Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trường Sinh Hệ Thống

Chương 18: Người Trùng Sinh




Chương 18: Người Trùng Sinh

Vân Tông, một nơi nào ở núi Thung.

- Thập Quỷ Tướng, ta liều mạng với các ngươi.

Người thanh niên này thức dậy thở hổn hển sau khi nói mớ.

Người thanh niên ngó xung quanh một cách khó hiểu.

- Đây là đâu, không phải ta đang đối đầu với Thập Quỷ Tướng sao?

Sau đó người này nhìn lại một chút thân thể của mình thông qua gương đồng nhám.

- Đây là mình còn trẻ, chẳng lẽ mình trùng sinh? Hiện tại là đang ở Vân Tông.

Ta tên là Ngô Kiếm, kiếp trước là một trong những Tiên Mệnh còn sót lại thế gian này, sau khoảng 1000 năm thì thế giới bị xấm lấn bởi một thế lực thần bí.

Ngô Kiếm, sau này mới biết những con Quỷ ở đây gọi là Quái Vật Hư Không, bọn chúng có thể cho con người sức mạnh từ đó tạo ra Thập Quỷ Tướng, dùng con người đấu với con người.

Ngô Kiếm cũng biết Tiên Giới và Thần Giới cũng bị phá hủy bởi tui này sau khi đột phá Tiên Mệnh, mà đó đã là câu chuyện 10k năm sau.

- Đáng tiếc, mình lên Tiên Mệnh quá trễ. Nhưng không sao, ông trời đã cho ta thêm một cơ hội, từ bây giờ ta sẽ xây dựng thế lực để đối đầu. Thập Quỷ Tướng các ngươi chờ đó.

Lúc này bỗng có một người trung niên, trong có vẻ hèn mọn đi tới.

- Ngô Kiếm, mặt trời đã lên tới đỉnh rồi ngươi còn nướng ở đó làm gì đồ phế vật.

Ngô Kiếm ngó sang người trung niên, người này hắn nhớ, lúc hắn còn ở Vân Tông lúc nào cũng ăn h·iếp mình, người này tên là Tí.

- Ngươi ngậm cái mỏ chó của ngươi lại, nếu không ta g·iết ngươi.

Ngô Kiếm nói với giọng sát khí đằng đẳng.

- Á à, hôm nay tên phế vật nhà người cũng dàm làm càn? Để ta dậy dỗ ngươi như thế nào.

Sau đó Tí rút kiếm ra đám hướng tới Ngô Kiếm, Ngô Kiếm lập tức biến mất, mặc dù Tí hiện tại đã là Nhất Mệnh Ngũ Tinh, đối với Ngô Kiếm mà nói chỉ cần Nhất Mệnh Nhất Tinh là có thể xử gọn thằng này.

Đúng như mong đợi, Ngô Kiếm chỉ cần sử dụng một cú đá là xử xong.

Nghe động tĩnh, mọi người cũng bắt đầu vào xem.

Sau khi thấy cảnh tượng, mọi ngươi lập tức choáng váng.

Hằng ngày Ngô Kiếm nhu nhược, sao hôm nay sát khí đằng đẳng thế.

- Các ngươi muốn gì? Muốn đánh thì cứ lên.



Đùa, ngay cả Nhất Mệnh Ngũ Tinh cũng không làm gì được ngươi, thì ta làm gì được.

Lúc này có người đi tới, là một cô gái có gương mặt trẻ nhưng thực ra tuổi không trẻ tí nào.

Là thư kí của Nam, là cháu ruột của Phong trưởng lão. Hoa cũng không dài dòng mà lên tiếng:

- Sáng rồi, đội ủ phân còn chưa đi làm? Các ngươi tính làm biếng?

- Dạ dạ thưa phó quản lí, do có tí xung dột nên mới chậm trễ.

Hoa ngó xung quanh thì thấy tràng cảnh xung quanh.

- Đây là ai gây ra.

Mọi người đều nhìn về một phía.

- Ngươi tên gì?

- Ngô Kiếm.

Hai từ nhàn nhạt nói ra, sau đó Hoa lấy ra một quyển vở ghi vào.

- Ngô Kiếm, p·há h·oại tài sản công, trừ một tháng lương, phải làm đủ 1 tháng ủ phân. Người có phục?

- Hả? ủ phân gì?

Đường đường là Tiên Tôn, sao lại đi ủ phân? Mà kiếp trước ở núi Thung cũng đâu có vụ ủ phân này?

- Đừng giả ngu.

Sau đó Ngô Kiếm suy xét tình hình một chút, mình mới Nhất Mệnh Nhất Tinh, người ta cũng Tam Mệnh, nhìn gương mặt hình như là cháu của Phong trưởng lão, không nên đắc tội.

- À vâng, đệ tử xin chịu tội.

- Ừm.

Sau đó Hoa rời đi, rút kinh nghiệm đợt trước, Ngô Kiếm lôi Tí ra khu đất trống đánh cho một trận cho lên bờ xuống ruộng, thể hiện thị uy với mọi người.

Từ đó mọi người không ai muốn nói chuyện với Ngô Kiếm, Ngô Kiếm cũng ngoan ngoãn đi tới khu ủ phân để làm việc.

Nói là làm việc, nhưng Ngô Kiếm không có ấn tượng gì với thứ này, dù sao kiếp trước hắn là dược nông không có cái thứ gọi là đội ủ phân.

Sau một chút, Ngô Kiếm ngó ngàng mọi người thì mới biết là làm gì.

Chủ yếu xem thử phân có đủ chất lượng hay không, rồi sẽ mút ra để cho đội tưới tiêu làm việc.



Nói chung cơ bản một ngày đã xong.

Tối đến, Ngô Kiếm không về nhà mà ngồi trên vách núi không ngừng vận chuyển công pháp.

- Kiếp trước mình vô tình nhặt được Nhật Luân Công từ đó mới kích hoạt được thể chất Thuần Dương Thể, bây giờ mặt dù là buổi tối nhưng Mặt Trăng cũng phản chiếu từ ánh nắng mặt trời nên có thể tu luyện mặt dù có chút chậm.

Sau đó Ngô Kiếm không ngừng vận chuyển công pháp.

Tầm khoảng 1 tuần sau.

- Vậy mà nhanh hơn kiếp trước, mới đó đã bước vào Nhất Mệnh Thập Tinh.

Hiện tại thể chất của Ngô Kiếm chưa thức tỉnh hoàn toàn, nên tư chất có hạn.

Sau đó Ngô Kiếm lại đi về trọ của mình, lúc này bạn cùng phòng của hắn cũng mới tỉnh dậy.

- Ngươi đi đâu mà một tuần mới ló mặt? Ngươi có biết phó quản lí tìm ngươi không?

- Tìm ta có việc gì?

- Đương nhiên là việc ngươi m·ất t·ích một tuần nay, nếu hôm nay ngươi không xuất hiện thì coi như ngươi đã phản bội tông môn.

- À à

Người trước mắt của hắn là Đạt, là bạn thân chí cốt lúc trước, người này đỡ hắn một mạng nên mới nhặt được Nhật Luân Công, kiếp trước Đạt c·hết sớm không thể báo đáp được, nên kiếp này phải tốt với hắn.

- Trời còn chưa sáng, ta kiểm tra thể chất ngươi một tí nhá.

Sau đó Ngô Kiếm lấy đâu ra một viên Mệnh thạch.

Mệnh thạch có chức năng cung cấp Mệnh khí tinh khiết, ngoài ra cũng có một số Mệnh thạch dùng để kiểm tra tư chất.

- Cái này ngươi lấy đâu ra? Nghe nói Mệnh thạch kiểu này rất hiếm a.

- Ngươi nghĩ một tuần ta đi đâu? Đương nhiên là có cơ duyên rồi.

- À ta hiểu rồi.

Đối với Đạt, thì Ngô Kiếm tin tưởng cách làm người của người này.

Sau đó Đạt cầm Mệnh thạch rồi truyền Mệnh lực của mình vào.

Mệnh thạch hiện ra màu trắng, người bình thường thì nghĩ đến ngay không thuộc tính, nhưng Ngô Kiếm lại để ý những hạt đang không ngừng xoay chuyển.

- Thế nào, không thuộc tính đúng không?



Nhưng trong lòng Ngô Kiếm chấn kinh, đây là Hỗn Độn Thể, một thể chất hơn cả Tiên phẩm. Hắn cũng chỉ thấy trong sách vở nhưng không ngờ lại tận mắt chứng kiến, đáng tiếc là kiếp trước Đạt c·hết quá sớm nên không thể phát quyền uy của nó.

- Không phải là vô thuộc tính, mà là Hỗn Độn Thể.

- Đó là thứ gì? Có lợi hại không?

- Có, rất lợi hại. Mà ngươi phải giữ bí mật chuyện này.

- Quan trọng lắm sao?

- Ừm, ngôi xuống đi, ta truyền công pháp cho.

Sau đó hai người ngồi xuống rồi Ngô Kiếm hướng dẫn cho Đạt cách vận chuyển.

Sau một giờ sau, cũng đã là trời sáng.

- Cái này ta bước vào Nhất Mệnh? Ta tu luyện 2 tháng nay chưa có dấu hiệu, bây giờ chỉ cần một giờ? Cái truyền thừa kia ngươi đạt được là của thần thánh phương nào.

- Cái đó là bí mật, chuyện này không được để lộ với bất cứ ai, nếu không chúng ta có họa sát thân.

Đạt gật đầu một cái, cái này Đạt hiểu rõ.

- Sau này ngươi chính là anh em tốt của tao, có chuyện gì cứ nói.

- Từ trước tới giờ chúng ta không phải anh em tốt sao?

- Ờ, hahah.

Ngô Kiếm ngừng cười và ngó sang Thần Long Nữ Phong thầm nghĩ.

“Thần Long Nữ, kiếp trước là ngươi xung phong đầu tiên trong cuộc xâm lược không may c·hết sớm, lần này phải thay vận mệnh của cổ mới được”.

“Thần Long Nữ Phong, cũng là nơi đi ra Âm Dương Song Sinh và Sát Thần. Nghe nói lúc trước bọn cũng chỉ là người bình thường, sau khi thức tỉnh thể chất tu vi mới đột phá, nếu được thì mình cho mấy người đó về dưới trướng của mình”.

...

Còn Nam lúc này phải đi tới phòng làm việc của mình, bởi mới có một đợt người mới tới, đa số là đệ tử mới nhập tông.

Nam đọc một chút hồ sơ rồi bắt đầu duyệt.

- Ửm? Tên này mới tới mà phá hủy tài sản công rồi?

- Dạ đó là Ngô Kiếm, tên này sát khí đùng đùng, nên đã xét theo luật đã được đề ra ạ.

- Ừm.

- Tên này còn trốn mất một tuần, nếu hôm nay không đi làm việc thì coi như trốn khỏi Vân Tông.

Nam lúc này không để ý lắm, để ý nhất là Vận Mệnh Chi Tử lúc nào sẽ xuất hiện, hắn muốn coi người đó là như thế nào.

Nhưng mà Nam nào biết, cái tên Vận Mệnh Chi Tử mà Nam hóng là tên Ngô Kiếm này.