Hiển nhiên năm người trước mắt này cũng giống như Vương Phục Hổ lúc trước. Bọn họ chính là hình chiếu của cường giả bị lực lượng tới từ 'Đại Thần Chủng' ảnh hưởng rồi kéo ra bên ngoài.
Mỗi một người trong số bọn họ đều là cường gia từng danh chấn một thời, cũng từng lưu lại dấu vết của chính mình trên mảnh đại địa này.
Chẳng qua Tô Trường Không lại không rõ vì sao năm người này lại nghe theo mệnh lệnh của Tần Diệt Sinh, tới nơi này đối phó với hắn.
"Tần Diệt Sinh có thể làm chúng ta trường tồn tại thế." Trong năm người, một kiếm khách mặc hắc y tà dị liếm liếm môi, trong mắt tràn đầy quang mang nóng rực.
Năm người bọn họ vốn không phải người sống chân chính, chỉ là hình chiếu được Đại Thần Thông chiếu rọi ra ngoài mà thôi, không thể trường tồn tại thế, nhưng Tần Diệt Sinh lại tới tìm bọn họ, còn chứng minh gã có năng lực làm cho bọn họ trường tồn với phương thức hình chiếu này!
Dù làm như vậy cũng không phải chân chính sống lại, nhưng đối với bọn họ, đây tuyệt đối là hấp dẫn không thể kháng cự.
Suy cho cùng, sinh tồn vốn là bản năng của mỗi người.
Đừng nói là bọn họ, kể cả những Võ Thánh mạnh mẽ kia, chẳng phải cũng tuân theo bản năng muốn sống càng lâu hơn sao?
Tô Trường Không đã hiểu rõ mọi chuyện rồi, và ngay lập tức sát ý trong lòng đã kéo thẳng lên đến mức tận cùng.
Hiển nhiên, Tần Diệt Sinh đã dựa vào lực lượng tràn lan ra ngoài của Đại Thần Chủng kia, để điều khiển một đám hình chiếu cường giả bị phản chiếu ra ngoài.
Trong khi đó, Tần Diệt Sinh vốn luôn coi Tô Trường Không là cái đinh trong mắt mình, bởi vậy, chuyện đầu tiên gã làm sau khi điều khiển được một đám cường giả này, chính là giao nhiệm vụ cho bọn họ, trực tiếp đến đối phó với Tô Trường Không.
Tần Diệt Sinh kia có thân phận vô cùng thần bí, nghi ngờ là một con yêu ma chân chính.
Những năm trước, bởi vì Hồng Chấn Tượng, gã đã kết thù với Tô Trường Không, và cả hai người bọn họ chỉ hận không thể bầm thây đối phương ra thành vạn đoạn!
"Đao Vô Phong, tốt nhất là ngươi nên ngoan ngoãn tự phong đan điền, bởi vì nếu thực sự phải ra tay... bổn tọa giết đến hứng khởi, đều sẽ không lưu lại người sống. Tới khi ấy, chẳng những ngươi phải chết, mà toàn bộ Linh Đạo tông các ngươi cũng phải chết theo!” Tráng hán khôi ngô thân cao tám xích, làn da ngăm đen kia cười hắc hắc, để lộ ra cái miệng đầy răng thật lớn, trong giọng nói ngầm có ý uy hiếp.
Tráng hán khôi ngô này từng là 'Sơn Ma Vương', một vị cường giả đỉnh cao trong nhóm tà tông ma môn, có hy vọng Nhập Thánh. Lại bởi gã tự đắc bản thân thần dũng vô song, trực tiếp một mình xâm nhập vào đỉnh cấp tông môn có cừu oán, triển khai kế hoạch diệt môn, ai ngờ lại trúng bẫy. Bên trong đỉnh cấp tông môn kia đã sớm có lượng lớn cường giả có cừu oán với gã đang chờ đợi Sơn Ma Vương này hiện thân.
Đối mặt với thật nhiều cường địch vây công, Sơn Ma Vương vẫn đủ khả năng chém hết cường địch, nhưng tàn cuộc, bản thân gã cũng bị thương nặng mà chết.
Tới hiện giờ tuy biết chính mình chỉ là một cái hình chiếu, nhưng gã cũng không muốn cứ như vậy mà biến mất trên cõi đời này.
Hơn nữa, chỉ cần có thể bắt được hoặc là giết chết Tô Trường Không, Tần Diệt Sinh sẽ dùng loại năng lực không sao tin nổi kia, giúp đỡ đám người bọn họ dùng loại hình thức này để trường tồn tại thế!
Tiếp đó, để hạn chế, không cho Tô Trường Không có cơ hội chạy trốn, năm người bọn họ trực tiếp đi tới Linh Đạo tông, dùng toàn tông Linh Đạo tông làm yếu điểm, nếu Tô Trường Không dám bỏ trốn, bọn họ sẽ san phẳng Linh Đạo tông thành đất bằng!
Ngoại trừ nguyên nhân này, một khi chiến đấu bùng nổ tại Linh Đạo tông, khẳng định là trong lòng Tô Trường Không có cố kỵ, sợ công kích lan đến những đệ tử Linh Đạo tông khác, từ đó mà bó tay bó chân, trong khi bọn họ lại không chút cố kỵ, cứ trực tiếp toàn lực ra tay thôi.
Dù loại chuyện này có chút đê tiện, nhưng làm như vậy mới kín kẽ không sơ hở!
Hơn nữa, bọn họ vốn không có lựa chọn, nhiệm vụ lần này, chỉ được phép thành công, không được phép thất bại!
Bởi vì hậu quả của thất bại là gì? Ai cũng hiểu cả rồi!
"Tất cả đều lui lại phía sau đi!"
Lúc này, sau khi tông chủ Hách Liên Nguyên biết được một hồi đại chiến khó có thể tránh khỏi sắp sửa bùng nổ, lão lập tức lập tức truyền lệnh, để cho các đệ tử Linh Đạo tông vốn đang vây quanh sân luyện võ, nhanh chóng lui xa hơn một chút.
Dù trong lòng Hách Liên Nguyên vô cùng lo lắng, nhưng lão lại biết Tô Trường Không thực sự là vị 'Đao Vô Phong' vô địch dưới Võ Thánh kia!
Cho nên điều bọn họ có thể làm, chính là đừng gây thêm phiền toái cho Tô Trường Không, để hắn có thể buông tay chiến đấu.
Nhưng đương nhiên, nếu Tô Trường Không thực sự rơi xuống thế hạ phong, cả đám người bọn họ tuyệt đối sẽ toàn lực lao lên!
"Tô trưởng lão... Muốn đích thân ra tay?" Ngoại trừ có một chút lo lắng, trong lòng đám người Tả Khâu lại cảm thấy hưng phấn nhiều hơn.
Bởi vì hơn ai hết, bọn họ hiểu được Tô Trường Không trước mắt kia, chân chính là tồn tại sâu không lường được.
Một tay hắn đã bồi dưỡng bọn họ đi từ Khí Huyết cảnh lên tới trình độ bây giờ chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn, nhưng cho tới tận lúc này, bọn họ vẫn chưa từng được trông thấy Tô Trường Không chân chính ra tay.
Và ngay tại ngày hôm nay, rốt cuộc bọn họ cũng có cơ hội được nhìn thấy chiến lực thực sự của 'Tô trưởng lão' rồi!
"Bản tôn của các ngươi chỉ là kẻ thất bại, còn chưa đạt tới Nhập Thánh, càng đừng nói tới đám hình chiếu không phải vật sống như các ngươi, đâu cần phải tới đây tự làm mình mất mặt xấu hổ? Thôi được, để ta tiễn các ngươi một đoạn đường, cho các ngươi... Chết không toàn thây!"
Tô Trường Không thở ra một hơi, ánh mắt lại trở nên lạnh lẽo.
Muốn năm người này không gây ra thiệt hại quá lớn cũng như làm bị thương đến đám đệ tử Linh Đạo tông, hắn chỉ có thể vận dụng bản lãnh thật sự của mình, trực tiếp xé năm địch nhân này thành mảnh nhỏ, đồng thời cũng làm kinh sợ Tần Diệt Sinh có khả năng đang âm thầm rình mò.
Ngoại trừ nguyên nhân này, khẳng định rằng qua ngày hôm nay, thân phận của hắn sẽ bại lộ, bởi vậy, hắn trực tiếp bộc phát ra thực lực dũng mãnh, cũng có thể lfm kinh sợ một chút thế lực từng có cừu oán với mình!
Để cho đám người kia hiểu được, hắn không phải nhân vật mà bọn họ có thể trêu chọc nổi đâu!
"Ừm?" Đột nhiên mí mắt đám người Đông Môn Kiếm giật giật, bọn họ nghe được tiếng nổ, tựa như tiếng trống trận vừa nổ tung đâu đó.
"Phanh phanh phanh!"
Đó là tiếng trái tim Tô Trường Không đang đập, những nhịp trầm ổn hữu lực, nổ vang truyền khắp vài dặm xung quanh!
"Ca ca ca!"
Cùng lúc ấy, khung xương trên người Tô Trường Không vang lên từng tiếp nổ lớn, thân thể hắn trực tiếp cao lên hai xích có thừa, chiếc áo bào trắng rộng rãi trên người lập tức căng tới nứt ra thật nhiều khe hở, khí huyết lưu chuyển nhanh chóng, khiến làn da biến thành màu đỏ đậm, nhiệt lượng giống như hỏa lò đốt nóng toàn bộ bầu không khí, từng nhánh chiến văn hiện ra bên ngoài thân thể, giống như lôi đình phong bạo, sóng biển cuộn trào!
Một luồng khí tức đáng sợ lan tràn khắp nơi, cả người Tô Trường Không đã biến thành một con Chân Thú hình người, chỉ một ánh mắt cũng đủ uy lực làm tâm hồn kẻ khác vỡ tan!