Trường Sinh Bất Tử

Quyển 11 - Chương 104: Đông hoàng chuông vang lên, cửa thiên giới mở




- Ầm!

Giang Vũ chỉ cảm thấy đầu nổ vang.

Nếu đổi thành người khác nói, Giang Vũ có thể không cần đáp lại, thậm chí cùng Đông Hoàng Thái Nhất chiến đấu, Giang Vũ cũng tự nhận có thể thắng, nhưng mà, Đông Hoàng Thái Nhất này thân phận khác nhau, lời này cực kỳ rung động.

Đông Hoàng Thái Nhất đúng là có năng lực kia.

Bởi vì trước kia hắn là Thiên Đế, trước kia đã từng đồ qua Thánh nhân.

Thời đại Đông Hoàng Thái Nhất, Yêu tộc Thiên Đình, thanh thế ngập trời, năm đó, ngay cả Hồng Quân vẫn chưa thành Thánh, năm đó, hoàn toàn đúng là thời đại của Đông Hoàng Thái Nhất.

Đồ Thánh? Giang Vũ không có khả năng cho rằng giết ngươi là một truyện cười.

- Tại sao là ta?

Theo bản năng Giang Vũ hơi kinh hoảng nói.

- Bởi vì ta muốn giết ngươi!

Thái Nhất cười tà nói.

Chỉ vẻn vẹn là muốn?

Giang Vũ đột nhiên giật mình một cái. Từng màn trước đó xâu chuỗi lại trong đầu.

Nhìn chằm chằm Thái Nhất thật sâu một hồi, hít một hơi thật sâu nói:

- Ta đã biết, ngươi, ngươi, Tử Tiêu cung căn bản lại không tồn tại linh tính gì, tin tức đều là ngươi cố ý thả ra? Thậm chí Hồng Quân Đạo tràng thứ nhất, cũng là ngươi cố ý bày ra, mà đồ tôn kia của ta bị ngươi thu mua, mới khuyên ta thành lập bắc Hồng Quân Đạo tràng, dùng để lấy lòng?

- Không phải bị ta thu mua, mà lại hắn chính là người ta phái đi, bái làm môn hạ ngươi, thiên hạ cửu đại Thánh nhân, trừ số ít người, những người khác, ta đều phái người ẩn núp, chỉ tiếc, Tử Tiêu cung đối với ngươi mê hoặc quá lớn, định lực của ngươi không đủ a!

Thái Nhất thản nhiên nói.

Định lực không đủ? Giang Vũ không khỏi cười khổ.

Đúng vậy, định lực! Định lực không đủ! Chủ nhân của Tử Tiêu cung, Hồng Quân cho tới hôm nay còn không vội, mình ở nơi này bôn ba không ngừng? Đúng là thiên đại chê cười.

Hít một hơi thật sâu, Giang Vũ áp chế kích động trong lòng, lập tức khôi phục bình tĩnh, mới vừa kích động cũng chỉ là theo một loại bản năng, sau khi chân chính cân nhắc qua lực lượng địch, ta về, Giang Vũ trở nên yên lòng.

Đông Hoàng Thái Nhất mạnh! Điểm ấy Giang Vũ thừa nhận, nhưng mà, dù có mạnh mấy đi nữa hắn cũng chỉ là một Tổ Tiên, Tổ Tiên, còn có hạn chế của Tổ Tiên, nơi này không phải vận triều của hắn, Thái Nhất dù có mạnh mấy đi nữa, cũng chỉ là một Tổ Tiên cường thế mà thôi.

Mà mình chính là Thánh nhân, thiên địa Thánh nhân, Thánh nhân có thể điều động thiên địa đại thế lực.

Tại dưới điều kiện ngang hàng, Thánh nhân mới là mạnh nhất thiên địa.

Năm đó, Thái Nhất đồ Thánh cũng là tại vận triều điều động thiên hạ đại thế mới làm được. Mà hôm nay. Yêu tộc vận triều ở đâu?

Trong lòng Giang Vũ càng ngày càng bình tĩnh. Ngược lại nhìn về phía Tử Tiêu cung phía dưới.

Hạt châu Tử Tiêu cung kia còn trôi nổi không trung phía dưới, hư ảnh cung điện màu tím cũng phóng ra ánh sáng chói mắt màu, dường như vừa rồi mình đến căn bản không có ảnh hưởng tới nó một chút nào.

Khác duy nhất chính là cả vùng đất đóa Bạch Liên phía dưới kia, Bạch Liên tại chính phía dưới Tử Tiêu cung. Ánh sáng dịu dàng cũng không sắc bén.

Lúc này, bỗng nhiên một cường giả bay ra, bay thẳng tới Tử Tiêu cung.

- Ầm!

Bạch Liên bỗng nhiên toát ra một tia sáng trắng đánh tan cường giả kia.

Bạch Liên đang bảo vệ Tử Tiêu cung?

- Vù!

Giang Vũ thầm thở một hơi.

Bởi vì, Bạch Liên bảo hộ Tử Tiêu cung, vậy mình sẽ không cần lo lắng.

Đến lúc đó cường giả càng ngày càng nhiều, Tử Tiêu cung ngược lại càng ngày càng an toàn, nhiều người, ai cũng không mang đi được, Nam Chiêm Bộ Châu này có vô số cường giả, cường giả tập hợp, cho dù Thánh nhân cũng không dám cùng quần hùng chém giết.

Chỉ cần Tử Tiêu cung còn, vậy thì trở về vẫn có cơ hội đoạt lại.

- Hả?

Giang Vũ bỗng nhiên lại lần nữa biến đổi sắc mặt.

Bốn phương tám hướng thế giới phía dưới, đột nhiên bị vô số mây mù màu vàng đất che phủ.

Mây mù màu vàng đất này đột nhiên sinh ra. Càng ngày càng nhiều, càng ngày càng mênh mông, mặc dù dùng thị lực Thánh nhân của hắn, không ngờ nhìn không thấy điểm cuối.

Một đại trận bao phủ bầu trời che lấp đại địa, đang hình thành ở trên vùng trời Nam Chiêm Bộ Châu.

Che phủ toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu, đây, đây là đại trận gì? Kinh khủng như vậy?

- Dùng toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu bày trận? Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?

Giang Vũ sắc mặt chợt thay đổi nói.

- Làm gì? Ngươi chẳng lẽ không phát hiện hôm nay là ngày gì sao?

Thái Nhất cười lạnh nói.

Giờ khắc này, Thái Nhất dường như đang chờ đợi cái gì, trong lúc đang chờ đợi, dường như Thái Nhất tận lực kéo dài thời gian, ngươi đã tò mò nhiều như vậy, ta đây cũng chậm rãi thỏa mãn ngươi.

- Ngày? Ngày chí dương?

Giang Vũ biến sắc nhìn về phía thái dương!

- Không sai, đúng là ngày chí dương, ngày này là ngày nóng nhất thiên địa, thái dương nóng nhất, mà ta vốn từ trong thái dương sinh ra, hôm nay là ngày thái dương ban cho ta ân huệ, thiên địa tràn ngập hỏa tính, mà ngươi, Giang Vũ, giang? Mưa? Lũ lụt của ngươi hôm nay sẽ bị hạn chế cực lớn!

Thái Nhất hưng phấn nói.

- Ca!

Giang Vũ nắm tay siết chặt.

- Tính kế thật là ác độc, đúng là ngoan kế.

Phía dưới, Giang Vũ luôn luôn chú ý, toàn bộ phía dưới giờ phút này cũng bị đám mây màu vàng đất bao phủ, chỗ hổng cuối cùng cũng bị bao trùm, toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu đều trở nên âm u, toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu đều hoàn toàn triệt để bị đại trận bao phủ. Cũng không nhìn thấy mảy may nữa.

Nếu thấy không rõ, Giang Vũ cũng tạm thời bỏ qua chú ý phía dưới, ngược lại nhìn chằm chằm Thái Nhất.

- Ngày chí dương, thì tính sao? Ngươi chỉ là Tổ Tiên, ở đây lại không phải vận triều ngươi, ngươi có thể địch được ta?

Giang Vũ trầm giọng nói.

Giang Vũ dần dần trở nên tỉnh táo.

Kiểu nói không dinh dưỡng này, nếu là trước kia, Giang Vũ tuyệt đối sẽ không nói, sẽ không hỏi, nhưng mà, thời điểm này, Giang Vũ không thể không hỏi, bởi vì hắn đối mặt là Đông Hoàng Thái Nhất.

Đông Hoàng Thái Nhất, tên này đã là một chuyện xấu, Giang Vũ không thể không cẩn thận.

Loại vấn đáp này, Thái Nhất có thể không trả lời, nhưng mà, lại có thể trả lời, chỉ cần trả lời, mỗi một câu, mỗi một từ đều có lợi đối với chiến đấu.

Đông Hoàng Thái Nhất lạnh lùng nhìn Giang Vũ. Hai tay hơi hơi mở ra.

- Hơn nữa, chúng ta không c truyền tống đến chỗ đặc thù của ngươi, thuộc hạ của ngươi Yêu tộc lại không ở bên cạnh, chỉ vẻn vẹn bằng vào đệ tử của Minh Hà này, ngươi xác định có thể thắng ta sao?

Giang Vũ trầm giọng nói.

- U Minh tiên sinh? Hắn không cần ra tay, ta đánh với ngươi là đủ rồi! Thái Nhất trầm giọng nói.

Trong lúc nói chuyện, chung quanh mọi người bỗng nhiên trở nên nóng lên. Mà thời khắc này U Minh tiên sinh đúng là bay về phía xa xa, càng bay càng xa.

Giang Vũ biến sắc, nhưng mà, Giang Vũ cảm nhận được, chỉ là nhiệt mà thôi. Không có thứ khác, mình vẫn có thể cấu kết thiên địa, cũng chính là thiên địa đại thế lực không bị biến mất.

Nhưng mà, bốn phương tám hướng mọi người cũng bỗng nhiên xuất hiện 361 Hằng tinh.

361 Hằng tinh phân tán ra rất xa, nhưng vô hình lại bao bọc mọi người vào trong.

Giang Vũ luôn luôn đè nặng lo âu trong lòng, nắm tay xiết chặt, Giang Vũ nhìn ra tất cả điều này đều là Thái Nhất làm, nhưng mà, nó có tác dụng gì? 361 Hằng tinh, chỉ cần đang ở đại thế giới thì mình còn điều động được thiên địa đại thế lực, thậm chí, mình còn có thể điều động được năng lượng bên trên 361 tên Hằng tinh này.

- Ngươi muốn dùng đại trận này hạn chế ta?

Giang Vũ trầm giọng nói.

Thái Nhất bàn tay đang mở ra đột nhiên nắm chặt.

- Đương.................!

361 Hằng tinh bỗng nhiên phát ra một tiếng vang lớn, thanh âm như tiếng chuông vang vọng thiên địa. Thậm chí, 361 viên Hằng tinh, đột nhiên phóng ra ánh sáng vàng, hình thành quầng sáng màu đỏ, hình thành một hình cầu to lớn bọc Thái Nhất và Giang Vũ vào bên trong.

Dường như hình thành một thái dương to lớn vậy.

Lập tức, các cường giả Đông Thắng Thần Châu, Tây Ngưu Hạ Châu, Bắc Câu Lô Châu đều thấy được vầng thái dương thứ hai.

Hôm nay có hai ban ngày?

Giang Vũ đồng tử co rụt lại.

- Đây cũng không phải là Hằng tinh gì, mà là thái dương tinh kim ta lấy ra từ trong thái dương, dùng mấy chục vạn năm luyện chế ra Đông Hoàng Chung, tổng cộng 361 cái, Đông Hoàng chuông vang lên, cửa Thiên giới mở ra. Ngươi có biết là ý gì không?

Đông Hoàng Thái Nhất cười lạnh nói.

- Cửa Thiên giới mở? Chỉ có một đi ra? Ngươi muốn cùng ta chiến đấu sinh tử ở bên trong? Chỉ có một người có thể còn sống đi ra ngoài? Giang Vũ hít sâu một hơi.

- Không sai, chỉ có một người có thể còn sống đi ra ngoài, trong Thiên giới sẽ không hạn chế năng lực của ngươi, cũng sẽ không hạn chế ngươi điều động thiên địa đại thế lực, nếu muốn phá mở nó, chỉ có hai phương pháp, thứ nhất, chỉ có một người còn sống, thì nó sẽ mở ra, thứ hai, đương nhiên là ngươi điều động thiên địa đại thế lực toàn lực phá mở, tuy nhiên, ta không chết trước khi ngươi điều động thiên địa đại thế lực đối phó Thiên giới, ta cũng sẽ không lưu tình!

Đông Hoàng Thái Nhất trầm giọng nói.

- Kẻ điên, ngươi tên điên này!

Trong lòng Giang Vũ sinh ra sợ hãi.

- Đúng vậy, nếu muốn phá mở Thiên giới này, Giang Vũ hoàn toàn làm được, nhưng mà, lúc mình toàn lực ra tay, toàn lực ra tay thì sao? Vậy còn không phải bị Thái Nhất đánh lén sao?

Vậy chỉ có thể dùng phương pháp thứ nhất.

Chết một người?

Chiến đấu sinh tử?

Thái Nhất thật sự muốn cùng mình chiến đấu sinh tử?

Kẻ điên, đây không phải là kẻ điên thì là cái gì? Đặc biệt Thái Nhất từng giết hại qua Thánh nhân, hắn rốt cuộc có tư cách gì? Hắn chỉ là Tổ Tiên, hắn làm sao có thể giết mình?

- Nếu ngươi tự tìm chết, ta cũng thành toàn cho ngươi!

Giang Vũ lạnh giọng nói.

- Oanh.................!

Trong Thiên giới, Đông Hoàng Thái Nhất chiến đấu sinh tử với Thánh nhân Giang Vũ! Chỉ có một người có thể sống.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Nam Chiêm Bộ Châu, tây Hồng Quân Đạo tràng!

Chung Sơn mang theo rất nhiều cường giả ra ngoài cung điện, cùng nhau nhìn về phía thiên địa chợt thay đổi.

- Thiên biến, đây, sao lại thế này? Âm trầm tới mức nhìn không thấy đầu cuối!

Kim Bằng cả kinh kêu lên.

- Thánh Vương, tình huống quả nhiên không thích hợp!

Thân Công Báo hít sâu một cái nói.

Thiên địa lập tức trở nên âm u, ai cũng biết xảy ra đại sự gì.

Tử Tiêu cung hiện, chỗ tây Đạo tràng cũng có rất nhiều cường giả hướng về phía xa xa vọt tới, nhưng mà, Chung Sơn lại quát bảo người Đại Tranh ngưng lại.

Chiêu mộ trong khoảng thời gian này, Thân Công Báo bằng vào hắn mị lực nhân cách cường đại của hắn đã vì Đại Tranh đưa tới trăm tên Cổ Tiên, ngàn tên Đại Tiên, đây là một con số khó tin. Đại Tranh Thánh đình tại Bắc Châu, trăm năm chiêu mộ, nhiều nhất cũng chỉ có số lượng này thôi.

Lúc trước, Tử Tiêu cung hiện, vô số cường giả lao tới phương đông, Chung Sơn không đi, Hồng Quân không đi. Rất nhiều cường giả cũng không đi.

Thứ nhất là cảm giác phương hướng kia quá xa, thứ hai, vô số cường giả đi tới, những Đại Tiên, Cổ Tiên này có chút do dự, trọng yếu nhất là, rất nhiều người nhận định Hồng Quân này là thật, hắn không nhúc nhích, những người khác hành động thì sẽ luôn có cảm giác bị động. Lại nữa, đoàn người Chung Sơn cũng không nhúc nhích.

Dường như một phản ứng dây chuyền, một đám người không nhúc nhích, mặt khác một đám người cũng theo đó quỷ dị quan vọng.

- Ầm ầm.................!

Bên ngoài tây Đạo tràng, vốn có một kết giới to lớn, là Lạc Tinh Trần dùng thần thông thời gian bố trí ra, giờ phút này, kết giới dày mười thước kia bỗng nhiên quỷ dị run rẩy. Dường như có một cỗ ngoại lực cường thế xâm nhập vào vậy.

- Thiên biến bên ngoài là một đại trận, hơn nữa còn là một Phong Thủy Trận thật lớn?

Thân Công Báo mặt liền biến sắc nói.

- Đây, căn bản là nhìn không thấy cuối, sớm không tới, muộn không tới, vừa vặn trong lúc Tử Tiêu cung xuất hiện không lâu lại đến, chẳng lẽ trận này có thể bao phủ toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu?

Kim Bằng cau mày nói.

Kim Bằng đoán vậy khiến mọi người đều hít sâu một hơi. Mà Chung Sơn lại vẻ mặt lạnh lùng.

Nam Chiêm Bộ Châu bao lớn?

Lăng Tiêu Thiên Đình của Chung Sơn đại khái là lớn bằng cỡ Địa cầu, tiểu thế giới Thần Châu đại khái lớn bằng cỡ thái dương hệ. Mà Phong Trủng Cương Vực tương đương với 20 lần thái dương hệ. Bốn đại bộ Châu là gấp bốn Phong Trủng Cương Vực.

Nam Chiêm Bộ Châu tương đương với hai mươi thái dương hệ.

Một Phong Thủy Đại Trận bao phủ phạm vi hai mươi thái dương hệ?

Một màn đám người Chung Sơn, Thi tiên sinh trải qua Hoàng Tuyền Lộ phía tây âm phủ, cho nên cũng có thể coi như thích ứng với đại trận trước mắt, nhưng mà, người chưa trải qua lại nhất thời kinh hãi không biết nói gì cho phải.