Trường Sinh Bất Tử Chi Ta Là Đế Tuấn

Chương 34




Khi Đế Tuấn nhìn thấy mười quả trứng lửa dù đã chuẩn bị nhưng phản ứng đầu tiên là bất ngờ sửng sốt. Lúc này trong đầu Đế Tuấn là đây có phải là âm mưu của Bàn Cổ hay không có nên bất chấp tất cả tiêu diệt hay không, nhưng khi cảm nhận được cảm giác huyết mạch tương liên thì lập tức những điều đó biến mất.

Đế Tuấn từ từ tiến lại bên mười quả trứng chạm tay lên chúng cảm nhận sinh

mệnh lực từ từ lưu động của chúng bất giác nở nụ cười. Thường Hi thấy vậy bước tới hỏi:" Sao đột nhiên chàng lại cười?"

Đế Tuấn trả lời:" Bởi vì ta có cảm giác huyết mạch tương liên với chúng, như chúng là con của ta vậy."

Thường Hi nghe vậy cười nói nói:" Con của chàng sao? Vậy được từ nay chúng cũng sẽ là con của ta. Chỉ là không biết bọn chúng khi nào mới có thể hóa hình?"

Đế Tuấn khẽ cười nói:" Nhanh thôi! Dựa theo ba động ở đây thì tối đa mười năm nữa chúng sẽ có thể hóa hình ra "

Thường Hi nghe vậy cười nói:" Được chúng ta hãy ở lại đây chờ bọn chúng hóa hình "

Đế Tuấn gật đầu nói:" Tốt ta cũng ở lại đây trợ giúp chúng tu luyện "

.........................

Thời gian như nước chớp mắt mười năm đã trôi qua hôm nay Thái Dương lại lần nữa kiếp vân giăng đầy có điều số kiếp vân này so với lần trước thì kém quá xa đa số chỉ là Đại Tiên kiếp mà thôi. Lúc này từ trong Thái Dương bay ra mười quả trứng như mười cái nho nhỏ thái dương, thấy mười quả trứng bay ra kiếp vân như tìm được mục tiêu lập tức phát động kiếp lôi đánh xuống.

Mười quả trứng đó thấy kiếp lôi giáng xuống thì bay theo vòng tròn hình thành một trận thế ngăn lại kiếp lôi. Mắt thấy mình đạo thứ nhất kiếp lôi bị đại trận chặn lại kiếp vân giận dữ vô cùng nó liên phát tám đạo kiếp lôi nhưng đều không phá nổi đại trận.

Kiếp vân vận dụng toàn bộ lực lượng trên người ngưng tụ ra thứ chín đạo kiếp lôi, một đòn có thể so với Cổ Tiên thập trọng thiên cảnh giới giáng thẳng vào đại trận do mười quả trứng tạo thành. Không gian xung quanh lập tức tràn đầy gợn sóng mười cái trứng như không chịu nổi nữa từ từ nứt toát ra để lộ mười con Kim Ô bên trong. Chỉ thấy mười Kim Ô vừa xuất hiện lập tức lao thẳng vào kiếp vân mở miệng như muốn nuốt nó vào trong. Kiếp vân kinh hồn định ngưng tụ lực lượng phản kháng nhưng do lúc nãy dùng quá nhiều năng lượng nên không cách nào chống cự cuối cùng chỉ có thể bị mười Kim Ô chia nhau nuốt.

Mười Kim Ô nuốt xong kiếp vân bay về hướng mặt trời hóa thành mười thiếu niên đứng trước mặt một nam một nữ nói:" Chúng con đa tạ phụ thân, mẫu thân tạo hóa chi ân ".

Một nam một nữ trước mắt đương nhiên là Đế Tuấn, Thường Hi chỉ nghe Đế Tuấn mỉm cười nói:" Các con làm rất tốt vừa hóa hình đã có Đại Tiên thập trọng thiên viên mãn cảnh coi ra đột phá Cổ Tiên chỉ là chuyện sớm muộn."

Mười thiếu niên nghe vậy mừng rỡ nói:" Tất cả là do phụ thân hết lòng tài bồi còn truyền cho chúng con Thập Dương Hoành Không đại trận chúng con mới có thể có ngày hôm nay "

Thường Hi ở bên thấy vậy nói:" Cha con các người đừng có tự khen nhau nữa mau nhanh chóng ổn định cảnh giới đi. Chúng ta còn phải mau trở về "

Mười Kim Ô nghe vậy chấp tay với Thường Hi một cái nói:" Chúng ta biết rồi mẫu thân"

Hai tháng sau Đế Tuấn, Thường Hi dẫn theo mười Kim Ô về tới Yêu Đế Thành vừa vào tới Yêu Đế Điện Đế Tuấn lập tức nói:" Lấy trẫm Đế Tuấn danh nghĩa từ hôm nay phong: Lục Thiên, Lục Vân, Lục Viêm, Lục Chính, Lục Hỏa, Lục Không, Lục Kim, Lục Chiến, Lục Thân, Lục Áp mười người là ta Yêu Tộc Thiên Đình mười vị thái tử " Âm thanh vang vọng khắp các cương vực của Yêu Tộc phàm là người nghe thấy đều quỳ xuống cung kính hô to:" Chúng thần bái kiến Thiên Đế, Hoàng Hậu thập vị thái tử "

...............

Từ lúc phong cho mười Kim Ô là mười thái tử đã được hơn trăm năm tính tới lúc Vu Yêu đại chiến chỉ còn chưa đến sáu trăm năm, hôm nay Đế Tuấn đang ở thư phòng sử lý công việc lúc thì đột nhiên từ bên ngoài một thiếu niên áo đỏ lưng cõng cự đại hồ lô tiến vào nói:" Nhi thần Lục Áp bái kiến phụ thân " Đế Tuấn nghe vậy dừng lại ngẩng đầu lên hỏi:" Áp nhi ngươi đến đây có viêc gì?"

Lục Áp nghe hỏi liền đáp:" Hồi phụ thân lần này hài nhi đến đây chính là muốn phụ thân có thể cho con ra ngoài lịch lãm rèn luyện tăng cường thực lực "

Đế Tuấn nghe vậy nhíu mày nói:" Con phải suy nghĩ cẩn thận bây giờ con ra ngoài lịch lãm rất nguy hiểm thời điểm này là thời điểm nhạy cảm Vu Tộc chắc chắn không từ thủ đoạn trừ khử con "

Lục Áp nghe vậy kiên định nói:" Con đã quyết định rồi trong thời gian ngắn con phải trở nên cường đại nhất có thể như vậy mới có thể giúp phụ thân chinh chiến Vu Tộc huống chi con đã là Cổ Tiên cảnh cường giả cộng thêm Trảm Tiên Phi Đao dưới Tổ Tiên con cơ hồ vô địch chỉ cần tránh Vu Tộc Tổ Tien thì nhất định không có việc gì "

Đế Tuấn nghe vậy trầm tư một lúc rồi nói:" Được ta cho con đi nhưng con chỉ được đi lại trong chín cương vực của chúng ta ở TRung Châu mà thôi còn nữa con nhất định phải đem khối ngọc phù này bên người như vậy ta mới có thể cảm nhận con đang ở đâu "

Lục Áp đưa tay cầm lấy ngọc phù hướng về Đế Tuấn nói:" Phụ thân yên tâm con nhất định sẽ luôn đem nó bên người " Nói xong lui ra bắt đầu của mình lịch lãm hành trình.