Trường Sinh Bất Tử

Quyển 5 - Chương 32: Tế điện




- Niệm Du Du chân nhân, ngươi dẫn ta đến đây làm gì?

Trí Quang la hán nhíu mày hỏi.

- Ta cũng là được người nhờ vã, người ở ngay bên trong sơn cốc.

Niệm Du Du chỉ chỉ sơn cốc trước mặt nói.

Thần thức của người khác không thể phóng ra ngoài, nhưng Trí Quang la hán có thể, bởi vì hắn có Bồ Đề Tử khắc phục ảo cảnh.

Trí Quang la hán nhíu mày nhìn về phía Niệm Du Du.

- Mời.

Niệm Du Du cười nói.

Trí Quang la hán mặt nhăn mày nhíu bước vào, bởi vì Trí Quang la hán phát hiện, bên trong chỉ có một mình Chung Sơn, bại tướng dưới tay, có gì phải sợ? Dưới chân cất bước cùng Niệm Du Du tiến vào sơn cốc.

Chung Sơn trong cung điện cũng chậm rãi đi ra.

- Trí Quang la hán. Ngươi còn nhớ rõ bỉ nhân (kẻ hèn này)?

Chung Sơn hít sâu một hơi cố gắng bình tĩnh nói.

- Ngươi là?

Trí Quang la hán nhíu mày nhìn chắm chằm Chung Sơn nói, hiển nhiên còn không biết Chung Sơn là ai, lúc trước không hiểu sao đánh, cũn là đánh đấm u mê.

- Mời vào!

Chung Sơn hướng về phía Trí Quang la hán một thủ thế mời.

Trí Quang la hán hơi nghi hoặc nhìn Niệm Du Du.

- Niệm Du Du, làm phiền ngươi ở bên ngoài chờ, một hồi là tốt rồi!

Chung Sơn lại lần nữa nói.

- Ách? Được!

Niệm Du Du ngạc nhiên nhìn về phía Chung Sơn.

Trí Quang la hán xác định chỉ có một mình Chung Sơn, tự nhiên không có gì sợ hãi, nhấc chân đi tới.

Chung Sơn đánh ra một pháp quyết, kỳ trận bên ngoài lập tức mở ra ngăn cách thanh âm trong ngoài, trận pháp phòng ngự không mạnh, nhưng ngăn cách thần thức thăm dò. Niệm Du Du một trận buồn bực.

Trí Quang la hán nhìn chằm chằm Chung Sơn.

- Mời!

Chung Sơn lại lần nữa nói.

Trí Quang la hán híp mắt nhìn về phía Chung Sơn, nhưng vẫn nhấc chân đi vào, mà trung tâm đại điện, một linh đường, trên linh đường có một linh vị, khắc “ái thê Ngụy Thái Nhi”.

Ngụy Thái Nhi, Trí Quang la hán tìm tòi hồi lâu, làm sao cũng không tìm được tên này.

Cửu đại điện đột nhiên đóng lại.

- Ngươi muốn làm gì?

Trí Quang la hán lạnh lùng nhìn về phía Chung Sơn.

- Trí Quang la hán nhất định vô cùng nghi hoặc, ngày ấy ta vì sao lại tử truy không tha đối với ngươi.

Chung Sơn nói.

- Trí Quang la hán híp mắt lại, lạnh nhạt nói:

- Không sai, ta với ngươi chưa từng gặp mặt, ngươi vì soa lại đuổi theo không tha?

- Đây là thê tử của bỉ nhân, ngươi có nhận thức?

Chung Sơn đi tới trước mặt linh vị, thắp lên một nén nhang nói.

Nhìn linh bài, Trí Quang la hán nói:

- Ta nghĩ đạo hữu hiểu lầm, Ngụy Thái Nhi, ta là lần đầu tiên nghe được tên này.

- Hiểu lầm? Vậy ngươi còn nhớ rõ Liệt Thiên thái tử?

Chung Sơn xoay người nhìn về phía Trí Quang la hán nói.

Nghe đến Liệt Thiên thái tử, Trí Quang la hán theo bản năng đồng tử co rút lại:

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Trí Quang la hán lạnh giọng nói.

- Hôm nay ta gọi ngươi đến, là mượn ngươi một thứ.

Chung Sơn nói.

- Cái gì?

Trí Quang la hán hỏi.

- Mạng của ngươi!

Chung Sơn trong mắt phát lạnh.

Trí Quang la hán trừng mắt, bản năng cảm giác được một tia không ổn.

Theo Chung Sơn hét lớn một tiếng, trong mắt Trí Quang la hán, Chung Sơn biến thành một tấm phù triện.

Sau đó, trong toàn bộ đại điện, dàn đầy hư ảnh phù triện, trán của Trí Quang la hán cũng dán một tấm. Trí Quang la hán không thể động đậy.

Mặc Ngọc phù triện. Pháp bảo mạnh nhất mà Chung Sơn hiện tại có thể sử dụng.

Lập tức phong ấn Trí Quang la hán. La hán thì làm sao? Vẫn phong ấn như thường Chung Sơn đi tới trước mặt Trí Quang la hán, nang đao muốn chém xuống đầu của Trí Quang la hán.

Một đao vừa muốn chém xuống, bỗng nhiên, từ trong cơ thể Trí Quang la hán toát ra một thân ảnh màu vàng.

Nguyên Thần của Trí Quang? Ánh mắt Chung Sơn trừng lên, tại sao có thể như vậy? Mặc Ngọc phù triện không phải ngay cả nguyên thần cũng phong ấn sao?

Không kịp suy nghĩ, thần thức của Chung Sơn nhanh chóng dò xét về phía nguyên thần của Trí Quang. Mà Nguyên Thần của Trí Quang dường như cũng muốn hoàn toàn giải quyết Chung Sơn, nhanh chóng nhằm về phía Chung Sơn.

Trí Quang tiến vào thân thể Chung Sơn, Chung Sơn bình tĩnh bất động.

Trong Nê Hoàn Cung của Chung Sơn, nguyên thần của Trí Quang, đỉnh đầu phóng ra một tiểu cầu hào quang màu trắng ngà, nhìn về bốn phía, nhìn về phía Nê Hoàn Cung của Chung Sơn.

Nê Hoàn Cung, thế giới tinh thần của Chung Sơn, Chung Sơn hơi ngưng hình, hiển hiện ra một thân thể ý thức, đầu vai của thân thể ý thức, Bát Cực Thiên Vĩ đong đưa tám cái đuôi màu sắc khác nhau của nó, một bộ dáng vô cùng đáng yêu.

- pháp bảo vừa rồi của ngươi là gì?

Nguyên thần của Trí Quang nhìn chằm chằm thân thể thần thức của Chung Sơn ngưng tụ.

- Bồ Đề Tử? Là nó khiến ngươi không bị phong ấn?

Chung Sơn nhìn về phía tiểu cầu màu trắng trên đỉnh đầu của Trí Quang.

- Hừ, không sai, có Bồ Đề Tử, ta có thể dễ dàng cắn nuốt ý thức của ngươi, khi đó ta tiếp tục lục soát toàn thân ngươi.

Nguyên thần của Trí Quang trong mắt lạnh lùng, Bồ Đề Tử trên đỉnh đầu phóng bạch quang, một vòng một vòng lớn màu trắng đánh về phía thần thức của Chung Sơn.

- Ta.

Bát Cực Thiên Vĩ kêu nhỏ một tiếng, nguyên thần của Trí Quang trợn tròn mắt, vẻ mặt sợ hãi nhìn Bát Cực Thiên Vĩ trên đầu vai Chung Sơn.

- Đó là cái gì?

Nguyên thần của Trí Quang hoảng sợ kêu lên.

Bởi vì ngay tron chốc lát Bát Cực Thiên Vĩ kêu nhỏ một tiếng kia, Bồ Đề Tử trên đỉnh đầu Trí Quang đã không còn, bị một cái đuôi của Bát Cực Thiên Vĩ cuốn lấy.

Bát Cực Thiên Vĩ một ngụm nuốt lấy Bồ Đề Tử.

- Không, không có khả năng!

Trí Quang hét lớn.

- A.

Há mồm, Bát Cực Thiên Vĩ mở ra một cái miệng rộng vô cùng khoa trương, một ngụm hút nguyên thần của Trí Quang vào trong cơ thể.

Bồ Đề Tử, Bát Cực Thiên Vĩ sau khi cắn nuốt Bồ Đề Tử, tám cái đuôi vũ động len, hiển nhiên trong Bồ Đề Tử có năng lượng khổng lồ không tưởng tượng được.

Thân thể thần thức đột nhiên tán đi, Chung Sơn ngoại giới lập tức khoanh chân ngồi xuống.

Năng lượng khổng lồ của Bồ Đề Tử bị Bát Cực Thiên Vĩ nuốt, nhưng còn tràn ra một chút cho Chung Sơn. Nhưng một ít này cũng là một cỗ năng lượng khổng lồ, trực tiếp tiến vòa thân thể Chung Sơn, lớn mạnh Nguyên Anh của Chung Sơn.

Năng lượng khủng bố tăng cường Nguyên Anh của Chung Sơn, rèn luyện thân thể Chung Sơn. Bên ngoài cơ thể Chung Sơn, lộ ra lôi điện như sương như khói, nhìn qua giống như một thiên thần.

Sau một canh giờ, hai mắt Chung Sơn vừa mở, có chút không ngờ nhìn bản thân.

Nguyên Anh kỳ tầng thứ tư? Đột phá? Bồ Đề Tử kia rốt cuộc là thứ gì? Năng lượng mạnh như vậy?

Có chút nghi hoặc, tâm thần của Chung Sơn lập tức bị linh bài của Thái Nhi trên linh đường hấp dẫn, kinh ngạc ban đầu lập tức hóa thành một cỗ đau thương.

Quay đầu, nhìn xác chêt của Trí Quang, Chung Sơn một đao cắt lấy đầu của Trí Quang thả trước linh bài.

- Thái Nhi, lão gia vô dụng mãi cho tới hôm này mới báo thù cho nàng, đây là người thứ nhất, nàng chờ, sớm muộn gì ta cũng lấy đầu của Liệt Thiên thái tử đến tế điện nàng.

Cùng lúc đó, trong Cực Lạc Niết Bàn xem như nổ tung.

Trí Quang la hán đã chết? trên vân hải công đức, pháp tướng của Trí Quang la hán bỗng nhiên tán đi, hắn đã chết?

Đã chết? Rất nhanh từ Cực Lạc Niết Bàn truyền ra tin tức, Trí Quang la hán cũng không đi ra ngoài, vậy chính là nói đã chết ở Cực Lạc Niết Bàn.

Ai giết Trí Quang la hán?

Lập tức, rất nhiều tăng nhân bay về bốn phía dò xét. Ai dám giết la hán ở Cực Lạc Niết Bàn? Thật to gan.

Sau khi tế điện, Chung Sơn xử lý xác chết của Trí Quang la hán, mở cửa đại điện, trở tay thu đại điện vào trong vòng tay trữ vật, nhìn về phía Niệm Du Du.

Niệm Du Du chu miệng nhìn về phía Chung Sơn. Bởi vì đi vào hai người, đi ra chỉ có một người, hơn nữa đại điện cũng được thu vào vòng tay trữ vật, vậy Trí Quang la hán đã chết.

- Ngươi, ngươi thật sự giết Trí Quang la hán? Làm sao có khả năng?

Niệm Du Du cực kỳ không tin nói.

- Có cái gì không có khả năng?

- Ngươi, tu vi này của ngươi?

- Tu vi của ta thấp, nhưng tu vi thấp không có nghĩa làm không được việc. Ở Đại La thiên triều, người có thực lực cao hơn ta nhiều không đếm xuể, nhưng có bao nhiêu người có địa vị cao hơn ta?

Chung Sơn nói.

- Nhưng, nhưng.

Niệm Du Du nhìn chỗ đại điện lúc trước, lại nhìn Chung Sơn, một lúc lâu sau không nói được gì.

Dù sao, trước kia có thể đối phó Hoàng Cực cảnh báo ân, bởi vì dưới tay Chung Sơn có mấy mươi vạn đại quân, hiện tại chỉ có một người, một mình giết Trí Quang la hán?

- Đúng rồi, Bồ Đề Tử đâu?

Niệm Du Du lập tức hỏi.

- Ăn rồi!

Chung Sơn nói như thật.

- Ăn, ăn?

Niệm Du Du vẻ mặt không tin nhìn về phía Chung Sơn, làm sao có khả năng.

- Không ăn, tu vi của ta có thể tăng sao?

Chung Sơn nói.

- Lúc này Niệm Du Du mới phát hiện, tu vi của Chung Sơn thực sữ đã gia tăng một tầng, chẳng lẽ đã ăn thật rồi?

Niệm Du Du phát hiện, chưa từng khiến có việc khiến mình kinh ngạc như vậy, không, Niệm Du Du cái gì cũng không nói ra được, chỉ có thể há mồm nghẹn một hồi, chết lặng nói:

- Ăn cũng tốt!

- Ách?

Chung Sơn nhìn về phía Niệm Du Du.

- Bồ Đề Tử chính là linh vật của Cực Lạc Niết Bàn, không thu được vào vòng tay trữ vật, sớm hay muộn cũng bị phát hiện. Chỉ có điều, làm sao có khẳ năng, ngươi ăn Bồ Đề Tử nếu không bị bạo thể, vậy thực lực làm sao chỉ tăng một chút như vậy, một tầng? Nguyên Anh kỳ tầng thứ tư?

Niệm Du Du cổ quái nói.

- Ta rất thỏa mãn rồi.

Chung Sơn rất trực tiếp nói.

- Thỏa mãn!

Niệm Du Du trợn mắt nhìn Chung Sơn.

Năng lượng của Bồ Đề Tử kia chỉ có tăng một tầng? Nếu đổi một người Nguyên Anh kỳ khác, một mạch tăng đến Hợp Thể Kỳ đỉnh phong, không, tăng tới Hoàng Cực cảnh cũng không phải là không có khả năng. Nhưng, căn cốt này của Chung Sơn, thật sự khiến Niệm Du Du có loại cảm giác hoảng sợ, một tầng? Chỉ một tầng?

- Tốt lắm, mặc kệ như thế nào, đa tạ trợ giúp của ngươi, ta tận lức giúp ngươi bắt sủng vật ngươi muốn.

- Đi!

Chung Sơn nói.

- Nói cái gì tận lực, phải nhất định, ta giúp ngươi nhiều như vậy.

Niệm Du Du trừng mắt nói.

- Ách, được rồi, ngươi trước tiên nói cho ta biết là tiểu thú gì. Ta ít nhất hiểu chút tập tình của nó, mới có thể không phụ ủy thác của ngươi.

Chung Sơn cười khổ nói.

- Nói như vậy mới được.

Niệm Du Du nói.

- Ngươi đã nằm mộng chưa?

Niệm Du Du lại lần nữa nói.

Nhìn Niệm Du Du, Chung Sơn không nói được gì, ai chưa từng nằm mộng.

- Căn cứ suy đoán không hoàn toàn của ta, phiến Luyện Tâm Lam Hải này xuất hiện bởi vì tiểu thú đó.

Niệm Du Du nói.