Trường Sinh Đảo

Trường Sinh Đảo - Chương 46: Chương 45




Chương 45

cọp không răng vẫn có thểf tát ngườgFdi.





Trận chiến giữUma Richard và Orochi vẫn tiếp tục không dừng lạNwi sau tiếng nổ mạQnh.



CảFt một vùng rừng bịp hai luồng khí đaJsen đzqậm đoặc bao phủ không hề nhìn rõ cảJzNnh vật chút nào, nhưng nhữSng tiếng nổ mạzqnh liên tục phát ra đQủ đKểS cho ngườPcXi ngoài thấqXay diễn biến bên trong vô cùng kịRPKch liệt.



Con robot Omega của Ji Won lơ lửng trên bầAkYu trờti với thiết bịFi phảsfkn trọng lực sau lưng mang hình dạptng đptôi cánh xương gai, màu xanh trắaQng hài hòa toàn thân đsfkược tạbYoo lên bằUAgng hợp kim orihancol quý hiếm đdpảkajm bảpto cho việc phòng ngự mạHBtnh mẽ. Có lẽ trúng tên lửa trực diện cũng chỉaJs đUmểfP lạoi một vài vết xước nhỏ.



Từng đXkbườNwng nét góc cạjfnh đRPKảgFdm bảYAo xoay chuyểtn, cử đfộng sao cho hoàn mỹ nhấjft, một tay cầaQm sẵYAn khẩPu súng Laze tạNwo hình kỳ lạAkY, hai bên cổ tay đYSểP lộ ra cán kiếm laze phục vụ cho việc rút ra cận chiến bấBzpt cứoJ lúc nào. Trên vai nhô lên cao một khẩtu pháo bắcon tên lửa lôi xạK hạqXang nặng. Nhìn qua giống như một chiến thầQn trong bộ giáp hoàn mỹ vậy.



Hệ thống quét hình không hề bịXK cảUAgn trở bởi luồng khói đXUzen kỳ lạtRP, mà thểc hiện cảSnh tương chiến đgFdấPu bên trong rấYSt rõ ràng. Nhưng cũng vì thế mà Ji Won càng cảPm thấAkYy khiếp sợ với hai kẻ quái dịUm bên trong.



“Bọn này, có còn là ngườKi nữKa không vậy !?” Hắon thều thào nói.



Bên trong căn cứaQ, hình ảdpnh truyền về cũng vô cùng rõ ràng, Ji Jine lúc này im lặng không biết nói gì cho phảXKi, nhữPcXng kẻ chiến đaJsấRPKu bên trong làn khói đSen hoàn toàn không phảUmi con ngườJzNi nữPa rồi.



Bỗng, tiếng hệ thống cảUAgnh báo vang lên, một vật thểXUz lạAkY đXUzang tiếp cận Ji Won với tốc đoJộ không tưởng, hắfn bình tĩXUznh gạjft cầcn tay lái, con Robot xoay 180 đpộ dựa vào hệ thống phun khí hai bên hông, vừa kịdpp né qua vật thểf đQen bấtt minh đptang lao đzpến.



“Quá nhanh.” Ji Won đNwổ mồ hôi lạQnh thầSSqm nghĩP.



Hệ thống lập tứQc đqXaem lạbYoi hình ảRPKnh của vật thểXK lạK, khiến cho cảK hai thiếu niên Hàn Quốc tiếp tục cùng hít một hơi thật sâu.



Một con dơi, thật lớn với đfPôi mắot đfỏ rực, cái miệng lởm chởm răng nanh nhọn hoắkajt cùng dôi cánh sảfPi rộng ra to gấFtp mấsfky cơ thểbYo nhìn qua vô cùng hung ác.



Con vật cũng cảPcXm thấUAgy có chút kỳ lạo, không ngờkG khối sắkmt kia lạtRPi có thểtRP tránh thoát đzpược công kích của mình, nhưng nó cũng không mấNwy đNwểaJs tâm, toàn bộ con ngườaJsi trên đjfảkmo này, nó còn chưa đtểXUz vào mắzqt.



“Cảcon trở chủ nhân chiến đUmấRPKu, tội đBzpáng chết.”



Lão Bat trong hình dạXkbng con dơi phát ra tiếng đXKe dọa, đXkbôi cánh xương thịptt đFtập mạXkbnh một cái, rồi cũng giống như Lamia, biến mấoJt.



“Ji Won, nó biến mấgFdt trên cảNw rada rồi, bắoJn tên lửa đbYoi…!! “ Ji Jine gấoJp gáp hét lên vào bộ đNwàm.





“BắbYon rồi, khỏi nhắdpc.” Ji Won cũng biết hoàn cảkajnh nguy hiểJm, ngay khi con dơi biến mấtRPt, hắoJn cũng đAkYã nhấSn nút, từ bảUAg vai, đAkYầXKu gối và giáp hông con robot một đjfám tên lửa mini bay ra tứAkY phía xung quanh vẽ lên nhữoJng đYSườKcng khói nhằaQng nhịAkYt trên bầKu trờXKi.



Uỳnh Uỳnh Uỳnh.



Ba tiếng nổ liên tiếp vang lên làm cho bầKcu trờzpi có cảtRPm giác rung rinh một chút, một con dơi toàn thân rách nát bốc khói trắgFdng hiện ra.



Đôi mắtRPt đzpỏ ngầaJsu rực sáng, nó rít lên phẫn nộ.



“Con ngườSXHi đsfkáng chết....”





Bùm.



Chưa kịtp nói dứBzpt câu thì đSSqầzpu nó đkmã nở hoa, à không, phảzpi nói là bốc hơi mới đqXaúng, ngay khi nó bịUAg 3 quảbYo tên lửa chặn lạSXHi, Ji Won đzpã nhấFic khẩYAu súng Laze cho nó một phát trí mạPng.



Thân hình nặng nề của con dơi cứFi vậy mà rơi tự do xuống vùng rừng núi bên dưới, làm một đUmống cây cối đgFdổ rạXUzp xuống.



Bắkmn hạkm quái vật, Ji Won không chút thảNw lỏng, hắHBtn đXUzang tính xem có nên cho hai quái vật đaQang đFtánh nhau trong màn sương đfen kia một quảAkY tên lửa hạHBtng nặng hay không.



BấXkbt chợt tiếng hệ thống cảoJnh báo lạcoi vang lên lầJzNn nữXkba, hắtn hoảzqng hốt quay đrSrầXUzu nhìn lạbYoi. Nhưng đKã trễ một bước.



Rầkmm.



Tiếng va chạtm nặng nề vang lên. Con Robot bịf một lực mạAkYnh từ trên giáng xuống đXUzểXK lạbYoi trên mặt đtRPấQt một hố to, khói bụi mù mịpt.




“Ji Won.” Tiếng Ji Jine hét vang trong bộ đjfàm lay tỉUAgnh Ji Won sau cơn choáng váng, hắsfkn phun ra một ngụm máu trên lớp kính của mũ bảSo hiểcom rồi thều thào nói vào bộ đkmàm:



“Anh không sao.”



Rồi hắJn nhân cơ hội lớp khói bụi vẫn đSXHang bốc lên che mắaJst con dơi, nhìn vào hệ thống quét hình.



“Thượng đsfkế ơi.”





Con dơi bay là là trên không cảYSnh giác nhìn xuống, lão Bat cũng đQang âm thầdpm giật mình với thứBzp vũ khí này của con ngườUmi, không ngờKc bịkaj mình đpánh một vuốt mà không đNwứaPt đoôi, chỉYS bịP văng đrSri, còn có khẩtu súng bắYAn ra ánh sáng vừa lấaQy đYSi cái đSXHầou của mình nữXUza, cảaJsm giác bỏng rát, tan chảSSqy lưu lạNwi mỗi lầtRPn nghĩaP đAkYến đXUzều làm lão có chút lạJzNnh ngườoJi.



Nhưng cái làm Ji Won thấqXay không thểbYo tin nổi là



Toàn thân con dơi đSXHều lành lặn, không hề thấJy một vết thương nào.



Đây... là quái vật gì vậy !?



...



Bên dưới thác nước đgFdã đBzpóng băng.



Frozen đXkbứptng đzpối mặt với King đaQã đFiược gầPn hai phút, ánh mắptt hai ngườXkbi đXKều thẳng tắtp đjfối diện nhau, sâu không thấaQy đaJsáy.



KịAkY sĩgFd ở xa muốn xông lên giúp đaJsỡ nhưng hắqXan đfứzUFng ngoài rìa cánh đYAồng băng cũng đzqã lạtRPnh vãi linh hồn, còn phảSi bảaJso vệ cô gái, hắcn cũng muốn hét lên là đKừng giết nếu không muốn có một con bé đSXHiên khùng trảBzp thù, nhưng tình cảJnh này, ngườBzpi ta tin đYSược mới lạbYo. Thật sự là hết cách.



King chưa tấzUFn công như thườjfng lệ vì hắXKn đSXHang hụt hơi, toàn bộ ánh sáng dự trữBzp trong cây gậy đrSrã tiêu hao hết, cơ thểgFd thì vẫn chưa hồi phục sau màn thuốc kích thích của Anacharka.



Còn Frozen, không phảPcXi đjfột nhiên nổi lòng nhân từ thương xót hay là đzqộng lòng trước anh đtẹp trai gì, cô ta chưa ra tay, vì vịzUF trí đkajứJng của King rấYSt đaJsặc biệt.




Ngay trên trận pháp cô vẽ ra đYAểBzp tạUAgo thành cánh đcoồng băng này.



“HắaQn vô tình hay cố ý vậy.” Frozen mặt cườdpi nhưng lòng không cườXkbi thầdpm nghĩfP. Nhìn khuôn mặt lạoJnh băng với cặp mắJt hữXkbng hờFt của King, thật sự chẳng đUAgoán đAkYược hắXkbn nghĩPcX sao nữzpa.



Trung tâm trận pháp là nơi duy nhấdpt không bịFi ảYSnh hưởng bởi khí lạqXanh từ cánh đzUFồng băng, thậm chí còn có khảHBt năng vô hiệu hóa khí lạzUFnh nữcoa.



Bảon thân Frozen cũng không mấNwy dễ chịYSu với hàn khí kinh ngườrSri từ chiêu thứXkbc này. Thểzp chấtt các pháp sư vốn cũng không phảJi quá mạJnh mẽ, Frozen có thểsfk chịfPu đKược nhữUAgng luồng sương lạbYonh lúc nào cũng bao phủ quanh ngườHBti là nhờkm một trận pháp đKciều khiểPcXn giống như trên mặt băng kia khắJzNc trên lưng.



Đột nhiên tiếng băng nứFtt vỡ phát ra từ khắkmp nơi trên cánh đaJsồng băng.





Từng cột băng cao nhấtt, hay đfến nhữtRPng gai băng nhọn hoắcot nho nhỏ bên dưới cùng phát ra nhữsfkng tiếng lách cách khe khẽ nhưng đaPồng loạbYot.



Rồi nhữzUFng tiếng răng rắXKc vang lên khắYAp nơi. Các vết nứdpt mới đYAầHBtu còn mờkG nhạpt trên các trụ băng, nhưng rấQt nhanh lan rộng. Cuối cùng toàn bộ đFiều sụp đXkbổ. BắNwt đsfkầRPKu từ nhữptng trụ băng cao nhấqXat rồi như hiệu ứUmng dây chuyền, các gai băng bên dưới cũng lầYSn lượt gãy vỡ.



Cảco cánh đRPKồng băng dưới ánh mắzUFt không thểkG tin tưởng đcược của Frozen lầqXan lượt sụp đaPổ, khí lạFtnh nhanh chóng biến mấSXHt, mặt băng dưới chân cũng bắRPKt đzqầPu trở lên ẩNwm ướt, đYSây là dấFtu hiệu băng bắpt đXUzầFtu bịK tan chảfPy.



“Ngươi làm như thế nào !?” Frozen cắsfkn răng khiếp sợ nói.



“ĐảFio ngược trận pháp của ngươi.” King thảptn nhiên đBzpáp như thểP việc này chẳng liên quan gì đtến hắFin vậy.



“Ngươi thật nguy hiểJzNm.” Frozen cườtRPi có chút bấrSrt đaJsắrSrc dĩUm, đjfến lúc này cô ta dám chắJc chắkajn tên này đFtã chủ đgFdích đPcXi đcoến trung tâm trận pháp ngay từ đRPKầsfku. Thật âm hiểzUFm. Nhưng nếu không phảci cô ta bịjf Lamia bứdpc rờpti khỏi nơi đKó chật vật chạfy trốn khắYSp nơi chắptc cũng không gặp phảSi cảaPnh này.



Trận pháp là chìa khóa đXkbểkm chuyểXUzn hóa năng lượng cube sau đtó vận hành nó theo ý muốn các pháp sư, nhưng nó cũng cầqXan có mana đUmểjf khởi đcoộng, cái khó hiểgFdu ở đPcXây là Frozen nhìn thiếu niên tóc trắtRPng này từ đHBtầUmu đptến chân cũng chẳng có chút dao đUmộng nào của mana cảaP.



Khó hiểaQu – thâm sâu – khó dò.



LoạFti ngườFti này nếu không phảfi là bạdpn thì tốt nhấKt là nên tiêu diệt càng sớm càng tốt.





“Cũng vì thế mà ta càng lúc càng muốn giết ngươi.” Dứdpt lờcoi, đJzNôi cánh bằNwng sương vỗ nhẹ một cái, cảUm cơ thểzUF Frozen về phía King như cục nam châm tìm đkGược nửa còn lạYSi của mình vậy.



King bình tĩaQnh dịptch chuyểjfn cơ thểXK sang bên cạYSnh với một biên đAkYộ rấot nhỏ, nghiêng đKầzqu qua một bên tránh đdpườUmng kiếm của Frozen đPâm thẳng tới, hai tay cầcom chắzqc cây gậy vung lên với tấNwt cảKc sứbYoc lực còn lạFti, cộng thêm kỹ xảKco phát lực đRPKặc biệt, cây gậy lập tứSc thân mật tiếp xúc với vùng bụng Frozen.



“Ngươi mấBzpt bình tĩtnh rồi.” Tiếng nói lạconh băng như có như không vang lên trong đYAầFiu Frozen, rồi gầKcn như ngay lập tứJzNc, một cảbYom giác đjfau đbYoớn từ vùng bụng truyền tới, làm cô không kìm đXUzược mà thổ ra một ngụm máu tươi, cảQ cơ thểoJ bịRPK bắfPn văng ra xa rồi nằqXam đkGó bấKt đaPộng.



“Wow, home run.” KịXkb sĩp đptưa tay đNwặt lên chân mày làm tư thế nhìn xa kinh đJiểkGn, mồm huýt sáo một cái khen ngợi.



CảRPKnh này nhìn thật sự rấsfkt sướng.



Một phút mấpy cảzpnh giác, tấJn công vội vã, Frozen bịQ King dùng một gậy đtRPánh văng đYSi như một con diều đzUFứPt dây rồi nặng nề rơi xuống mặt băng, làm phát ra hàng loạFtt tiếng nứptt vỡ lách cách. Lớp băng lúc này đRPKã yếu đpti rấAkYt nhiều.



Tư thế của King lúc này cũng có phầfn giống một vận đYSộng viên bóng chày vừa thực hiện một cú đzUFón bóng tiêu chuẩkajn, chỉoJ còn thiếu nước buông gậy chạzUFy về base nữJzNa thôi. Ít nhấRPKt trong mắjft Robert, dáng này rấFit chuẩPn.



“Mau ra xem cậu ấSXHy thế nào.” Linh bực mình đptánh một cái vào đXkbầYSu tên lưu manh này nói với giọng lo lắPng.



KịaQ sĩtRP trừng mắdpt nhìn lạoJi, nhưng cô gái chẳng buồn đaQểaP ý đzqến hắFin nữpta, ánh mắRPKt lo lắUmng tập trung vào thân ảtRPnh mệt mỏi đcoang chống gậy thở dốc không ngừng ở xa kia.





Dõi theo ánh mắqXat Linh, Robert mới ý thứgFdc đkajược sự việc nghiêm trọng.



Cơ thểYA King lạkGi một lầKcn nữRPKa đoầaPy máu, đFiôi mắJt lạYSnh băng lúc này càng thêm vô hồn, khuôn mặt vẫn bình thảAkYn như vậy dù đRPKã chuyểYAn sang màu trắtng bệch, không còn chút huyết sắzUFc. DườRPKng như hắgFdn không hề cảrSrm thấgFdy bấFtt cứfP sự đJzNau đaJsớn gì từ cơ thểS đfang kiệt quệ dầKn dầFin kia. Máu từ nhữJng vết thương vốn đSã khép miệng nhưng do vận đdpộng mạgFdnh lạsfki rách ra, thấXKm đfPỏ cảJzN mặt băng bên dưới.



Kịkm sĩjf nhún chân một cái, nhanh chóng xuấXKt hiện bên cạJzNnh King, hắzpn hỏi với giọng không chắkGc:



“Sếp, ngài không sao chứFi !? Đừng có toi nha, ta còn muốn rờAkYi khỏi hòn đSSqảoJo chết tiệt này lắKcm đYSó, hơn nữjfa con bé đptiên khùng kia mà nổi giận thì không ai chịrSru nổi đXkbâu đHBtấpty !” Mặt Robert lúc này nhăn nhó như đFiang thấYSy cha già của mình lúc lâm chung vậy.



À không, lúc cha già lâm chung, Robert vẫn còn đYAang tý tởn ở Hawaii giỡn chơi với các chịUAg gái xinh đQẹp tươi mát. HắAkYn thề với vua kịtRP sĩXkb trên cao (nếu ngài có thật) là cha già chết hắPcXn cũng không gấYSp như lúc này.



“Này, bớt nói gở đzUFi đSược không !? “ Linh trừng mắRPKt với Robert rồi đXUzỡ lấpty King đtểzp hắaQn nằsfkm trên lòng mình, hỏi với giọng lo lắaQng:



“Cậu... không sao chứKc !?”



King nhìn cô gái đpang luống cuống tay chân, không biết nên làm như thế nào vì sợ đfPộng vào sẽ làm vết thương của hắPn càng thêm nghiêm trọng hơn, hắQn chợt thấpty có chút cảjfm giác khó hiểRPKu. DườPng như từ rấRPKt lâu trước đkGây, cũng có ngườSXHi đsfkối xử với hắbYon như vậy thì phảci.



HắaJsn cũng từng nằSSqm trong lòng một ai đSSqó như vậy.



Từ rấgFdt lâu rồi.



Tuy vậy, hắtn cũng không còn sứSSqc đRPKểaP trảYA lờci cô nữfPa, cặp mắQt hữkajng hờkm vẫn kiên cườXUzng mở ra từ trước đqXaang dầzqn dầFin nặng nhọc cụp xuống. HắFtn đJã sử dụng tấdpt cảNw chút sứYAc lực cuối cùng còn sót lạXUzi, bây giờRPK ánh sáng đkmểJ chữzpa trịUm vết thương cũng không còn.



Có lẽ lầzpn này hắkmn thật sự phảXKi chết.



“Tiêu rồi, hơi thở đQang yếu dầaJsn, sếp à, xin ngài đtừng chết chứaJs, em còn vợ dạkGi con thơ đJzNang chờRPK ở nhà đgFdó, này... có chết cũng đcểt lạcoi chút gì đNwó đcoi đHBtã chứXkb !?” Robert hoảfPng hốt, ngồi xuống bên cạBzpnh thiếu niên đYAang thoi thóp dầRPKn trong lòng cô gái, vò đYAầPu bứptt tóc nói, thiếu chút nữNwa thì nước mắptt cũng rơi ra.



Ở xa xa Trung Thành nhìn em gái khuôn mặt khẩQn cấoJp lo lắPcXng, không buồn đXKểXkb ý xem tên lưu manh bên cạqXanh đJang liên tục vò đNwầdpu bứqXat tai kêu cha kêu mẹ làm trò mà không khỏi lắzUFc đKầXKu. Anh trai tý nữSXHa thì thành đXUzá cục mà em gái yêu quý đJang ở đPằtng xa nước mắPcXt rơm rớm lo cho thằKng quái nào thế kia.



Hắzqn khó khăn cử đaPộng cơ thểoJ đSang cứPng ngắXkbc của mình, quay sang Claude vẫn còn đFtang há hốc mồm vì một màn Frozen bịHBt đrSránh bay như quảco bóng rồi nằaQm dài một đtống ở đHBtó, thở dài rồi nói với giọng tiếc hận:



“Lò sưởi à, sau này lấJy vợ, nhớ đoừng sinh con gái nhé !”



...