xuống dưới một ít Thần Chủng.

Nhưng một võ giả muốn hoàn toàn luyện hóa một viên Thần Chủng Nhập Thánh, ít nhất cũng phải thỏa mãn điều kiện đạt tới Hồn cảnh. Hơn nữa, luyện hóa Thần Chủng Nhập Thánh, tuyệt đối là hành vi làm tổn hại tiềm lực, về sau rất khó đạt đến cảnh giới cao hơn.

Nhưng Đoan Mộc Đào cũng biết điểm cực hạn của mình nằm ngay tại nơi này, nếu không luyện hóa Thần Chủng, mà dựa vào bản thân tu hành, phỏng chừng cả đời này gã cũng khó có thể Nhập Thánh.

Cuối cùng, sau khi thử tu hành một đoạn thời gian không đạt được kết quả, Đoan Mộc Đào đã đưa ra lựa chọn, quyết định luyện hóa viên Thần Chủng mà Hạ Viêm gia tộc cho gã, và thành công Nhập Thánh!

Hạ Viêm gia tộc làm như vậy, cũng vì gia tăng thực lực cho Đại Viêm hoàng triều, thế cục hiện giờ càng ngày càng trở nên hỗn loạn, nhiều thêm một Võ Thánh cũng tương đương với nhiều thêm một phần lực lượng!

"Ừm? Khí tức yêu ma?"

Mà đột nhiên, Đoan Mộc Đào ngẩng đầu nhìn lên, sau đó trên mặt lộ ra một mảnh kinh ngạc và ngưng trọng.

Gã không chút do dự, vội vàng vơ lấy Trảm Yêu Thần Binh Tử Phách đang đặt bên cạnh, và phóng lên cao, bay thẳng lên bầu trời.

Lúc này, đêm đã khuya, trăng tròn treo cao, nhưng giữa hư không lại bị một tầng mây đen dày đặc che phủ hoàn toàn ánh trăng, khiến cho phía dưới rơi vào bên trong một mảnh hắc ám.

"Chuyện gì vậy? Vì sao cả không trung lại trở thành đêm đen thế này?" Trên con đường, vẫn còn người đang đi lại, nhưng tới khi nhận thấy cả bầu trời chợt trở nên tối đen, cả đám đều vô cùng kinh hãi.

Cùng lúc ấy, ở trên bầu trời, trong lòng Đoan Mộc Đào đã Nhập Thánh cũng dâng lên một cơn hàn ý, lạnh toát cả người.

Chỉ thấy ở bên trong mảnh mây đen dày đặc kia, có ước chừng chín bóng người đang đứng lặng giữa hư không, hai mắt bọn họ lóe lên quang mang màu lục tối, và chính mảnh yêu vân dày đặc tản ra quanh thân bọn họ đã che đậy ánh trăng.

"Ca ca ca!"

Thanh Trảm Yêu Thần Binh Tử Phách được Đoan Mộc Đào nắm chặt trong tay đang không ngừng run rẩy, nhưng không phải loại hưng phấn đến run rẩy khi nó cảm nhận được yêu khí như bình thường, mà hiện giờ là sợ hãi đến run rẩy.

Đơn giản là vì chín bóng người nghi ngờ là yêu ma trước mắt này, đã mạnh mẽ đến trình độ Tử Phách cũng phải sợ hãi!

"Yêu võ giả... Chín yêu võ giả? Chín yêu võ giả Nhập Thánh?" Đoan Mộc Đào cũng khó mà tin nổi khi nhìn hình ảnh trước mắt, da đầu gã run lên!

Bởi vì chín bóng người tản ra yêu khí hùng hậu trước mắt này, không cần vận dụng bất cứ thủ đoạn gì cũng có thể tự nhiên mà đứng trên bầu trời.

Đây là dấu hiệu tượng trưng cho cường giả Nhập Thánh!

Nhưng vậy có nghĩa là cùng một lúc trên bầu trời Đại Viêm thành lại xuất hiện tới chín yêu võ giả Nhập Thánh?

Điều này làm cho Đoan Mộc Đào không sao hiểu nổi!

"Võ Thánh? Yếu quá!"

Trong lòng Đoan Mộc Đào đang đánh giá chín bóng người nghi ngờ là yêu võ giả Nhập Thánh này, thì chín người đối phương cũng đang đánh giá Đoan Mộc Đào. Trong mắt cả đám đều hiện lên dị sắc. Lúc này, một tráng hán khôi ngô cõng thanh trường đao thật lớn dài chừng gần hai mét, giống y như tấm ván cửa, lập tức bật ra một tia khinh thường.

Hiển nhiên đối phương đã nhìn ra Đoan Mộc Đào trước mắt có đạt tới Võ Thánh, nhưng chỉ vừa Nhập Thánh mà thôi, còn kém bọn họ quá xa!

"Các vị..."

Suy cho cùng, Đoan Mộc Đào cũng không phải người bình thường, kể cả khi phải đối mặt với cục diện bất lợi như thế, gã vẫn có thể ổn định tâm thần, chuẩn bị mở miệng hỏi, muốn làm rõ ràng xem rốt cuộc tình huống trước mắt là gì, cũng như mục đích mà chín người bọn họ tìm tới nơi đây. Nhưng ngay lúc gã vừa lên tiếng, bỗng nhiên một tiếng quát lớn vang lên, cắt ngang câu hỏi.

"Chết!"

Tráng hán khôi ngô kia căn bản không để cho Đoan Mộc Đào có một chút cơ hội mở lời nào, chỉ thấy từ trong miệng gã phát ra một tiếng gầm rung trời, rồi ngay lúc đó, bản thân gã lại trực tiếp đạp thẳng xuống hư không, từ trong yêu vân lao tới, nhanh chóng tiếp cận Đoan Mộc Đào.

Một thanh trường đao thật lớn giống như cánh cửa từ trong tay gã vung lên, không chút do dự chém thẳng vào đầu đối thủ.

"Khốn nạn!" Đoan Mộc Đào thầm mắng một câu, nhưng cũng chỉ có thể vung Trảm Yêu Thần Binh Tử Phách đang cầm trong tay lên, một đao đón đỡ.

"Đang! !"

Song đao va chạm, tuôn ra tiếng vù vù đinh tai nhức óc, giống như lôi đình nổ tung giữa không trung, hơn phân nửa Đại Viêm thành đều có thể nghe được rõ ràng.

Có người đã đi vào giấc ngủ, lập tức bị âm thanh ấy làm kinh sợ. trực tiếp bừng tỉnh từ giấc ngủ mơ, rồi hoảng loạn, không rõ vì sao thời tiết đêm nay lại sinh ra sấm sét giữa trời quang.

"Lực lượng thật lớn!" Trong lòng Đoan Mộc Đào thầm kinh hãi.