Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trường Sinh Hệ Thống

Chương 15: Rắc Rối Muốn Đến




Chương 15: Rắc Rối Muốn Đến

Ngày qua ngày, Nam hằng năm phải bỏ ra 3 tháng để đi làm nhiệm vụ cống hiến.

Thoáng chốc lại qua 5 năm, 5 năm này Thủy Vân Thuật cũng lên được tầng 3 sắp tiến đến tầng 4, cũng chịu ấy càng dùng càng thuận tay.

Tu vi của Nam thì lên chậm một tí do không còn phong phú tuổi thọ, nhiều lúc muốn xuống làm ít nhiệm vụ màu trắng để kiếm tuổi thọ nhưng mà lại thôi.

Lúc này Nam đang có một hành động gì đó, trên miệng không ngừng thở ra hơi sương.

“Vân Quyết – Mây Độc”.

Nam thở vào con chuột, lập tức con chuột c·hết đi.

- Haha thành công, cuối cùng mình cũng sáng tạo ra một thuật của mình.

Thuật này dựa vào cơ sở Vân Quyết tạo ra sương mù, sau đó Nam cải cách thêm độc tính vào.

Đối với độc tính thì Nam sống trong Bách Độc Lâm biết bao nhiêu năm nên rất rành.

Nam vui mừng bắt đầu tưới tiêu cho ruộng của mình, Nam bây giờ sắp đột phá Thủy Vân Thuật tầng 4 nên lượng Mệnh khí chất lượng vào pháp thuật được tăng cao.

Giống như chỉ số của game, tầng 2 tăng độ dinh dưỡng là 20% giờ tầng 3 là 30% vậy.

Nhìn một đống Ngư Tinh Thảo dầy đặc Nam lập tức vui mừng, sau đó Nam bầy bố trận pháp Huyễn Trận, sau đó tạo ra Mây Độc bao phủ khắp nhà của hắn.

Sau đó Nam mới an tâm bắt đầu bế quan tiếp, mục tiêu đột phá Nhị Mệnh.

Nhưng mà mấy ngày sau lại phá đi sự an tĩnh của hắn.

- Có ai ở nhà không?

Nam nghe tiếng thì nhíu mầy, hắn ở đây 10 năm chưa có ai tìm hắn bao giờ, sao giờ lại có?

Bỏ qua thắc mắc, Nam cũng đi ra mở cửa.

- Ai đấy?

Nam đi ra mở cửa thì thấy một người mặc đồ trưởng lão tông môn, bên trên còn có hai vạch chừng tỏ từ Nội Môn sang.

Nam lập tức hành lễ:

- Bái kiến trưởng lão.

- Ừm, miễn lễ.

- Trưởng lão hôm nay đến nhà đệ tự có việc chi?

- Ngươi không định mời ta vào nhà sao?

- Dạ dạ.



Nam lập tức chuẩn bị trà, sau đó rót cho trưởng lão.

- Trà ngon.

- Đa tạ trưỡng lão quá khen, không biết hôm nay ngài đến nhà đệ tử có việc gì?

- Hôm nay ta tới để cho ngươi một nhiệm vụ.

- Nhiệm vụ?

Nam nhíu trong lòng thầm động, nếu là nhiệm vụ gì nguy hiểm thì chạy trốn vào Bách Độc Lâm.

- Ừm, ta nghe bên trưởng lão Ngoại Môn nói, người trình độ Thủy Vân Thuật sắp đạt đến tầng thứ 4.

- Dạ, đúng như vậy...vậy trưởng lão muốn nhờ đệ tử là...?

- Ta muốn người đến Đan Phong trồng trọt thảo dược, ta sẽ cấp cho ngươi tài nguyền bằng với Nội Môn đệ tử.

Lúc này hệ thống cũng vang lên nhiệm vụ.

[Nhiệm vụ vô cực: Trồng thảo dược cho Phong trưởng lão

Phẩn thưởng: 10 năm tuổi thọ, 1 điểm thuộc tính.

Xác nhận/Hủy bỏ]

Nhiệm vụ này màu xanh lá, không tính có gì nguy hiểm, nhiệm vụ vô cực là hằng ngày đều nhận được quà, lặp đi lặp lại.

Để cho chắc chắn, Nam cũng đành hỏi.

- Dạ, đệ tử đương nhiên muốn. Nhưng mà đệ tử có một thắc mắc.

- Thắc mắc gì?

- Trong Nội Môn có rất nhiều người mà sao lại lựa một đệ tử Ngoại Môn?

- Trong toàn tông môn này chả ai Thủy Vân Thuật lên gần tầng 4 như ngươi đâu, đa số lác đác tầng 1 thôi.

- ..? Vì sao lại như vậy ạ?

- Do nó không có tính thực chiến, nó chỉ dùng cho việc trồng trọt thôi nên ít ai bỏ tâm sức vào nó.

- ...À.

Giờ thì Nam hiểu rồi, bản thân nắm Thủy Vân Thuật tầng cao cũng sẽ nâng cao chất lượng thảo dượng đầu ra.

- Vậy đệ tử xin nhận ạ.

- Ừm! Đây là lệnh bài của ta, cứ đi đến Đan Phong rồi sẽ có người sắp xếp. À mà đám sương này do ngươi tạo ra?

- Dạ vâng!



- Sương có kịch độc? Có ý tứ, ngươi có thể dùng Thuật này để bảo vệ hoa lá cành ở ruộng được không?

- Dạ được ạ.

Sau đó Nam dành ra ba ngày để sắp xếp thu dọn hành lí, rồi sau đó đốt sạch hết.

Nam đi tới Đan Phong theo lời chỉ dẫn, Nam vẫn còn mặc trang phục Ngoại Môn nên bị chặn lại.

- Ngươi đệ tử Ngoại Môn tới đây có chuyện gì?

Nam không nói nhiều, mà lấy ra lệnh bài.

- Dạ đây là Phong trưởng lão đưa cho, đệ tử đi tới đây để tiếp nhận nhiệm vụ, chỉ cần nói với Đan Phong là được.

Tên gác cửa này nhìn lệnh bài một chút, thấy chữ Phong không vấn đề rồi nói tiếp.

- Đợi ta một chút, để ta xác nhận.

Sau đó đợi một lúc này có thêm một người chạy tới, là một vị sư tử, đít to dzú bự chuẩn điện nước đầy đủ, khuôn mặt có tư sắc.

“...”.

Trong lòng Nam ba chấm, mọe nó không để cho người bình thường dắt đi được à. Sao cứ phải đứa một đứa gây chú ý thế này.

- Đệ là người được Phong trưởng lão giới thiệu.

- À...vâng là đệ tử.

- Vậy thì tốt quá, có người như sư đệ thì Đan Phong rất cần.

Sau đó bà nương này, còn cố tình ôm lấy cánh tay cạ cạ dzú, cho thấy bà nương dụ dỗ kiểu này không phải lần đầu.

Nhưng Nam là lão già thành tinh rồi, không để ý mấy chuyện này lắm.

Mà bình tĩnh lấy cái tay ra khỏi chỗ đó, rồi hành lễ nói:

- Sư tỷ xin tự trọng, cầu sư tỷ dắt tới chỗ nhận nhiệm vụ.

Thấy hành động của Nam như thế vị sư tỷ này có chút khó chịu thì phải, mà hẳn rồi lúc nào sử dụng chiêu này các đệ tử khác đều đỏ mặt tay chân rối bời.

Lần đầu gặp Nam phản ứng như thế này nên không biết như thế nào.

- Thật thú vị.

Vừa nói xong Nam lập tức đáp:

- Không thú vị đâu sư tỷ, nếu sư tỷ sau này làm phiền đệ tử thì đệ tử không nhận nhiệm vụ nữa.



Nam ra cú chốt coi như cảnh cáo, Nam bây giờ có trong túi biết bao nhiêu là phù dịch chuyển. Một đường dịch chuyển thẳng đến Bách Độc Lâm, chờ bà nương này già khụ cu đế rồi tới đái lên mộ bả.

- Ái mồ, sư đệ ghét con gái sao? Thích nam nhân hả? Nói đi đừng ngại.

Vị sư tỷ này nói theo một giọng điệu có chút chăm chọc.

- Đương nhiên là thích nữ nhân, nhưng không phải là sư tỷ. Đừng nói nhảm nhiều mau dẫn đệ tử đến chỗ nhiệm vụ.

- Hừ!

Vị sư tỷ này tỏa Mệnh lực nhàn nhạt Nhị Phẩm hù dọa Nam, Nam nếu sau này bà sư tỷ này sau này tìm hắn thì sẽ mang đến những rắc rối khác.

Nếu như tính cách này của bả, thì không biết bao nhiêu thằng rơi vào lưới tình rồi. Còn thân hình nóng bỏng như thế này nữa, đụng vào là cháy tay.

Thà đắc tội một người còn hơn, Nam lập tức lấy ra bùa dịch chuyển tính dịch chuyển tới Bách Độc Lâm, dù sao Vân Tông hắn cũng không cần tu luyện lâu thêm một chút cũng được nhưng được cái an toàn.

Mọe nó, đúng là dính tới gái là tình huống não tàn cẩu huyết là xuất hiện.

Trong lòng Nam thầm đắng chát.

Thấy Nam phản ứng tính chuồn thì vị sư tỷ này thực sự bối rối lặp tức hô:

- Vị sư đệ này bình tĩnh, tất cả chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm.

- Hiểu lầm? Vậy thì thỉnh sư tỷ không làm hành động như thế nữa, đệ tử không muốn rắc rối dính thân.

Đúng lúc này có một giọng nói ấm áp như trời xuân, một vị công tử như bước từ trong tranh ra.

Khuôn mặt tuấn tú, nhan sắc đúng trích tiên.

- Hiểu sư muội, có chuyện gì mà lầu cầu thế?

Nghe được điều này, bà Hiểu sư muội này lập tức ăn vạ.

- Người này, người này ăn h·iếp muội.

Bà này còn không ngừng cạ cạ, không ngừng nhõng nhẽo.

Nam nhổ nước bọt khinh thường một cái, rồi mua bùa dịch chuyển cực phẩm trong hệ thống, khiến hắn có thể dịch chuyển ngay đến Bách Độc Lâm không thể bị ngăn cản, sau đó chấp tay nói với vị sư huynh này, dù sao trên khí tức tỏa ra Tam Mệnh.

- Sư đệ, bái kiến sư huynh. Sư đệ tới tay nhận nhiệm vụ theo Phong trưởng lão mà bị Hiểu sư tỷ này đùa giỡn nên đưa ra phản ứng thôi ạ, mong sư huynh suy xét.

- Muội không có đùa bỡn hắn.

Hai vị đệ tử quan môn im lặng không nói gì, bọn hắn cũng không muốn rắc rối dính thân.

- Ta hiểu, đệ không cần nói. Ta cũng đã nghe Phong trưỡng lão nói qua sẽ có người Thủy Vân Thuất tầng cao đến, nên tới xem thử, được rồi đừng chậm trễ.

Sau đó vị sư huynh ngó một chút quan môn đệ tử rồi nói:

- Dẫn vị sư đệ này tới Đan Phong.

- Rõ!

- Đạ tạ sư huynh giải vậy!

Sau đó Nam được một đệ tử dẫn đi, trước khi đi bà nương này cũng liếc Nam một cái, nhưng Nam không quan tâm. Có hành động gì nguy hiểm thì Nam lập tức chạy chờ ngày đái lên mộ những người gây rắc rối cho mình là được.