Chương 20: Tinh Linh Thế Giới
Sau mấy ngày tin tức Ngô Kiếm đánh bại Triển lan rộng khắp tông môn, từ đó Nam cũng biết Triển có dây mơ rễ má với bên Chấp Pháp Đường.
Vụ việc được đẩy lên cao khi mà có sát thủ đi tới g·iết Ngô Kiếm nhưng bị Ngô Kiếm g·iết ngược, Lâm trưởng lão, cũng là sư phụ của Ngô Kiếm không ngừng kiếm chuyện tới Triển, hai bên dằn co qua lại, cang ngày càng gây gắt.
- Haha, thú vị. Có chuyện để hóng.
Hoa ngồi bên cạnh cũng nhíu mày nói:
- Không hẳn là thú vị, cứ tưởng bọn họ đánh nhau tới nơi rồi.
- Không đánh nhau nổi đâu, dù sao ở đây là Vân Tông. Ở đây có luật lệ.
Hoa cũng gật đầu một cái coi như đồng ý.
Sau đó Nam đi ra ngoài hóng gió một tí, tính ra từ khi gia nhập vào Vân Tông thì hắn chưa đi ra ngoài bao giờ, mà ra ngoài cũng chả có gì chơi.
Nam về biệt việt của mình nghĩ ngơi một tí, thì bỗng nhiên tiếng hệ thống vang lên.
[Tinh Linh Thế Giới muốn biểu đạt tới kí chủ, phải chăng tiếp lời?]
“Tinh Linh Thế Giới? Là thứ đồ gì?”.
[Theo như kí chủ hiểu là y như Thiên Đạo thế giới này vậy]
- À...
“Nó kiếm mình có việc gì? Tại sao không trực tiếp gặp mặt?”.
[Nó không thể, nó chỉ dùng cách lan truyền để biểu đạt thôi]
“Ý ngươi là ngay cả nó cũng không thể tìm đến tao?”.
“Cứ để sau một tuần cái đã, nếu một tuần sau vẫn còn thì hãy tiếp nhận”.
[Rõ]
Sau đó Nam sắp xếp một chút, Nam làm một chút đồ ăn rồi sinh hoạt làm nhiệm vụ, ngày qua ngày.
[Xác nhận dịch chuyển đến Tinh Linh Thế Giới?]
“Xác nhận”.
Lúc này một luồng ánh sáng bao phủ Nam, rồi đưa Nam v·út lên trời cao rồi biến mất.
Lúc Nam mở mắt ra thì đã thấy nơi này là một mảnh trắng xóa, trước mắt Nam là một sinh vật khá giống con người, gái không ra gái, trai không ra trai, tai thì có chút dài, ngoài ra còn k·hỏa t·hân nữa, nhưng lại không có bộ phận sinh dục hay là vếu, nó giống như được nặn ra từ đất sét vậy.
Thấy Nam tới, nó lặp tức đứng hành lễ.
- Xin chào đại nhân đến với thế giới của Tiểu Tinh Linh.
- Ta không thích dài dòng, có chuyện gì cứ nói.
Khi tới đây hệ thống cũng thông báo, rằng không ai có thể tính toán hay thôi diễn, thậm chí cả người hắn được làm mờ trong mắt các sinh vật, Tinh Linh Thế Giới cũng không ngoại lệ.
- Tiểu Tinh Linh xin có một chuyện xin nhờ.
- Chuyện gì?
- Ắt hẳn đại nhân cũng thấy được tương lai của thế giới này.
Nam không nói chỉ gật đầu hiểu.
- Xin nhờ ngài, trong lúc nguy cấp nhất hãy ra tay một lần.
Tinh Linh Thế Giới cũng nghĩ Nam là một đại năng tay to nên nó mới không thể tính toán đến Nam được.
- Đã có Vận Mệnh Chi Tử, tại sao lại còn nhờ ta?
- Ngài cũng biết, cái đó cũng chỉ là thôi diễn không thể chính xác 100% với lại Tiên Giới, Thần Giới cũng đã bị phá hủy, nếu ngài không bảo vệ Phàm Giới còn lại thì ngài cũng khó có nơi để đi.
Tin tức Tiên Giới và Thần Giới bị hủy là tin tức lần đầu tiên Nam nghe được.
“Cái quái gì vậy hệ thống? Nghe Tiên Giới với Thần giới ắt hẳn là map cao hơn, tại sao lại bị hủy rồi?”.
[Tiêu hao 1000 năm?]
Sau đó một loạt tin tức hiện ra.
“Bách Tộc Giới Vực? Viêm Giới Vực...”.
Nam càng nghĩ thì càng nhíu mày, sau đó hỏi lại hệ thống.
“Khi thế giới sụp đổ, ngươi có thể cho ta đi thế giới khác được không?”.
[Căn bản là có thể]
Nam nghe thế thầm gật đầu, rồi quay sang Tinh Linh Thế Giới nói:
- Ngươi đây là uy h·iếp ta sao? Ngươi nghĩ ta không thể đi ra Bách Tộc Giới Vực sao?
Thấy tình hình không ổn, Tinh Linh lập tức nhận ra vấn đề, dù sao ngươi ta là đại năng, có khi chỉ đi du lịch cho vui.
- Tinh Linh không dám, chỉ là cầu xin ngài ra tay khi thế giới này cực kì cận kề nguy hiểm thôi.
Sau đó Tinh Linh lấy ra một hạt giống, nhìn nó trong bình thường đến lạ.
- Đây là hạt giống Cây Thế Giới, cũng coi như là thứ đánh đổi cho một lần ra tay của ngài.
Lúc này Nam cũng nhìn hạt giống.
Tên: Cây Thế Giới
Phẩm chất: Không rõ.
Ghi chú: Nó sống càng lâu thì càng mạnh, có thể sinh ra Mệnh khí, Tiên khí, Thần khí và thậm chí là cấp cao hơn tùy vào cấp độ của cây.
“...”.
Đây là một vật phẩm tốt, nhưng Nam không có biểu hiện gì, mà đang nghĩ có nên nhận hay không?
Hay là nhận rồi tới lúc đánh không lại thì bỏ chạy sang thế giới khác? Cái suy nghĩ này cũng được mặc dù có chút Ngụy Quân Tử, nhưng bản chất của Nam chỉ đơn giản là sống sót.
Sau một hồi suy nghĩ, Nam cũng đồng ý.
Sau một hồi bàn bạc, Nam cũng coi như lấy được hạt gióng làm tín, sau đó rời khỏi không gian này.
Sau đó lập tức một luồng sáng xuất hiện trong biệt viện của Nam.
Nam không chần chừ mà lên cửa hàng tìm kiếm cách chăm sóc Cây Thế Giới tốt nhất.
Sau khoảng một ngày đọc nhiều tài liệu mà hệ thống cung cấp thì hắn nhận ra một điều.
Cây Thế Giới thường thường được trồng trong tiểu thế giới, để giúp chủ nhân hồi lại Mệnh khí một cách nhanh chóng mà không cần Mệnh khí bên ngoài.
Nhược điểm là giai đoạn đầu khá cần Mệnh khí để chăm sóc nó.
“Nhưng mà tới giai đoạn Lục Mệnh mới làm được...”.
Mệnh Sư ở giai đoạn Lục Mệnh sẽ có một chút cảm giác về thời không, từ đó có thể chế tạo động phủ, truyền thừa. Còn về tạo tiểu thế giới trong cơ thể thì là một cách khó nếu không có người chỉ cho.
Nam thở dài một hơi rồi cất hạt giống vào kho đồ hệ thống, Nam cũng nghĩ cũng nên trồng trong cơ thể mình dù sao đây là như một cục pin dự phòng ấy, với lại có hệ thống ở đây thì không gì là không thể.
Nam ngó lại bảng hệ thống của mình, số tuổi đã đạt đến 1tr5.
Nam bắt đầu ngừng công việc hằng ngày lại để chuẩn bị ngày đột phá Lục Mệnh, Nam kêu Hoa tới để dặn dò một chút, Nam muốn bế quan tu luyện.
Dự tính là 200 năm, sau khi dặn dò kĩ thì Hoa có cử người thêm tới biệt việc để bảo vệ.
Sau đó báo lên tông môn một tiếng, làm xong quy trình thì Hoa lại bước vào công việc hằng ngày.
Mấy ngày sau, tông chủ nhận được tin báo về Nam.
- Tên này...nhiều lúc tao tự hỏi hắn có thù gì bên ngoài hay không, cứ ru rú trong tông môn không ra ngoài.
Nghe thế, một bên Phong trưởng lão cũng lên tiếng.
- Haha, mỗi người có một Đạo riêng, một con đường riêng của mình, hắn không t·ranh c·hấp với đời là một đức tín tốt, dù sao thì cũng không phải tuổi trẻ, lúc nào cũng nhiệt huyết.
- Ừm, nhớ lại thời trẻ xông pha ghê ông.
- Ừm.
Hai người là bạn chí cốt thời còn trẻ, xong pha nhiều truyền thừa đánh ra uy danh, nên cũng được trọng dụng trong tông môn, đến giờ thì vẫn là bạn của nhau.
Lúc này Phong trưởng lão ngừng lại một chút rồi nói:
- Thiện, tao tính đi đến Vân Tiên Tông một chuyến để xin Mệnh Cách Đan Ngũ phẩm.
Nghe cái tên Vân Tiên Tông là biết tông môn chủ rồi.
- Ngươi xin cho hắn?
- Đúng vật, đồ vật này ở đây thực sự tìm không ra, đi đến Bắc Vực thì may ra.
Thiện tông chủ suy nghĩ một chút rồi cũng gật đầu, dù sao người này có tài về trồng thảo dược quá cao, nếu không giữ được thì thực sự quá tiếc.
- Ài...được rồi, tao sẽ viết báo cáo để ngươi đứa tới Vân Tiên Tông cho.
Phong trưởng lão gật đầu một cái rồi nói tiếp:
- Haizz, mày biết không, tao ẩn ẩn dụ dụ Đỗ Trạch này mấy chục năm mà không được.
- Ngươi dụ gì hắn?
- Tao để cháu gái tao tiếp cận hắn, mà tới giờ vẫn không có chuyện gì xảy ra mày ạ.
- Hoa?
- Ừa, mỗi lần con bé về nói chuyện này thì con bé có chút bực tức.
- Haha, ắt hẳn lúc trước có nhiều chuyện xảy ra với Đỗ Trạch lắm, nếu không thì tới bây giờ vẫn chưa có vợ.
- Ừa.
Sau đó hai ông bạn già cứ ngồi nói chuyện suốt ngày.