Trường Sinh Đảo

Trường Sinh Đảo - Chương 7: Chương 6




Chương 6

Sau màn









“Cái của nợ đoấuPy, đhPúng là hàng khủng mà ! Nổ mạIknh vậy mà chỉGa dừng nó lạei đeEược 1 giây ! “ Thiếu niên kịsHZ sĩRGG nhìn theo bóng cây cung đIkang dầlNRn biến mấrcrt đoQkằWMLng xa lắrop bắbrp nói.



4 thiếu niên thiên tài giờbr này chỉo còn biết trơ mắkbt ếch nhìn hậu nghệ cung mang thầlNRn tiễn chạzkoy đzpoi ngày càng xa. Hết cách, đSrránh mạJsXnh như vậy nó còn chẳng xi nhê gì, vậy thì vừa đWuổi vừa đkbánh chắrzlc cũng chẳng làm cho nó tróc đMược tý mạNelt gỗ nào ra.



“Lầron này tính sai rồi, không ngờeE thầSrrn khí có thểzpo chứSeTa chủ nhân vào trong đxểSrr bao bọc, mà lạGpi còn cứQLng như vậy” Pháp sư vốn yên lặng, đWột nhiên lạxi lên tiếng nói.



“Thì ra tên này không bịkc câm, mà mẹ nó, tiếng khó nghe quá, là trai hay gái vậy nhỉkb !? “ Kỵ sĩpbS mắkbt lóe lên, cẩHxn thận liếc qua, thầSWLm nghĩQL.



“Thiếu chủ, giờNel chúng ta tính sao đsHZây !? “ Nữwu ninja hỏi, giọng có chút lo lắeCng.



“Ngu ngốc, đJsXuổi theo chứJsX sao ! Không có chủ nhân, tự thân thầoMn khí cũng chẳng thế công kích đXSzược, phảTvi nhanh lên trước khi có đcSJứuPa khác phát hiện ra” Takeshi mấWt kiên nhẫn quát, hắZen cũng ném ra một tấSWLm bùa, biến thành một cỗ xe do 4 con ngựa không đXSzầIku kéo, lập tứbhIc leo lên, không buồn ngoảMnh lạLWi.



“Takeshi ! “ Pháp sư nói, giọng vang lên từ tứW phía, vô cùng quái dịLW.



“Gì, còn không nhanh lên, dùng năng lực không gian của ngươi, tạTvo một thông đhPạMbo cho cỗ xe này của ta đuPi, chúng ta sẽ đWuổi kịbhIp nhanh thôi”



“Ta nghĩLuw hợp tác của chúng ta chấeCm dứbhIt ở đoQkây đoMược rồi, ta chỉWML cầuPn các ngườuPi giúp ta đoQkối phó với Thầrzln tiễn, việc đWMLuổi theo hắGan, tự ta sẽ có biện pháp ! “



“Ngươi, qua cầuPu rút ván” Nữrcr ninja tứrcrc giận quát, tay cũng không chậm, một chiếc phi tiêu nhằHxm thẳng cổ họng của pháp sư bắJsXn tới. Góc đwuộ xảSeTo quyệt, nhanh, chuẩGpn, đlIộc. Cô ta chỉuP thuận tay ném một tiêu mà đHxã đrcrược như vậy, có lẽ đlIã làm chuyện này nhiều lầron rồi, xe nhẹ đoMườwung quen, tác phong trôi chảTvy.





Nhưng thứlI này không chạGam đbhIược đeến một sợi lông của pháp sư. RấJsXt nhanh, chiếc phi tiêu đrzlã bịsHZ tườuPng không gian dao đuộng ảoMnh hưởng, đMbột nhiên đGaổi hướng, bay ngược lạui, làm nữuP ninja phảWMLi rút đbroảRGGn kiếm gạkct nó đei. Lùi lạZei mấXSzy bước, đhPôi mắlIt xinh đLuwẹp tràn ngập nộ ý cùng cảLuwnh giác.



Pháp sư cũng chẳng buồn công kích tiếp, chỉNel khinh miệt liếc cô ta một cái, nhàn nhạoQkt nói:



“Do các ngườSrri quá vô dụng thôi !” Vừa dứLWt lờroi, thân hình hắsHZn mờbr mờGa ảSeTo ảwuo dầun rồi trực tiếp biến mấkbt trước mặt 3 ngườZei.



Kỵ sĩTv thấsHZy 1 màn này, cũng không nói gì, nhưng trong đroầMbu thì tiếc muốn chết, sao mấMy tên này không bem nhau đkci nhỉrzl, chỉSWL cầhPn cho hắrzln đeủ thờWMLi gian, hắSeTn cũng sẽ tìm đhPược cách giảci cấPm chú trong linh hồn của mình. Đỡ phảui làm khổ sai cho thằTvng châu á này, nhìn mặt mà thấcy ngứzpoa hết cảoQk mắeCt.



Nuốt khan 1 ngụm nước bọt, hắPn thầhPm nghĩGa : “ mẹ nó, pháp sư ngu ngốc, sao không đoMổi hướng phi tiêu về phía Takeshi ấuPy, thằGang này không dùng bùa thì yếu nhớt, trúng 1 phát có phảlIi là xong rồi không, à mà đLWéo đbược, con nhỏ kia cũng nhanh tay đDDréo tảLuw, hazz… xem ra còn phảXSzi làm culi cho chúng nó dài dài rồi !! “





Pháp sư biến mấbrt, Kakeshi sắxc mặt âm trầrm, cũng không nói gì thêm, hắrcrn xoa nhẹ lá bùa, 4 con ngựa không đbrầuu vang lên tiếng hý kì dịWML, lao vút đpbSi, xuyên qua cánh rừng, như không hề có vật cảHxn nào.



Chiếc xe này không ngờSWL là chạpbSy trên 1 không gian song song khác, không hề bịlI rừng cây ảkbnh hưởng, đrouổi theo hướng hậu nghệ cung bay đrzli.





Bên trong hậu nghệ cung, ThầuPn tiễn đxang thở dốc từng ngụm.



“Lũ chết tiệt, đZeừng đSeTểx ta gặp lạwui các ngườoQki ! “ HắPn nghiếng răng nghiến lợi nói.



“ThầhPn tiễn, ngườNeli làm hỏng nhiệm vụ Queen giao cho rồi ! “ Không gian bên trong hậu nghệ cung chợt vang lên một âm thanh già nua nói với hắNeln.




“BịM bọn chúng vây công la lỗi của ta chắMc, hậu nghệ cung, ngươi còn có thểu ở trên đJsXảQLo này bao lâu nữua !? “



“KhoảMng nửa giờoM đrcrồng hồ nữra, phong ấMbn sứcSJc mạSeTnh của ta đMbã đGpược mở, hòn đQLảro này bắoQkt đbầrcru bài xích ta rồi ! Ngươi chuẩrn bịQL tự lo đui ! “





“Tiếc thật, hai tay ta tạSWLm thờoQki bịIk phế rồi, nếu không có thểsHZ tranh thủ phong ấWMLn đeCang mở, giết thêm vài tên nữrzla. ChỉXSz là nhiệm vụ của Ren tiểWu thư giao có lẽ không cách nào hoàn thành đrzlược ! Ta bây giờzpo tự bảoQko vệ bảTvn thân còn khó khăn, muốn đRGGi tìm kiếm cái tên King đzkoó, thật là lực bấGat tòng tâm rồi. “



Âm thanh cổ lão trong hậu nghệ cung tạcm thờTvi yên lặng lạri, hồi lâu sau mới tiếp tục nói:



“Chỉr sợ ngay từ đrcrầzpou ngươi đWã không hề có ý đzpoịLuwnh bảxo vệ King, ngươi thích Queen, có thểoQk qua mắZet đLuwược ta sao !? “



Nghe nhữong lờuPi này xong, hai mắrzlt thầhPn tiễn chợt lóe, môi hắXSzn nhếch lên, cườMi lạunh một cái.



“Hừ, King gì chứu, bây giờzko chỉbhI là một tên phế vật, 1% sứrc mạeCnh cube cũng không thểwu sử dụng đeược, nhưng ta cũng muốn gặp thử hắSrrn 1 lầDDrn, ngườrcri mà Ren tiểZeu thư thích, nghe nói hắoQkn là thiên tài chiến đSWLấrcru hảRGG… ĐểXSz xem ai mới là thiên tài thật sự! “



“Việc của con ngườMi, ta không muốn quảLWn, nhưng ngươi cũng nên cẩoMn thận 1 chút, đoMừng quá cuồng vọng, tránh việc như hôm nay lặp lạri, dù sao ngươi cũng là 1 nửa chủ nhân của ta. Được rồi, tranh thủ hồi phục đlIi, nửa giờSeT nữlNRa ta sẽ bịpbS trục xuấbrt khỏi đGpảcSJo. Ngươi vẫn còn đpbSang bịlNR truy sát đZeấLuwy, thu liễm một chút ! “







Tiếng nổ mạeEnh mẽ với lực phá hoạLWi lên đrzlến 10% sứkbc mạoMnh cube vừa rồi cũng làm King phảxi nhíu mày, nhưng hắkbn lạzpoi tiếp tục nhắrcrm mắsHZt vào, cảwum nhận tình huống nơi đoQkó. Có 5 luồng khí tứbc mạWMLnh mẽ, 4 va chạQLm với nhau, tạGpo lên vụ nổ vừa rồi, sau đró 1 phóng đLWi, có vẻ đLWã bịeE thương và đzkoào tẩbru. Tố chấxt các thí sinh tham gia lầhPn tuyểun chọn này cũng thật tốt, sứbc mạoMnh cube 10% cũng tương đuPương với lực phá hoạlIi của một dàn tên lửa đRGGạhPn đrcrạlIo rồi, vậy mà vẫn còn sống đTvểGp đrào tẩSeTu đLWược. Xem ra con ngườQLi ngày càng mạGanh lên. Nhớ hồi trước kháng thầWn chiến, con ngườei yếu ớt vô cùng, phảLWi dựa vào đbám robot công nghệ cực cao mà hắDDrn cung cấlIp mới miễn cưỡng chặn đMbứSrrng đeược chúng thầIkn ngoài không gian... xưa khác nay khác... thờci đeCạoQki của hắNeln có lẽ đWMLã qua rồi.



Hướng chạbry của luồng sứrzlc mạuPnh lớn nhấbt ngược lạSrri với hướng đZeến nơi ở của hắeEn và Linh, nên tạcm thờHxi hắpbSn cũng không đrzlểoQk ý gì nhiều, chỉzpo âm thầLuwm đGaặt thêm 1 vài cảSWLnh giới trận pháp theo hướng này.



Từ trên cây nhảTvy xuống, hắZen chậm rãi trở về gốc cổ thụ chỗ Linh và quang cầGau nhỏ đRGGang ở đbró. Trên đJsXườGang cũng tiện tay hái mấRGGy quảZe cây kì lạNel. Cây cối trên đsHZảTvo đbrược tinh hoa của nhữkcng kẻ xấuPu số lạWi mang thực lực mạoQknh mẽ nuôi dưỡng, nên đhPa phầSWLn đGaều rấbrt sai quảSWL. ThườGang thì không có đNelộc, trái lạoQki còn khá bổ dưỡng. Ngon hay không thì King không rõ, vì hắZen chẳng có vịGa giác. Nhưng lúc này có ăn là tốt rồi, đPây cũng là lý do tạcSJi sao cảMb đQLống thí sinh đSrrược chuyểrcrn lên hòn đeEảpbSo thông qua cổng không gian ở mỗi nước, mà chẳng cầon mang vác nặng nề hay chờM tiếp tế.



Đi vào gốc cây, Linh vẫn đPang say sưa nói chuyện với quang cầLWu kia, có vẻ cô gái này cũng là loạroi to gan lớn mật, sau khi thích nghi với hoàn cảeEnh lập tứRGGc hồi phục và bảWMLn tính tò mò cũng từ đró mà phát tiết ra.



“Cậu về rồi à !? “ Nhìn thấNely hắQLn trở về, Linh tạum thờIki bỏ qua quang cầSeTu nhỏ, quay qua chào hắrn.



King gật đeCầoMu ừm một tiếng rồi tiếp tục nói:





“Trong khoảbng thờHxi gian này, tốt nhấxt cậu không nên đGai cách gốc cây này 500m, và giữsHZ lấXSzy quảkc cầbhIu này, nếu có ngườGai khác ngoài tôi tiếp cận vùng này, nó sẽ phát tín hiệu cảeCnh báo, nếu có, cố gắeng hết sứoc chạry về đRGGây. Tôi sẽ có mặt sớm nhấNelt có thểRGG ! “



King dứSrrt lờNeli cũng không nói thêm gì nữRGGa, hắkcn ngồi tựa vào gốc cây nhắeCm mắNelt dưỡng thầrn. Không khí trong gốc cây lạkci yên lặng trở lạSrri, Linh ngồi im, tay khẽ nghịpbSch quang cầPu đSeTang trôi qua trôi lạpbSi trước mắoQkt cô. Cái gì cầkbn hỏi cũng đcSJã hỏi rồi, cái gì muốn biết thêm thì nó lạwui không nói.



CứMb như thế đDDrược nửa tiếng thì cô bắhPt đGaầoQku khó chịSeTu, không phảlNRi vì tên đoQkầTvu đbá trước mặt nhắSrrm mắIkt bơ mình, mà là vì cô đHxói rồi ! Cách đSeTây vài tiếng còn vừa mới đMang trên đLWườMbng đZei học về, nếu tính thờRGGi gian thì lúc này cũng đPã là bữroa tối ở nhà rồi.



“Này ! “ Linh khẽ gọi.



“Ừm ! “ kinh đJsXáp, nhưng mắkct hắWMLn cũng chảDDr buồn mở.



“Có gì đuPểsHZ ăn không !? tớ đbrói !”



King không nói tiếp, hắMbn chỉeC xòe tay, mang nhữbrng quảpbS kỳ lạM vừa hái đeEược trên đQLườGpng về cho Linh. Cô cũng không khách khí nữrzla, nhận lấrzly, bắGat đMbầeu ăn ngấLuwu nghiến, chút hình tượng thục nữZe cũng bịRGG quăng sang 1 bên. Vừa ăn, vừa ấlIm ứrc nói.




“Đã sớm biết là cậu rấbrt không bình thườWng mà ! chỉW không ngờbr lạpbSi đuến mứTvc này, giờWML thì hay rồi… đMược đcSJi nghỉMb mát trên đMbảzkoo, ăn hoa quảJsX như thầQLn tiên thế này đHxây !! “



NgườPi đsHZẹp bắeEt đbầzkou nổi bão, King cũng không còn nhắkcm mắLWt dưỡng thầoMn đxược nữkba, hắMn quay qua, nhìn cô gái đcương vừa ăn vừa ngăn nước mắpbSt kia, chỉNel khẽ nói 1 câu:



“Xin lỗi, nhưng chắWMLc chắron tôi sẽ đTvưa cậu trở về ! “



“Bỏ đrcri, là do số tớ đeEen…” Linh khoát khoát tay nói, hỏi ra thì cô cũng biết đoQkược tạDDri sao mình có mặt ở đbrây rồi, chỉrcr có thểGp nói là xui xẻo, tự dưng làm ngườHxi tốt không đrzlúng ngày đzkoó mà.



King không đrzláp, hắen cũng chẳng biết nói gì cho phảci, chẳng lẽ lạsHZi an ủi bằRGGng mấTvy câu kinh đkciểzkon như là: "gặp họa không chết tấhPt có phúc, hay đuừng lo, rồi tương lai sẽ tươi sáng hơn !?" - Chẳng có căn cứIk gì cảrzl, nói ra cũng chỉc là nói nhảMm thôi.



Ngẫm lạri thì hai ngườoMi vốn cũng toàn đlNRối thoạbi như vậy, Linh nói, còn hắMbn nghe, thỉzkonh thoảkcng trảW lờJsXi mấoMy chỗ mấpbSu chốt thôi. Trong mắNelt King thì cô gái này rấct kỳ lạuP, rõ ràng nhiều thứuP đDDrã biết rồi, nhưng vẫn cứSeT muốn hỏi lạrcri, chẳng bao giờr thấMby chán. Chẳng hạSWLn như mấGpy câu này đeEây:



"Mà nè, cậu thật sự là chủ tịRGGch của tập đoMoàn IMI đhPó hảQL !?"





"Ừ."



"Điêu, chủ tịhPch của IMI chỉu có một ngườxi, từ 32 năm trước xuấpbSt hiện lúc họp hội đrcrồng liên hợp quốc, với đeẩJsXy lùi sóng thầJsXn ở Nhật bảMbn, cậu mà là ông ta, thì năm nay bao nhiêu tuổi rồi !?"



"1098 tuổi."



"Điêu."







Trong một hang đcSJộng âm u, có hai thiếu niên ngồi đxối diện nhau, một ngườWi hai mắGat nhắDDrm chặt, khuôn mặt trắzpong bệch như xác chết, mặc áo mỏng màu trắlIng, từ đzpoầeCu đeCến chân, hốc mắpbSt hắlIn thâm đZeen, tóc xõa ra buông dài xuống vai, nhìn chẳng khác mấxy con ma tóc dài áo trắhPng trong phim ma Nhật. Ngườci còn lạlIi đlNRội một chiếc mũ kỳ quái trên đlNRầcu, chiếc mũ hình dáng như một cây kem đIkang tan chảroy, nhìn lụp xụp và quái đrcrảNeln vô cùng. Quanh ngườSeTi hắuPn, các loạui rắRGGn rết, sâu đMbộc bò lổm ngổm, nhìn rấhPt đTváng sợ.



Thiếu niên có khuôn mặt trắbrng bệch đrcrột nhiên mở mắcSJt nói :



“Thầon tiễn bịlI ngườTvi ta vây công, đpbSột nhiên biến mấkct rồi.“



“Ồ, sao vậy !? Chúng ta theo dõi hắSeTn từ khi lên đoảZeo mới báo đroược chính xác cho tên ngườroi Nhật kia, có sự chuẩeCn bịLuw kỹ như vậy, dù hắLuwn là ngườHxi mạSeTnh nhấeEt trên đcSJảTvo lúc này cũng khó thoát mới phảhPi chứr !? “ Thiếu niên đDDrang chơi với rắcSJn rết ngẩeCng mặt lên hiếu kỳ hỏi.



“Có lẽ là do cây cung đzkoó, nhưng đHxệ không thểe giám sát thêm đeCược, hồn ma của đIkệ chỉHx cầhPn lạui gầLuwn là bịuP bách quỷ dạlI hành của Takeshi cuốn đei ngay, một đwui không về luôn“ Thiếu niên kia nói.



“Không sao, bịSWL cảRGG đXSzám đPánh hôi như vậy, Thầzkon tiễn không chết cũng trọng thương, ánh sáng hủy diệt chắbrc cũng chẳng còn phát ra đrược mấkcy tia đDDrâu. Chúng ta có thểNel tìm mà thịzkot hắuPn đrcrược rồi, thảoQk hết hồn ma của đWệ đroi, giám sát mọi nơi có linh lực quanh đwuây, đxừng đbểoM Takeshi cướp hàng nhé. “ NgườGai còn lạpbSi cườui nói.



“Ánh sáng hủy diệt quá lợi hạNeli, hồn ma vừa bịr chiếu vào đLuwã tan như bóng xà phòng, đbrệ chỉGp tìm hắZen thôi, huynh thịSrrt hắRGGn nhé“ Thiếu niên kia nhăn nhó nói.



“Ừ, đzkoương nhiên, làm nhanh đbhIi, hòn đXSzảWo này quá bấuPt công với ngườNeli Thái chúng ta, trên đLWảsHZo không có một sinh vật nào đHxểbr ta nuôi trùng, sứuc sống của mấWMLy con sâu này còn không ngừng bịpbS hút đJsXi nữbra, cảr hồn ma của đcệ chắDDrc cũng chỉb chịSeTu đMbược khoảWng 1 tháng nữNela, nếu không nhanh tìm đWược năng lực mới, hai chúng ta sẽ thành dê béo trên đroảhPo mấNelt. “



“Được rồi, đLuwệ bắeEt đTvầzkou tìm đeây. “



Thiếu niên có khuôn mặt trắsHZng bệch vừa dứZet lờoMi, hắWn đlNRột nhiên mở mắIkt, từ trong cơ thểeC hắen bay ra từng đcSJợt bóng trắkcng, tỏa ra khắWMLp bốn phương tám hướng, không gặp bấIkt cứzpo trở ngạIki gì, xuyên qua vách đeCá, rừng cây, bay đrcri khắbrp nơi. Mỗi khi có một bóng trắeCng bay ra, khuôn mặt hắMbn lạbri có thêm vài phầRGGn huyết sắoc, càng giống ngườcSJi bình thườXSzng hơn.