Lượng lớn hủ thi xuất hiện, khí tức của chúng nối liền với nhau thành một mảng, thi vân màu xám hội tụ trên đỉnh đầu, khiến chúng trông giống những võ giả đang hợp thành trận pháp, sức chiến đấu của cả đám tăng lên trên diện rộng, thi khí hội tụ nồng đậm.
Và chỉ riêng luồng khí thế kia thôi cũng đủ khiến cho người ta sợ hãi rồi.
Nhưng ở địa phương chết chóc không có linh khí này, dù Tiên Thiên Võ giả có thể điều động thiên địa linh khí, cũng chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân mình mà nghênh địch thôi, bên này mạnh thì bên kia yếu, ngay cả uy lực của ngụy thần thông cũng bị suy yếu một tầng!
"Lũ súc sinh các ngươi muốn ăn ta? Vậy đến đây... Thử xem!" Hồng Chấn Tượng liếm liếm môi, trên mặt nở rộ một nụ cười gằn dữ tợn.
Gã đã dung hợp Yêu Ma Tinh Hạch, cũng luyện hóa toàn bộ số yêu thể do Bàng Thắng Vũ để lại, bản thân không thể kiểm soát cũng bị một chút ảnh hưởng, trở nên khát chiến hơn nhiều.
"Tiết kiệm chân nguyên, dùng thể chất cơ sở đi giết địch." Tô Trường Không nói thầm.
Hiện giờ chân nguyên trong đan điền của hắn đã đạt tới 150 giọt, thoạt nhìn rất nhiều, nhưng dùng một giọt lại ít đi một giọt, vẫn nên tiết kiệm chân nguyên, làm như vậy nếu về sau có cần đối mặt với nguy hiểm và khảo nghiệm, vẫn có thể không cần kiêng nể gì thi triển năng lực của mình.
"Oanh!"
Đối mặt với thi triều từ xa ập tới, Tô Trường Không trực tiếp nhảy xuống khỏi lưng hư ảnh bạch hạc, thân thể giống như một tảng đá lớn nặng nề, rơi thẳng vào giữa một đám hủ thi, khí kình tỏa ra giống như sóng xung kích, khiến những con hủ thi xung quanh bị đánh văng ra, ngã trái ngã phải.
"Tê!"
Ngày càng nhiều hủ thi lộ ra răng nanh chi chít, trên bộ mặt thối rữa tràn đầy hung ác, điên cuồng nhào về phía Tô Trường Không.
"Phanh!"
Tô Trường Không tung ra một quyền, với thể phách gần tới cấp Võ Thánh của hắn, dù đánh ra một quyền tùy ý cũng có uy năng vô cùng khoa trương, kèm theo đó là thanh âm máu thịt tan nát.
Thân thể những con hủ thi kia không thể ngăn cản nổi, đã nhanh chóng nổ tung ra, mảnh vụn của thi thể văng trúng những hủ thi phía sau khiến chúng loạng choạng ngã xiêu ngã vẹo.
"Phanh phanh phanh!"
Tô Trường Không căn bản chẳng cần phải tung ra bất cứ chiêu thức gì, chỉ cần vung quyền về bốn phương tám hướng xung quanh là được, mỗi một quyền của hắn đều mang theo cuồng phong cuồn cuộn nổi lên, như phong lôi tức giận, dù những con hủ thi này, con nào con nấy đều là cương cân thiết cốt, nhưng dưới nắm đấm của Tô Trường Không, chúng chỉ có một kết cục chính là tứ phân ngũ liệt, khi bị đánh trúng chính diện, sẽ trực tiếp tan xác, phần còn lại của chân tay cụt, văng ra khắp nơi.
"Đến đây đi!" Khuôn mặt Hồng Chấn Tượng đầy vẻ khát chiến.
So với mỗi một quyền vừa ẩn chứa sức lực lớn vừa có tốc độ thật nhanh lại giản dị gọn gàng của Tô Trường Không, thì quá trình công kích của Hồng Chấn Tượng lại càng thêm phóng đãng bá đạo.
"Rống!"
Trong lúc Hồng Chấn Tượng ra quyền, mỗi đấm đều như một con cự tượng đang ầm ầm lao tới, trong không khí mơ hồ vang lên tiếng thú rống, thậm chí còn có hư ảnh một con cự tượng hiện lên.
Trong lúc quyền kình chấn động, cái đầu của con hủ thi giống hệt một quả khí cầu, trực tiếp bị đập cho nổ tung.
Về phần Hạ Viêm Nghĩa, chỉ thấy gã lại lấy ra hai thanh trường kiếm từ bên trong chiếc nhẫn đeo ở ngón tay, sau đó hai bên trái phải mỗi tay cầm một thanh.
Hai thanh kiếm này một đen một trắng, kiểu dáng cũng khác nhau.
"Xuy xuy xuy!"
Hạ Viêm Nghĩa lập tức xuất kiếm.
Bạch kiếm mang theo công kích cương mãnh bá đạo, vung kiếm lên là cắt ngang chém dọc nhanh như những tia sáng, hắc kiếm lại âm nhu lạnh lẽo, uyển chuyển như nước, không lỗ hổng nào không chui vào được.
Có thể nhận thấy, mỗi kiếm mang theo một loại phong cách hoàn toàn trái ngược nhau, nhưng hai thanh lại có thể phối hợp vô cùng hoàn mỹ.
Cùng lúc ấy, những con hủ thi như thủy triều kia vọt tới, nhưng mỗi một con chỉ có thể tới gần gã trong phạm vi ba thước, là trực tiếp ngã xuống, thậm chí từng vũng máu loãng hôi thối từ trên người chúng nó văng ra, cũng không thể lây dính lên người gã.
"Kiếm thuật thật cao minh... Nếu chỉ bàn về kiếm pháp, thì hai người Đông Môn Kiếm, Mạc Hàn trước kia, chưa chắc đã có thể so sánh với kiếm pháp của Hạ Viêm Nghĩa." Tô Trường Không âm thầm tán thưởng.
Rất có khả năng, Hạ Viêm Nghĩa này chính là Võ Thánh chuyển thế của Hạ Viêm gia tộc, tuy gã chẳng có tiếng tăm gì, nhưng thực lực lại sâu không lường được, chỉ dựa vào một chiêu thức kiếm pháp này thôi, đã có thể đè bẹp những người tự xưng là kiếm pháp Tông Sư đương thời kia!
Hiện giờ theo linh khí thủy triều bạo phát, chắc chắn trên thiên hạ sẽ có không ít cường giả chẳng có tiếng tăm gì, nhưng thực lực cao thâm giống như Hạ Viêm Nghĩa, lộ diện ra ngoài!
"Giết! Giết! Giết!"
Hồng Chấn Tượng vô cùng phấn khởi, gã chịu áp lực đã lâu, tới hiện giờ rốt cuộc cũng có cơ hội hoạt động gân cốt một chút.
Lượng lớn hủ thi giống như thủy triều vọt tới. Chúng đều bị yêu khí trên người Hồng Chấn Tượng toả ra hấp dẫn mà đến, giống như những bướm đang lang thang trong đêm đen chợt nhìn thấy một ngọn đèn dầu toả sáng vậy!
"Tốt! Nhiều hủ thi như vậy, chúng ta có thể nhanh chóng thu thập đủ 30 vạn viên hủ thi tinh hạch rồi!"
Hiển nhiên đám người Tô Trường Không chẳng hề kinh sợ mà còn lấy làm mừng.
30 vạn viên hủ thi tinh hạch, chỉ riêng số lượng này thôi đã vô cùng khoa trương rồi.
Hơn nữa, số lượng lớn vốn không phải vấn đề gì quá đáng lo ngại. Bởi vì hủ thi vốn tồn tại rải rác khắp nơi, cho nên số lượng lớn cũng tương đương với phạm vi đánh giết lớn, nếu chỉ dựa vào đi từng nơi chém giết hủ thi, bọn họ tuyệt đối không thể thu hoạch đầy đủ trong khoảng thời gian ngắn được.
Hiện số lượng hủ thi ở nơi này rất nhiều, có thể tiết kiệm cho bọn họ rất nhiều thời gian và tinh lực.
Tốc độ giết chóc của ba người Tô Trường Không cực nhanh, không khác gì ba cỗ máy giết chóc, chỉ trong thời gian ngắn ngủi không đến nửa khắc, bọn họ đã giết được mấy ngàn con hủ thi.
Nhiều hủ thi như vậy, khi đối mặt với chúng, đại đa số Tiên Thiên võ giả đều dễ dàng kiệt sức mà chết, nhưng đối với Tô Trường Không, chỉ dựa vào thể phách gần đạt tới cấp Võ Thánh của hắn thôi, loại trình độ chiến đấu này, hắn có thể liên tục cố gắng kiên trì trong suốt một ngày một đêm!
"Ừm? Có người đến đây!" Vào lúc này, đột nhiên Hồng Chấn Tượng thoáng sửng sốt một chút, rồi trầm giọng nói.
"Grào!"
Trong tiếng kêu bén nhọn chói tai, thi vân trên bầu trời bị thổi tan, ngay lập tức từ bên trong thi vân có một con hủ thi bay tới.
Con hủ thi này có thể khống chế thi vân, đôi mắt màu huyết hồng, làn da màu đỏ đậm, cao hơn hai mét, cơ bắp hư thối trên người tựa hồ như có sinh cơ tỏa sáng, một lần nữa phục hồi trở lại, rõ ràng là khí tức mạnh hơn những hủ thi khác không chỉ một bậc!
"Oanh!"
Con hủ thi kia vừa đáp xuống, đã trực tiếp lao thẳng về phía Hồng Chấn Tượng, thân thể to lớn giống như một viên đạn pháo.
"Chết!"
Hồng Chấn Tượng không né không tránh, trong con ngươi loé lên một tia huyết quang. Gã lập tức dùng tư thế Thiên Vương Thác Tháp, giơ tay đấm một quyền, nghênh đón con hủ thi huyết hồng đang bay về phía mình.