Trường Sinh Đảo

Trường Sinh Đảo - Chương 80: Chương 79




Chương 79



Chiến thắaaNng tạKnm thờfJMi.









Kết thúc thắRTung lơi.



MườUoi mấcpUy anh chàng vai u thịfJMt bắAlp, cảlb ngườkasi đAlầaaNy máu thở hồng hộc nhìn lạRTui thành quảhE của mình.



Dưới mặt đuQjấMUt, từng mảXinh cơ thểNXE của đnám tử đlbồ đKOKã tiến hóa nằanm la liệt. Đôi khi cũng thấly có ngườkasi bịNXE thương nặng, nằEkm rên rỉMLl không ngớt.



“Yaaaaaa......” Một anh chàng sau khi thở hồng hộc, giơ mũi thương dài lên, ngửa mặt gào thét. Rấmdt có tư thái của một cườjaang giảLu, chỉq tay lên trờMUi, hận đUUkờXii vô đPzối – chỉzq tay xuống gối hỏi đNXEối thủ là ai...



DườkPmng như đcpUược tiếng hét man dạEki này kích thích, nhữLung ngườcpUi còn sống sót sau trận giao tranh đAầkasu tiên cũng ngửa mặt kêu lên không dứUot. Thanh âm vang dội từ nhữMLlng con ngườEi cao lớn này vang vọng, thậm chí làm đMLlám tử đJZồ không ngừng công kích bên ngoài vòng sáng thoáng dừng tay. Trong đanó có một tên ẻo lảay, nằcm thoi thóp, cũng bịkPm cảhEm nhiễm không khí này, cố gắcpUng ngửa mặt lên lên mấLuy tiếng yếu ớt: “É...é...é...” Xong đKnâu đszfấhEy, mỉAzRm cườacki thỏa mãn, phun ra một búng máu cuối cùng rồi tắMLlt thở.



“Hayyyy....yyy.”



NhữaaNng ngườpAMi không tham gia chiến đkasấqu cũng reo hò, dườMUng như công lao đanánh bạLui đnám tử đuồ này là của họ làm nên vậy. Dù biết mình ăn hạRci, chẳng giúp đAược gì, nhưng dù sao cũng đanã thắQnAng trận. Còn sống là vui vẻ rồi, mà vui vẻ đEkương nhiên sẽ cao hứpKng. Cao hứnng thì gào thét một tý cũng chảXi chết ai, lạEki còn làm sôi đlbộng không khí.



“Simon, em yêu anh...”



Một nữszf pháp sư không ngầaaNn ngạRci bắRTun ánh mắAlt cuồng nhiệt về phía anh chàng cầAzRm thương, ngườzwJi đhEầQnAu tiên ngửa mặt lên trờKOKi gào thét với khí thế hoang dạkasi. Nghe thấszfy tiếng cô gái, anh ta cườani vui vẻ, rẽ rẽ đkasám đPzông đEkang nhảEy loạJZn xạXi như thổ dân rừng rậm kia ra, ôm lấkasy cô gái, trao một nụ hôn kiểThtu Pháp lãng mạkasn, hoàn toàn coi mọi ngườAli xung quanh như không khí.





“Jack, Mike, tối nay chúng ta chơi 3P nhé.”



Một cô gái vóc dáng bốc lửa cũng không ngầayn ngạJZi hét lớn, cùng gọi tên hai anh chàng cầlbm đXiao vừa phối hợp nhuầtAn nhuyễn như nước chảpKy mây trôi vừa rồi, khiến hai tên này đkasang ôm lấpAMy nhau chúc mừng, chợt giật thót, nhìn mặt nhau một cái, lườLum lườJZm rồi cùng gật đfJMầyu hiểmdu ý.



Hai anh chàng sóng vai, cũng rẽ rẽ đzwJám đmdông đfJMang nhảcy nhót như mấuQjy con vượn chưa tiến hóa kia ra, cùng tiến về phía cô gái.



Bốp.





“Cái con dâm đMUãng này, sao cô bảQnAo cô chỉmd yêu mỗi tôi ?!” Jack giận tím mặt nói.



“Chết tiệt thật, vậy mà tôi tính đcem cô về nhà ra mắwXt mẹ đlẻ cơ đXiấQnAy.” Mike khuôn mặt đkPmỏ bừng vì tứAc giận, chân dẫm dẫm xuống không ngừng.



“Ối, không, xin đUUkừng, em đjaaùa thôi mà....á á á....”



Chẳng hiểMLlu ba ngườKOKi họ lôi nhau đlbi đRTuâu giảqi quyết, khuấMUt khỏi tầzqm nhìn của đnám đbông, từng tiếng thở dốc và kêu rên của cô gái lập tứyc bịOpR tiếng hò reo đanàn áp.



...




King ray ray trán. Hai tay hắPzn đRcã có thểXi hoạUot đtAộng trở lạkPmi bình thườXing, cái này là nhờfJM công của Thầayn Tiễn. Nhưng nửa ngườcpUi dưới vẫn còn bịjaa tê liệt do hai lực lượng xung đwXột liên tục. Có lẽ thờKOKi gian tới hẳn phảPzi nằNXEm yên một chỗ, hoặc nhờQnA ngườmdi cáng đlbi.



Ray ray trán cũng chẳng làm đAlầszfu hắtAn bớt đThtau hơn. Sử dụng chân lý, liên tục phân tích và chuyểmdn giao thông tin cho đThtám ngườJZi đjaaang chiến đOpRấacku, nâng cao khảUo năng phối hợp đpAMoàn đuQjội của họ, với khảOpR năng chịOpRu đanựng của cơ thểNXE hiện nay, hắJZn suýt nữUoa đcpUã bịaaN quá tảzqi mà thành ngu ngốc.





Nếu như đpKám tử đjaaồ chỉJK cầOpRn kiên trì thêm khoảnng mườcpUi phút nữhEa, hươu chết về tay ai có lẽ còn chưa biết.



...



Dù sao cũng đAzRã chiến thắpAMng.



Robert ngồi xổm, không hiểMUu lôi đOpRâu ra một miếng thuốc lá, gọi Claude một tiếng, tên này tấtAt bật chạAy đlến, búng ngón tay một cái châm lửa.



Rít một hơi thuốc lá thật sâu cho tâm hồn thư thái, Robert chép miệng tiếc rẻ. Nếu như không phảszfi đXiang bịhE bó thành xác ướp, hắAln cũng thật muốn ra đKnó chém giết một hồi. Từ khi lên thực nghiệm đcảUoo, kịack sĩRc của chúng ta chưa có đbược một trận nào ra hồn. Khi thì phảui quầUon công ăn hiếp ngườayi, khi gặp phảkasi một đqứuQja đwXiên khùng muốn liều chết, lúc hết xí quách lạLui phảjaai đkasương đUoầmdu với một cô nàng mạzwJnh hơn hắayn n lầaaNn. KịJZ sĩl quảKn thật rấThtt buồn bực.



Liếc nhìn sang thầpAMn tiễn, tên này vẫn còn đJZang hôn mê bấPzt tỉzwJnh. Nhớ lạjaai hôm đqầbu tiên đcụng phảRTui hắKOKn, cảA lũ đkasánh qua đMUánh lạacki làm gà bay chó chạEky một hồi. Không ngờRTu chưa đKnược một tuầOpRn đMUã cùng nằAlm chung một cái giườackng bệnh, mặc cùng đAzRồng phục của xác ướp. Thế giới này, à không, cái đNXEảaaNo này quảOpR thật là nhỏ quá mà.



NghĩRTu đMLlến chiêu vạqn tiễn triều tịzqch, cùng một mũi tên bắLun lủng bộ giáp của mình đcpUó, Robert thở dài, bốc mấwXy hạyt cái, bỏ vào lỗ mũi ThầcpUn Tiễn, làm hắKOKn đmdang bấlbt tỉKOKnh cũng phảkasi khịnt khịaaNt không thôi. Mặt mũi nhăn nhó, bộ dáng vô cùng khổ sở.



...



Claude thấQnAy Robert đbang tạOpRo dáng cảfJMm khái làm thơ, cũng không tiện làm phiền, tấzwJt tảNXE chạany đkasến đnịbnh ăn mừng với Frozen, biết đpAMâu còn ôm đlbược một cái. Cảq ngườtAi hắKOKn như một cái lò sưởi lớn, cũng chỉMLl có Frozen chịkPmu đlược, thành ra cô gái này là lựa chọn duy nhấUUkt của hắackn nếu muốn lấThty vợ. Ngẫm lạRTui quãng thờui gian bám đyuôi cô gái này đcã hơn ba năm, đlến lượt Claude cảUom khái.



HắwXn lạani càng buồn bực hơn, khi mà Frozen lấAzRy cớ chăm sóc nhữlng ngườkPmi đUoang bịJZ thương, một cước đtAá văng hắzwJn đayến sát vòng bảacko hộ. NgẩRTung mặt lên nhìn, cái vẻ mặt lạpKnh tanh, khát máu cùng chút thèm thuồng của đlám tử đNXEồ bên ngoài làm cái lò sưởi của hắLun chợt lạaynh ngắKnt. Run rẩKOKy, lẩEky bẩNXEy chạpKy về giữmda trung tâm pháp trận, hắbn mới yên tâm một chút. Cái đkasám gọi là tử đRcồ đzqó, ngoạAli trừ bộ dáng đPzáng sợ vô cùng ra, lạayi còn miễn dịtAch với siêu năng lực của hắbn. Lúc này mà ló đlầUUku ra khỏi vòng bảayo vệ, đMLlảym bảRTuo hắackn sẽ thành một con tử đkPmồ đtAẹp trai khác trong ba nốt nhạEkc.



...





Đêm xuống.



Trong vòng bảno vệ, ánh sáng vẫn còn, chỉan có đkasiều dịUou nhẹ hơn trước rấhEt nhiều, cũng có một số góc tối cho nhữfJMng ngườci muốn nghỉRTu ngơi, ngủ một giấnc sau trận chiến cam go. Hay làm chút chuyện gì đuó có ý nghĩThta.



Trước khi đuQji ngủ, họ đmdã phảwXi thảEo luận với nhau đpKến xái quai hàm về nhữackng gì cảym ngộ đNXEược trong trận chiến. Không ít ngườjaai đEã vì thế mà đanột phá bình cảXinh. Đổi lạKOKi như lúc bình thườJZng, nhữjaang ai biết đjaaược tin này sẽ kiêng kịpAM không thôi, vì sau đbó họ sẽ phảMLli là đuQjối thủ. Nhưng lúc này, mỗi khi có ngườPzi nói rằtAng mình vừa hoặc sắzqp đnột phá, dành cho hắhEn là nhữkPmng tiếng hoan hô, chúc mừng, ca ngợi không ngớt. Sau khi cao hứEng bốc phét tán nhảmdm một hồi, cảAl đwXám mới nghĩy ra một đUoiểAlm kỳ quặc... về cảfJMm giác kỳ lạXi, hay đzwJúng hơn là cảOpRnh giới hòa mình cùng mọi vật, mọi việc xung quanh mà họ có đRcược giữzqa trận chiến. Đến khi Frozen và Robert nghe đAược chuyện này, sau một thoáng kinh ngạMUc mới đzqoán mò ra nguyên nhân, mà thực ra là hoàn toàn đackúng.



Ánh mắqt đOpRám ngườJZi chiến thắwXng khi nhìn vào thiếu niên hữUong hờc ngồi bấUUkt đwXộng kia sau khi nghe phân tích, đMUều chuyểwXn thành kính nểcpU không thôi.



Sau đyâu đzwJấUoy, ngườli ta mới bàn về chuyện kế tiếp:



“Thực nghiệm đuQjảwXo bịq thành thế này, cuộc tuyểyn chọn của chúng ta dĩzq nhiên phảli hoãn lạEki. Anh chàng tóc bạyc đkPmó biết lối khác đqểl ra khỏi đszfảMLlo, vì vậy, trách nhiệm của chúng ta là hộ tống anh ta đEến đzqịya đEkiểfJMm đAó. Có ai có ý kiến gì không !? “ Frozen nhạAlt giọng nói.



“Không.” Simon – anh chàng cao lớn cầpAMm thương cao giọng đAzRáp.




“Không” 2 ngườJKi Mike, Jack – dùng đkasao hay cãi nhau đtAáp. Lúc này ở giữua hai ngườli bọn họ là cô gái vóc ngườRci bốc lửa lúc chiều, khuôn mặt phiếm hồng, tràn ngập xuân tình, cô ta nghe vậy cũng lắAc đKOKầOpRu nguây nguẩhEy, biểOpRu thịy không có ý kiến gì.



Đám ngườtAi nhanh chóng đayi đpKến thống nhấPzt.



Sau đuQjó họ phảUoi đjaaương đanầRTuu với vấzqn đEkề thứb hai: Nước và lương thực.



Vốn dĩack thực nghiệm đlảaaNo có rấpAMt nhiều cây ăn quảXi đuQjậm đlà dinh dưỡng, vịKOK cũng không tệ. Nhưng sau cú dội bom của ThầJKn Tiễn, cảJZ một vùng đnã thành bình đQnAịba, có chăng chỉhE còn mấny mảKnnh than vụn, cho con chi hua hua ăn nó cũng chết chứKOK đJKừng nói là con ngườAzRi.



Nhưng chẳng mấny chốc, mọi ngườqi đXiã tìm ra cách. Xây dựng đAlườAng hầzqm.



Vịszf trí cánh cửa của pháp trận có thểE mở ra ở bấut cứan đMLlâu, kểkas cảfJM trong lòng đuQjấPzt. Thành ra chỉE việc đpKển bốn tên thổ hệ ma pháp sư và siêu năng lực gia cùng hợp sứUoc tạUoo một đkasườThtng hầanm thông thoáng sạAzRch đzqẹp, sau đuQjó cử ngườMUi luồn ra sau lưng đEkám tử đkPmồ, mang trái cây và nước về cho mọi ngườJKi. Phương pháp này rấayt nhanh đUUkạEt đbược sự hưởng ứanng nhiệt liệt. VấAln đzwJề là ai sẽ đuQji ra !? Không có vòng bảtAo vệ, siêu nhân cũng có thểack bịhE đAlám tử đfJMồ này gặm chết, mà cảwX hòn đRcảtAo đUoang đqầAly rẫy tử đjaaồ, ngộ nhỡ đRcào trúng chỗ nào bọn nó tụ tập, vậy thì đNXEúng là khóc không ra nước mắut.




May sao vấOpRn đThtề này đKOKã đcược King giảMLli quyết nhẹ nhàng. Mở chân lý lên, quét hình 360 đjaaộ xung quanh chỗ bọn họ đnứaaNng với bán kính 1km, hắhEn rấMLlt nhanh đAlã chọn ra một vài chỗ bí ẩJKn, không có một bóng tử đpKồ. Gửi thông tin này cho đOpRám ngườzqi xong, hắKnn lạKOKi mệt mỏi nhắUUkm mắfJMt dưỡng thầyn. Sử dụng chân lý liên tục trong tình trạcpUng cơ thểMLl như vậy gây ra sứkPmc ép rấfJMt lớn. HắQnAn tạcm thờRTui vẫn chưa muốn biến thành ngu ngốc hay ngườni thực vật.





Quay trở lạkasi vấAn đEkề ai sẽ đRci ra. Frozen đXiột nhiên lạXii xung phong, theo sau đanó là mấcy ngườni có tốc đJKộ di chuyểAn cao khác. Tinh thầann tự giác đEkược đayẩJZy lên khá cao. Dù sao mấpKy ngày tới bọn họ sẽ phảKni sống trong vòng bảEo vệ này, không chịkasu đyóng góp thì không có đlồng đszfội. Không có đThtồng đpKội thì một cây làm chẳng lên non, hai cây chụm lạayi vẫn chảan ra sao. Số đJZông luôn tốt hơn một hai cá thểAzR lẻ loi.



Quyết đayịjaanh xong thì ai làm việc nấQnAy, ai đAào hầKnm cứack đpAMào, ai ngủ cức ngủ, ai nhân hiểaym cảEknh tán gái vẫn cứNXE tán.



Frozen lẳng lặng đkasi tới trước mặt King, nhẹ giọng nói:



“Tôi muốn đjaai tìm Trung Thành.”



“Ừm.” King trảAzR lờqi với vẻ không mấMLly quan tâm.



“Hắun đyã cứEku tôi hai lầfJMn, cầuQjn phảhEi trảhE ơn.”



“Ừm.”



“Ngài có cách nào tìm đaaNược hắThtn không !?”



“Không.”



“Vậy, tôi sẽ tự tìm. Đây có thểKOK là lầkasn cuối chúng ta gặp nhau. Hi vọng ngài sớm hồi phục. Thực lòng, tôi rấuQjt kính nểmd nhữkPmng tri thứcpUc mà ngài truyền lạPzi, hi vọng sau này ngài có thểA đMLlóng góp chúng cho học viện Key West. TạThtm biệt.”



Frozen cúi đaaNầkasu thi lễ. Ở cùng mấwXy ngày, King tận tình chỉl bảThto cho cô ta rấMLlt nhiều, có thểkPm coi như một ngườPzi thầfJMy đwXúng nghĩJKa. Frozen luôn đaaNặt lợi ích lên hàng đszfầQnAu, nhưng với một số chuyện rấJKt cố chấlbp, chẳng hạJZn như có ơn phảQnAi báo, nhận đKnược một cô ta sẽ trảuQj mườPzi. Trung Thành đkasã từng cứkPmu cô ta một lầAzRn dù biết sẽ nguy hiểRcm đaaNến tính mạEkng ở cánh đRTuồng băng, vậy thì khi nào còn sống, cô ta cũng tuyệt đwXối không đkPmểfJM hắcpUn chết.



Sau đMUó cô ta một mình rờli đJZi. Đểan lạJZi cho King dấcpUu hỏi to đkPmùng. HắwXn ngẫm mãi không hiểuu, việc này có liên quan gì đPzến mình không.



...