Trường Sinh Bất Tử

Quyển 5 - Chương 29: Chung Sơn thất thố




- Phụ thân!

Phía sau Chung Sơn truyền đến một tiếng gọi lớn của hắc bào nhân.

Điều nàv khiến cho mọi người đang đứng xem trên phù đảo suýt rớt cằm. Tên gia hỏa này quá không có cốt khí, vừa rồi thà chết chứ không chịu khuất phục, đảo mắt đã gọi người khác là lão tử?

Mọi người ngạc nhiên. Niệm Du Du đứng trên phù đảo tròng mắt cũng muốn rớt ra, nhi tử của Chung Sơn? Không thể nào?

Cách đó không xa, nơi đình viện. Thi tiên sinh cũng đi ra. Thi tiên sinh có chút không ngờ nhìn vào trong quảng trường.

Hoàng bào nhân đối diện giống như nuốt phải con ruồi nhất thời không phản ứng lại nên làm cái gì bây giờ.

Chung Sơn vẻ mặt hung nộ (hung ác tức giận) nhìn hoàng bào nhân đối diện. Đồng thời, mi tâm niệm lực lập tức quán nhập hai mắt, thiên địa lập tức phá thành mảnh nhỏ. quỵ tắc lôi hệ vô cùng ngang nhiên mà ra.

- Không ai có thể làm nhục người của Chung gia ta.

Chung Sơn hướng về phía hoàng bào nhân trước mặt mạnh mẽ chém một đao. Thiên điều! Tê Phong! Thiên Ma Thối Thể! Tầng thứ năm!

Hồng Loan Mê Vụ!

Lôi cơ**! Vạn lôi đánh tới!

Ầm.

Một đạo đao khí cực lớn, từ chỗ vết đao của Chung Sơn. mạnh mẽ chém về phía hoàng bào nhân đối diện.

Tê Phong, theo một đạo đao khí khống lồ kia. Không khí bốn phía lập tức xé mở ra hai bên, một loại lực lượng lớn chém ở trên quy tắc, có tính phá hư tuyệt đối xé về phía hoàng bào nhân.

Vô cùng lôi điện. vừa mới hình thành lôi vân, liền hóa thành chín con lôi long khổng lồ, từ bổn phía mở ra long khẩu khổng lồ, ầm ầm lao về phía hoàng bào nhân.

Đại lượng Hồng Loan Mê Vụ trong lúc hỗn loạn theo một kích của Chung Sơn, toàn lực tiến về phía hoàng bào nhân.

Một kích cường thế! Ở trong sự phẫn nộ của Chung Sơn, như biển rộng sóng to, thế như trời sụp ầm ầm lao về phía hoàng bào nhân trước mắt.

Trên toàn bộ quảng trường, lập tức nổ bắn ra lôi quang chói mắt. bắn ra phù đảo xung quanh.

Trên phù đảo, phần lớn mọi người đều há to miệng, trong mắt hiện lên vẻ không tin và kinh hãi. Người thực lực thấp chỉ là cảm thán, mà người thực lực cao đều trừng to mắt. Nguyên Anh kỳ? Hắn là Nguyên Anh kỳ? Ưy lực nàv làm sao có thể là Nguyên Anh kỳ?

Ầm ầm ầm ầm.

Chung Sơn một đao tiếp một đao, đao thế khổng lồ, phát ra lực lượng lớn tính hủv diệt.,quảng trường dùng trận pháp gia cố, nhưng dù vậy, phía trên toàn bộ quảng trường đều là đá vụn đầy trời vô số đá vụn bay lên trời đại lượng khói bụi bay lên ờ trong lôi quang. Chung Sơn một đao tiếp theo một đao chém về phía hoàng bào nhân phía trước.

Thế này vô cùng cường hãn. hoàng bào nhân mệt mỏi phòng thủ. Bời vì lực đạo của Chung Sơn thực sự là quá lớn, liên tục cường thế tấn công, khiến cho hắn không dám phản kích. Hoàng bào nhân là Hợp Thể kỳ, cũng thường xuyên luận võ với các sư huynh đệ, nhưng chưa lần nào giống như hiện tại. Trước mắt bỗng nhiên nhảy ra một người, cản bản không phải luận võ, tất cả đều là thủ đoạn giết người, chiêu chiêu đều lấy mạng, chỉ cần không cẩn thận sẽ bị thương nặng thậm chí tử vong. Hơn nữa người này giống như kẻ điên căn bản không thèm để ý phòng ngự.

Mặc dù đã sớm xem qua Chung Sơn ra tay, nhưng nhìn thấy Chung Sơn chiến đấu bá đạo như thế, trong lòng Niệm Du Du lại lần nữa trào lên một tia dao động. Trước kia đối mặt, nhiều nhất là Nguyên Anh kỳ dùng bí pháp thúc giục tu vi đạt tới Hợp Thể kỳ, giống như Sắc Không lần trước. Nhưng hoàng bào nhân này, đích xác chính là Hợp Thề kỳ, Hợp Thề kỳ chính tông. Chung Sơn vẫn khí pháp hiên ngang như trước.

Mới đầu. hoàng bào nhân còn có thề làm một ít phòng ngự. nhưng dần dần, hắn cảm thẩv không thích hợp. Ở trước sống chết này, mình làm sao bỗng nhiên nhớ tới sư muội? Ách, còn có sư tỷ, dáng người nổi bật kia của bọn họ.

Hồng Loan Mê Vụ đã phát tác!

Phụp.

Cánh tay phải của hoàng bào nhân bị Chung Sơn một đao chặt đứt. Cánh tay cụt trên không dưới lôi điện oanh tạc, lặp tức nổ tung nát bấy.

- A...

Hoàng bào nhân rống to một tiếng thảm thiết, khí thế suv sụp, sợ hãi quav đầu bỏ chạy.

- Trí Quang, cứu ta!

Hoàng bào nhân vừa chạv vừa sợ hãi kêu lên, tav trái bụm vết thương, trên mặt thậm chí chảy ra nước mắt kinh hoảng sợ hãi.

- Hừ. muốn giết nhi tử của ta? Chung Sơn hai mắt tràn đầy hung bạo nói.

Không trung lôi vân cuồn cuộn, chín con lôi hỏa long từ chín phương hướng khác nhau công kích về phía hoàng bào nhân. Nếu hoàng bào nhân còn hoàn hảo. thì tự nhiên có thề đỡ được. Nhưng hiện tại hoàng bào nhân bị chặt đứt một tay, chày lớn ban đầu cũng bời vì cụt tay mà mất đi. Chín con lôi hỏa long cho dù không lấy được mạng của hắn, nhưng chí ít cũng hạn chế hành động của hoàng bào nhân, khiến hoàng bào nhân không đường chạy trốn, cho dù cứng rắn tiếp được chín con lôi hỏa long, thì một đao cường thế của Chung Sơn cũng chém tới.

Thiên điều! Tê Phong!

Lần nàv không phải đao mang, mà Chung Sơn đã tới phụ cận, dùng chính là đao cương, một kích cường thế. Khiến cho bốn phía nổi lên một trận cuồng phong, đá vụn trên quảng trường lập tức bị cuồng phong này thổi ra bốn phía.

Một kích trí mạng. Chung Sơn tin tưởng, một đao nàv chém xuống nhất định có thề chém chết hoàng bào nhân.

Trên phù đảo, tất cả mọi người đều lạnh lùng nhìn, không ai đến hồ trợ. Ngav khi đao cương cách hoàng bào nhân chỉ có ba trượng, hoàng bào nhân bị dọa đến điên cuồng.

Keng.

Một tiếng kim loại va chạm vang lên, đao cương của Chung Sơn chém ra đã ngừng lại không, chuẩn xác mà nói. đã bị người ta một chưởng bắt được.

Cánh tay của người kia bắt được một đao cường thế của Chung Sơn. lập tức cuồng phong và lôi điện bốn phía tán đi.

Hoàng bào nhân đã được cứu, mà ở trước mặt hắn, lại đột nhiên xuất hiện một gã hòa thượng cao gầy một tay cầm lấy đao cương của Chung Sơn. một tay làm phật hiệu đặt trước ngực.

- Ngã phật từ bi, đạo hữu, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng. Hòa thượng cao gầy thành khẩn trang nghiêm nói.

Một chưởng phi thường nhẹ nhàng của hòa thượng cao gầy ngăn chặn một kích cường thế của Chung Sơn, đồng tử mọi người đều co rụt lại, uy lực này, Hoàng Cực cảnh!

- Trí Quang la hán?

Niệm Du Du cách đó không xa nhíu mày khẽ nói.

Thi tiên sinh cách đó không xa thân hình khẽ động, nhanh chóng tiến lên, giống như muốn cùng Chung Sơn cùng tiến cùng lui.

Hoàng Cực cảnh, kém hai cảnh giới. Chung Sơn tuyệt đối không phải đối thủ. Chung Sơn không có rút đao, đao cương vẫn như trước bị Trí Quang la hán nắm trong lòng bàn tay.

Tất cả mọi người nghĩ đến đâv sẽ kết thúc, dù sao Hoàng Cực cảnh nhúng tay. Chung Sơn là Nguyên Anh kỳ muốn gây lên phá hư đều không có khá năng. Chung Sơn khẳng định sẽ dừng tay, nhiều nhất chỉ nói mấy câu độc ác mà thôi. Cả đám vô cùng mất hứng.

Chung Sơn không hề nhìn về phía hoàng bào nhân cụt tay, mà vẻ mặt ngừng một chút, bỗng nhiên, hai mắt Chung Sơn trờ nên đỏ bừng, so với lúc trước còn thô bạo hơn mấy lần, thậm chí hơn mắy chục lần, đột nhiên trừng mắt nhìn về phía Trí Quang la hán.

Chung Sơn nhìn chằm chằm Trí Quang la hán. trong mắt hiện lên hung ác vô tận, một loại thù hận cuồng loạn từ trong hai mắt Chung Sơn bắn ra.

Chung Sơn bỗng nhiên ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên, một bộ dáng đủ loại phẫn nộ cần phát tiết.

Theo một tiếng hét điên cuồng của Chung Sơn. xung quanh thân thể của Chung Sơn lập tức phun ra vô cùng khí diễm, giống như một cỗ cuồng phong từ trên người Chung Sơn phun ra.

Chung Sơn há mồm ném một viên cuồng hóa đan vào mồm.

Hai mắt đỏ bừng. Chung Sơn rút đao ra hung hăng chém về phía Trí Quang la hán, lực đạo to lớn, giống như tất cả sức lực của Chung Sơn, một đao cường thế, giống như Chung Sơn liều mạng già, nhất định phải chém giết Trí Quang la hán trước mắt.

Gần như tất cả mọi người trên phù đảo đều đỡ đẫn nhìn. người này điên rồi sao? Người đối mặt chính là kẻ thù? Mới vừa rồi chỉ có thể nói hắn bá đạo, hiện tại là điên rồi! Thật sự điên rồi!

Ầm.

Sau khi ăn cuồng hóa đan, lập tức khiến cho uy lực lại một lần nữa gia tăng, một tiếng nổ lớn. Trí Quang la hán bay ra gần hai trăm mét, chẳng qua, thân hình cũng không hoảng loạn, trong mắt hiện lên vẻ phẫn nộ.

- Đạo hữu ngươi không nên quá phận. Trí Quang la hán cả giận nói.

-A...

Chung Sơn mới mặc kệ quá hay không quá phận, đầu Chung Sơn hiện tại có chút nóng nảy điên cuồng, nhất định phải giết chết hắn. Giết hắn!

Một tiếng hét điên cuồng. Chung Sơn nâng đao điên cuồng vọt tới.

Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn, một loại cảm giác hỗn loạn không thề lý giải, người Nguyên Anh kỳ kia điên rồi? Mặc kệ hoàng bào nhân lúc trước? Quấn lấy la hán của Cực Lạc Niết Bàn?

Đối với hoàng bào nhân cụt tay lúc trước ức hiếp nhi tử. Chung Sơn thật sự không để ý tới, đồng thời không muốn sống lao về phía Trí Quang la hán.

Trí Quang la hán hiện tại buồn bực đến cực điểm. người này là đệ tử của ai? Điên rồi sao? Làm sao người đến là cắn.

Bên kia, hoàng bào nhân bị Chung Sơn chém khóc cũng ngây ngốc nhìn Chung Sơn phía xa, người này là biến thái sao?

Ầm.

Trong khi hoàng bào nhân đang phân thần, một đạo hắc quang lao vào trong cơ thể, tiếp đó một tiếng nổ vang lên, hoàng bào nhân bị Thi tiên sinh đánh lén đánh vào lòng đất.

Giống như thân thể bị giam cầm, hoàng bào nhân không ngờ không thể động đậv. Thi tiên sinh rơi xuống đất, một cước đá đến chổ nhi tử của Chung Sơn.

Nhi tử của Chung Sơn nhìn Chung Sơn điên cuông phía xa, lại nhìn hoàng bào nhân dưới chân, trong mắt lộ vẻ hung ác, một quyền hung hảng đập xuống đầu hoàng bào nhân.

Bụp.

Đầu của hoàng bào nhân kia lập tức bị đập nát, trong mắt nhi tử của Chung Sơn hiện lên vẻ tàn nhẫn, sau đó đứng dậy hô lên:

- Phụ thân, con đã giết chết hắn rồi!

Nhi tử của Chung Sơn vẻ mặt lo lắng.

Nhưng Chung Sơn hiện tại căn bản mặc kệ hoàng bào nhân kia chết hay không chết, muốn chính là Trí Quang la hán trước mặt chết.

Chết! Chết! Chết! Chết!

Pặc!

Trí Quang la hán dù sao cũng là Hoàng Cực cảnh, lại lần nữa bắt được đại đao của Chung Sơn. khiến cho Chung Sơn yên lặng. Đây là Cực Lạc Niết Bàn. nếu khách xảy ra mâu thuẩn với nhau, đã chết ai cũng không hề gì, nhưng nếu do Trí Quang la hán giết chết khách, vậy không phải đạo đãi khách. Hơn nữa người ờ lại chỗ này, nếu không phải tuvệt thế cường giả. thì cũng là người phía sau có hậu trường cường thế, cho dù Trí Quang la hán là người của Cực Lạc Niết Bàn cũng không đắc tội nổi.

- Đạo hữu ngươi có phải có điều gì hiểu lẩm không? Trí Quang trong mắt hiện lên vẻ tức giận mãnh liệt nói.

- Hiểu lẩm? Ha ha ha ha ha.

Chung Sơn ngửa mặt lên trời cười điên cuồng, khi cười nước mắt đã chảv đầy mặt. Chung Sơn khóc? Bốn phía tất cả mọi người đều ngạc nhiên.