Chương 22: Vân Tông Gặp Nạn
Sau cuộc họp tông môn, tông môn đưa ra hai quyết định.
Một là cho Thần Long Nữ cùng mấy vị trưởng lão lên đường tiếp viện cho Phong trưởng lão.
Hai là hạn chế đan dược chữa trị đan dược lại.
- Trước tình hình là như thế, các người cứ thế mà tuân theo.
- RÕ!
Sau đó Miên dẫn hai vị trưỡng lão đi ra ngoài để tiếp viện cho Phong trưởng lão.
Điều này khiến Nam không chút lo lắng, dù sao trên đầu cổ vẫn còn hào quang nên không gặp chuyện gì được.
Theo như Nam biết được, Miên hình như cũng là có đạo lữ của mình, nhưng không có ai biết, dù sao ai tu luyện n·hạy c·ảm một chút thì sẽ cảm thấy Nguyên Âm của cổ đã mất đi.
Nghe thế thì cũng đã biết ai là ngươi kia rồi, nói chung là như thế đó.
Nam về lại phòng của mình bắt đầu suy nghĩ về hướng đi tiếp theo của mình.
“Nếu có biến căng thì lại trốn vào Bách Độc Lâm, tạm thời là vậy”.
Một năm sau.
Nhưng mà cuộc sống đâu giống cuộc đời, lúc này trước mắt khu rừng Bách Độc Lâm.
“Phu quân, Bách Độc Lâm không phải Thập Mệnh cũng không chịu nổi sao?”.
Người này tên là Tuyết, mang trong người Bách Độc Thể, cũng là một trong người vợ của Ngô Kiếm.
Nghe thế, Ngô Kiếm cũng lên tiếng.
- Không sao! Thuần Dương Thể của ta có thể tiêu trừ c·hất đ·ộc ở đây.
Nói xong quay sang Tường Vi và Vi Tường nói một chút:
- Hai muội ở đây chờ một chút, chúng ta vào lấy Mệnh Đan của con giao long sẽ ra ngay, dù sao Tuyết mang trong người Bách Độc Thể, vào trong khu rừng sẽ dễ dàng hơn.
- Vâng ạ!.
Vi và Tường đồng thanh nói ra.
Ngô Kiếm gật đầu một cái rồi bước vào Bách Độc Lâm, lập tức xung quanh người của Tuyết và Ngô Kiếm bao phủ bởi lửa, độc có ý xâm nhập vào đều bị tiêu trừ.
Lúc này chúng nữ lúc này mới thở dài một hơi, hai người xâm nhập sâu vào khu rừng.
Hai người đi về hướng bên phải, nếu đi về hướng bên trái chắc sẽ thấy được nhà của Nam.
Tầm khoảng một tuần sau, hai người đã đi tới được trung tâm của khu rừng.
Độc ở đây nặng gấp tận 5 lần ở ngoài rìa, Tuyết và Ngô Kiếm nhìn nơi phát ra khí độc.
Đó là một viên Mệnh Đan màu xanh lá, xung quanh còn có một bộ xương của một con rắn.
- Em xuống hấp thụ Mệnh Đan, anh sẽ hộ pháp cho.
- Vâng.
Tuyết trượt từ từ xuống hố, rồi lấy Mệnh Đan ra, cô ngồi xếp bằng ở trước.
Mệnh Đan tự động bay lên, Mệnh Lực tích tụ ở trong từ từ hướng tới Tuyết.
Trong lúc đó, độc xung quanh Bách Độc Lâm cũng từ từ rút về trung tâm.
Ngô Quyền sử dụng lửa của mình bao phủ Tuyết để giảm bớt gánh nặng cho Tuyết để cho nàng dễ dàng hấp thụ độc hơn.
Sau khoảng 3 ngày thì cuối cùng hấp thụ xong.
- Phù~ Thất Mệnh? Em bước vào Thất Mệnh!!
- Chúc mừng em, coi như chúng ta cũng làm một việc tiêu trừ độc đi.
Lúc này có hai bóng người cũng đi tới, đo là Vi và Tường.
- Thành công? Có dễ dàng quá không Ngô Kiếm?
Cái này là Vi lên tiếng, dù sao hấp thụ Mệnh Đan Thập Mệnh mà không có chuyện gì thì có là lạ.
- Không sao, với Thuần Dương Thể thì nó là khắc chế cứng của độc mà.
- Ừm.
Lúc này bỗng có một con bồ câu giấy bay tới, nó tiêu tán bên Ngô Kiếm.
Ngô Kiếm ngẫm một chút rồi hét lên.
- Nguy rồi, tông môn đang gặp nguy chúng ta phải quay về gấp.
Bốn người lập tức chạy hướng tông môn mà đi, mà bây giờ mọi người đi cũng phải một tuần nữa mới tới kịp tông môn.
...
Lúc này ở Vân Tông.
Từ lúc con bồ câu giấy kia gởi đi thì cũng đã là một tuần, trong một tuần này Vân Tông bị tổng t·ấn c·ông một cách mãnh liệt.
Bọn Quỷ Tông cuối cùng cũng t·ấn c·ông vào Nội Môn, hầu hết các đệ từ đều dồn hết vào đây.
Đan dược được tuồn ra để giữ sức, ở trên thì đỏ thẩm, dưới đất xác c·hết lẫn lộn.
Nam cũng đã chuẩn bị chuồn đi, nhưng mà xem trước đã, dù sao hắn ở đây cũng mấy trăm năm, tông môn đối với hắn không tệ, nếu giờ bỏ đi thì không có tình nghĩa lắm.
- Báo cáo tông chủ, Quỷ Cửu và Quỷ Bát đánh vào bên trong rồi ạ.
Trưởng lão có thể cảm nhận được, hai tên này đều là Bát Mệnh.
Đỉnh phong lực chiến là Thần Long Nữ đi còn chưa về, ở đây Thất Mệnh Bát Tinh là tông chủ là cao nhất...
- Bọn chúng đã bao vây tông môn lại rồi, bọn chúng hai Bát Mệnh, chúng ta vô vọng rồi.
Một trưởng lão tuyệt vọng nói lên.
Tông chủ bóp nát ghế của mình, trừng mắt tỏa uy áp Mệnh Lực và nói:
- Hết cách thì cũng phải mở một đường máu cho đệ tử Vân Tông chạy trốn, chúng đệ tử sẽ thay chúng ta báo thù.
Nói xong, tông chủ đứng dậy đi ra trước cửa.
- Các trưởng lão, hôm nay coi như là ngày cuối chúng ta đồng hành với nhau, ai bỏ chạy thì ta không trách, ta chỉ khinh thường người đó thôi, ai theo ta thì thì lên.
Các trưởng lão nghe thế trầm mặt nhiều hơn, cũng có người đi theo.
Nam bây giờ đã là Ngũ Mệnh Nhất Tinh, đi đối đầu với Quỷ Cửu và Quỷ Bát thì không cân xứng, hắn đảm nhiệm diệt trừ tép riu.
Nam cũng đã chuẩn bị sẵn sàng bùa dịch chuyển để trốn, hắn chiến đấu chỉ muốn trả ơn cho Thiện tông chủ mà thôi.
- Các đệ tử Vân Tông nghe lệnh, lần này chúng ta thua, nhưng ta hi vọng các đệ tử sống sót để trả thù cho các huynh đệ.
- Các đệ tử, cầm v·ũ k·hí lên, theo ta g·iết một đường máu chạy thoát.
Nghe thế các đệ tử cũng cầm v·ũ k·hí lên, bởi vì mọi người đều biết, chỉ còn cách đó mới sống sót thôi.
Lúc này Thiện tông chủ đã vào fom rồi, trạng thái đỉnh cao nhất của mình để đối đầu với Quỷ Bát và Quỷ Cửu.
- XUNG PHONG!!!!
- XUNG PHONG!!!!!
Tiếng hét xung trận vang lên, Nam dẫn đầu đệ tử chém bọn tép riu trong mắt Nam.
Còn các trưởng lão thì chiến đấu với Quỷ Bát và Quỷ Cửu.
Dù sao trong mắt mọi người Nam tu vi rất thấp.
- Rừng Sâu Nước Thẩm.
Nam thi triển kỹ năng khiến cả vùng biến thành một khu rừng, cây cỏ trong rừng không ngừng bắt nhốt hấp thụ kẻ kịch.
Lúc này có một người đá lớn tầm 30m tàn phá đến, Nam cũng không yếu thế lập tức thi triển.
- Mộc Nhân Thuật.
Một mộc nhân cao to bằng tượng đá xuất hiện, sau đó Nam thi triển thêm Mộc Long Thuật bắt đầu t·ấn c·ông vào người đá.
- Đỗ Trạch trưởng lão lợi hại như vậy?
- Không phải Đỗ Trạch trưởng lão chỉ biết trồng cây thôi sao?
- Những kỹ năng này lần đầu tiên ta thấy đấy.
Tai Nam có chút thính, nghe mấy lời bàn tán lập tức hét lên.
- Đ** chúng mày, có chạy không nhanh thì bảo, ở đó mà bàn luận, báo quá báo.
Nghe thế mọi người lập tức tập trung vào chuyên môn của mình, con người đá lập tức bị Nam áp chế.
Mộc Nhân Thuật áp chế con người đá này lại để cho Mộc Long Thuật hấp thụ hết Mệnh Lực.
Sau khi hấp thụ xong thì nó cũng ngừng hoạt động, Nam hoạt động sôi nổi hơn nữa.
Triệu hồi ra thêm 5 Mộc Phân Thân, rồi triệu hồi rất nhiều Mộc Long Thuật với Rừng Sâu Nước Thẩm.
Mở một đường thẳng ra tông môn khiến các trưởng lão phải trợn mắt đều phải thốt lên.
- Chai lọ, bá đạo vậy.
Mọi người đều nghĩ, thi triển các thần thông này sao mà Đỗ Trạch trưởng lão vẫn chưa hết Mệnh Lực? Thi triển thuật diện rộng như này thì tốn rất nhiều Mênh Lực chứ không phải đùa.
Lúc này Thiện tông chủ đang chiến đầu cùng với Quỷ Bát và Cửu.
Trưởng lão bây giờ cũng đã rụng hết, dù sao cũng là Lục Mệnh.
Thiện tông chủ thì cơ bắp to gồng hết cở, gân guốc đều lộ ra, mắt thì trắng bệnh.
Lúc này Thiện tổng chủ phun ra một ngụm máu.
- Thiện tông chủ quả nhiên bất hư truyền, mặc dù chỉ Thất Mệnh mà có thể đối đầu hai Bát Mệnh, nhưng trò chơi dừng ở đây là được rồi.
Quỷ Cửu nói xong, quay sang Quỷ Bát gật đầu một cái, sau đó Quỷ Cửu đi xuống để lo tàn cuộc ở dưới.
Quỷ Cửu thấy rất nhiều đệ tử Vân Tông thành công trốn thoát nên muốn t·ruy s·át.
- Quỷ Cửu, ngươi đừng hòn----ựa....
Một ngụm máu lại được phun ra, nhưng không vì thế Quỷ Bát nhẹ tay.
- Pháp Tướng – Ma Thần.
Dứt lời, phía sau Quỷ Bát xuất hiện một bức tượng tựa như Ma Thần giáng lâm, có ba đầu sáu tay, mỗi một tay là một v·ũ k·hí khác nhau.
Ma Thần này cao tầm 200m.
-...Đây là sức mạnh thần linh sao...
Thiện tông chủ nuốt nước bọt một phát, lần đầu tiên trong đời mà ông thấy một thứ to lớn như thế.
- Thiện tông chủ, Vân Tông diệt, tiếp đến đó là Vân Tiên Tông.
Nói xong Quỷ Bát cười quỷ dị rồi ra lệnh Ma Thần t·ấn c·ông Vân Tông.
Nhưng lúc này bỗng có một bức Quan Âm Bồ Tát với 100 cánh tay 200m hiện lên, sau đó là một giọng nói đầy đanh thép.
- Thiên Thủ Quan Âm
Thiên Thủ Quan Âm vừa hiện, chặn thành công đòn đánh đầu của Ma Thần.
- Cái méo gì? Đây là thần thông của Vân Tông? Các ngươi có người của Phật Giáo sao?
Quỷ Bát lúng túng nói, sau đó nó bình tĩnh quan sát thấy người điều khiển chỉ là Ngũ Mệnh lập tức cười.
- Một tên Ngũ Mệnh muốn so đo? Quá ảo tưởng rồi.
Sau đó Quỷ Bát dồn Mệnh Lực đánh tới Quan Âm, Nam lệnh đỡ một đao này.
Không đỡ nổi, quá áp đảo.
“Ngũ Mệnh Vân Chuyển cũng không đủ sao?”.
Quan Âm bị mất một nữa, Mệnh lực của Nam cũng mất đi 1/3 do nãy giờ spam kỹ năng quá nhiều.
Mệnh lực thì nhiều nhưng lực phòng thủ với sát thương trước Bát Mệnh có vẻ như là trò trẻ con.
Lúc này Thiện tông chủ cũng hét lên:
- Đỗ Trạch trưởng lão, mau chạy đi, ngươi không phải đối thủ của hắn đâu, ta sẽ chặn đầu bọn chúng, mau chạy.
Nghe thế Nam cũng đành chấp nhận, chấp nhận mình quá yếu.
- Thiện tông chủ, một ngày nào đó chính bàn tay này sẽ trả thù cho Vân Tông và Thiện tông chủ.
Nam thở dài một tiếng rồi thu hồi Quan Âm rồi dùng bùa dịch chuyển đã chuẩn bị trước.
Thấy Nam đã rời đi Thiện tông chủ cũng thở một hơi dài.
“Đi là tốt, đi là tốt”.
Ông cũng nhìn thuận mắt Nam, nhưng hôm nay biểu hiện của Nam vượt qua sự tưởng tượng của ông, nếu như Nam có thể đi được thì có hội phản sát hơn.
- Quỷ Bát, ta cùng ngươi đánh!!! AAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!