Trên mặt Hồng Mạn Thiên lập tức lộ ra một mảnh sát ý không thèm che giấu: "Ngươi là Hạ Viêm Long của Hạ Viêm gia tộc? Trên người Đao Vô Phong cùng với nàng kia có khí tức Huyết Thần Chủng... Trước kia ta từng hao tổn mất mấy đệ tử dưới tay, bọn họ bị người sát hại, mà hai kẻ đó chính là hung thủ! Những người còn lại có thể đi, nhưng hai người bọn họ phải ở lại!"
Phải biết rằng, ngay tại thời điểm Tô Trường Không và Cơ Tuyết Tiêu tiến vào Kính Thiên Địa, Hồng Mạn Thiên đã phát hiện ra trên người bọn họ không chỉ có một viên Huyết Thần Chủng rồi, nhưng vẫn tạm thời ẩn mà không phát.
Đợi cho đến khi hai người bọn họ rời khỏi Kính Thiên địa, Hồng Mạn Thiên mới trực tiếp ra tay.
Hơn nữa, thông qua ấn ký kết nối với Huyết Thần Tử, kẻ đã tiến vào Kính Thiên Địa kia, ả ta biết được hai người Tô Trường Không đều đến được cửa thứ tư, nghĩa là cả hai đều đạt được khen thưởng của Kính Thiên Địa.
Cứ như vậy, bảo vật, cộng thêm trên người bọn họ đều có Thần Chủng, và mối thù Huyết Thần Chủng, một khi ả ta giết được bọn họ, thu hoạch tuyệt đối sâu dày!
"Tên phế vật Huyết Thần Tử kia... Căn bản không thông qua được khảo nghiệm Kính Thiên Địa, hao phí của ta nhiều thời gian, tinh lực như vậy để bồi dưỡng hắn, tuyệt đối không thể đi một chuyến tay không!" Trong lòng Hồng Mạn Thiên lại sôi trào sát ý.
Phải biết rằng, mục tiêu đệ nhất của Hồng Mạn Thiên chính là Đại Thần Chủng, vì thế, ả ta mới bồi dưỡng Huyết Thần Tử.
Theo lý thuyết với thực lực đủ để quét ngang một đống võ giả dưới Võ Thánh của Huyết Thần Tử, gã chính là người có khả năng thông qua tất cả khảo nghiệm nhất.
Nhưng ai có thể ngờ được, khảo nghiệm do Kính Chủ để lại vốn không đơn giản như thế, thậm chí còn có thể nói là vô cùng khó giải.
Và dù thực lực của Huyết Thần Tử có mạnh hơn nữa, cũng khó lòng thông qua khảo nghiệm Kính Ảnh không gian.
Không thể nghi ngờ, chuyện này đã khiến cho Hồng Mạn Thiên nghẹn một bụng lửa giận, cho nên vừa nhìn thấy hai người Tô Trường Không, Cơ Tuyết Tiêu, kẻ đã giết qu môn hạ đệ tử của ả xuất hiện, ả làm sao còn có thể kiềm chế được nữa?
Đã trực tiếp hiện thân ra tay rồi!
"Đao huynh... Ta đã làm liên lụy tới huynh rồi." Cơ Tuyết Tiêu có chút áy náy truyền âm nói.
Lúc trước bởi vì nàng, Tô Trường Không mới chém giết năm đệ tử Cổ Ma tông, cũng vì vậy mới trêu chọc đến cường giả Cổ Ma tông này.
"Việc đã đến nước này, không có gì là liên lụy với không liên lụy." Tô Trường Không đáp lại một câu.
Lúc trước, Cơ Tuyết Tiêu từng trượng nghĩa ra tay giúp đỡ hắn ở Thiên Long sơn, bởi vậy, khi Cơ Tuyết Tiêu gặp được phiền toái, hắn mới trả lại nhân tình cho nàng, hiện giờ vì chuyện khi ấy mà trêu chọc tới Hồng Mạn Thiên này, làm sao có thể trách nàng được?
"Không biết Vạn Vật kính của ta... có thể phản chiếu được Hồng Mạn Thiên này không..." Vẻ mặt Tô Trường Không đầy ngưng trọng, đồng thời trong lòng cũng đang nhanh chóng tự hỏi đối sách.
Lại nói, không thể nghi ngờ rằng trong chuyến hành trình tiến vào Kính Thiên Địa lần này, bảo vật lớn nhất mà hắn đạt được, chính là Vạn Vật kính.
Vạn Vật kính là bảo vật được tạo thành từ một bộ phận lực lượng được tách ra từ 'Kính Thiên Địa Đại Thần Chủng'. Tuy năng lực của nó không được mạnh bằng Đại Thần Chủng, nhưng lại huyền ảo vô cùng, hoàn toàn có thể phản chiếu ra Thần Chủng Võ Thánh.
Nếu vậy, hắn có thể dùng Vạn Vật kính phản chiếu Hồng Mạn Thiên, rồi dùng hình chiếu nọ để ứng phó với đối phương... Nhưng làm như vậy, chắc chắn sẽ bại lộ bí mật của Vạn Vật kính.
Những người còn lại cũng không phải kẻ ngốc, bọn họ sẽ biết được bảo vật bậc này tuyệt đối không phải một người chỉ thông qua cửa thứ ba đã có thể nhận được, để rồi suy đoán ra, trên thực tế Tô Trường Không đã thông qua tất cả khảo nghiệm bên trong Kính Thiên Địa rồi!
Tới khi đó, vì Đại Thần Chủng, sợ rằng tất cả những Võ Thánh còn lại cũng sẽ lựa chọn ra tay, ép hỏi Tô Trường Không về bí mật trong đó, đương nhiên cũng khiến chuyện trước mắt trở nên càng thêm phiền toái!
"Đao Vô Phong chính là khách khanh trưởng lão của Hạ Viêm gia tộc ta, bổn hoàng có nghĩa vụ che chở hắn! Các hạ vẫn nên lùi lại đi, nơi này là địa bàn của Đại Viêm hoàng triều, không thể mặc người tùy ý làm bậy được!" Nhưng vào lúc này, Hạ Viêm Long lại lạnh lùng mở miệng, hoàn toàn không có ý định khoanh tay đứng nhìn.
Phải biết rằng, nơi này chính là địa bàn của Hạ Viêm gia tộc, nếu ngay cả một khách khanh trưởng lão nhà mình, bọn họ cũng không bảo vệ được, chẳng hóa ra Hạ Viêm gia tộc bọn họ đã quá mức vô năng rồi sao?
Nếu thực sự để xảy ra tình huống đó, đây tuyệt đối là đả kích to lớn với Hạ Viêm gia tộc, cũng là nỗi nhục cực kỳ khó phai nhòa!
Huống chi, Hạ Viêm Long lại biết rõ sự bất phàm của Tô Trường Không.
Với thiên tư của hắn, chắc chắn sẽ tu thành Võ Thánh, trong tương lai tất có tiền đồ vô lượng, làm sao Hạ Viêm Long có thể mặc kệ người ngoài tùy ý làm bậy, để một thiên tài như hắn chết non?
Hạ Viêm Long vừa nói, vừa truyền âm với đám người Tô Trường Không: "Không cần lo lắng, ta sẽ ngăn Hồng Mạn Thiên này lại... hơn nữa, mấy Võ Thánh khác của Hạ Viêm gia tộc chúng ta cũng tới đây rồi, Hồng Mạn Thiên này không động được vào các ngươi đâu!"
"Đa tạ Viêm Hoàng bệ hạ!" Tô Trường Không cảm kích nói tạ ơn.
Phải biết rằng, Hồng Mạn Thiên này là trưởng lão Cổ Ma tông, tuyệt đối là một nhân vật nguy hiểm, nhưng Hạ Viêm Long lại không chút do dự đã lựa chọn mạo hiểm trở thành tử địch cùng đối phương, cũng muốn ra tay giúp đỡ hắn.
"Hạ Viêm Long rất mạnh... nhưng hắn có thể ứng phó được Võ Thánh Cổ Ma tông này sao?"
"Hãy chờ xem, Cổ Ma tông chính là một con quái vật lớn, không phải nhân vật dễ trêu chọc đâu!"
Những Võ Thánh vẫn còn ở lại bên trong Hoàng Sa hải, đều có chút kinh ngạc quan sát một màn giương cung bạt kiếm này.
Bầu không khí bắt đầu trở nên căng thẳng.
Một phương là Hạ Viêm gia tộc của Đại Viêm hoàng triều, một phương lại là cường giả Cổ Ma tông đến từ Cổ Thánh quốc, bởi vậy phần lớn những Võ Thánh còn lại đều không định trêu chọc phiền toái, cứ im lặng xem diễn là được!
"Được... Vậy tất cả các ngươi hãy cùng chết đi!" Trên mặt Hồng Mạn Thiên lộ ra một mảnh sát ý, ả không có ý định nói thêm bất cứ một lời dư thừa nào, đã trực tiếp lựa chọn ra tay.
"Xuy!"
Chỉ thấy bàn tay Hồng Mạn Thiên run lên, trong tay đã có thêm một cây trường tiên được chế tác từng một nhánh dây leo màu máu, trong lúc vung lên, trường tiên nhanh chóng bành trướng, tựa như một con mãng xà huyết sắc, cắt qua phía chân trời, hung hăng quét xuống phía dưới, có thể quất cả núi sông, đại địa thành mảnh nhỏ.
Cùng lúc ấy, chiếc nhẫn trên ngón tay Hạ Viêm Long tỏa ánh sáng ngời, bên cạnh ông ấy lại có thêm một thanh trường kiếm màu đỏ đậm có Kim Long quấn quanh.
Cả người Hạ Viêm Long chợt phóng lên cao, con Trường Long màu vàng phía trên thân kiếm, chợt giương nanh múa vuốt hiển hiện ra ngoài.
Một luồng kiếm khí mang theo uy thế trời long đất lở, lao thẳng về phía trước, nghênh đón huyết đằng trường tiên vừa đập xuống kia.
"Đang!"
Trong tiếng sắt thép va chạm rung trời, từng cồn cát mọc lên chung quanh lập tức bị dư ba sinh ra do giao chiến đánh tan.
Phía trên thanh trường kiếm màu đỏ đậm nở rộ kiếm khí đỏ như máu, trực tiếp xé rách màn trời tạo thành vô số khe rãnh!