Trùng Sinh: Yêu Anh Nhất!

Chương 61: Ngoại truyện 2 Cuộc gặp gỡ tình cờ




Đã ba ngày trôi qua từ lúc mới tới hòn đảo này. Bắc Từ Hoành phải ăn chay không thể động vào người cô dù chỉ một chút.

Cả ba ngày này hai người đã đi chơi khắp nơi trên hòn đảo. Nhưng kế hoạch của cô vẫn chưa kết thúc.

"Hoành, anh đừng buồn mà" Cô ôm eo anh

"Không có, đi với em thì buồn gì chứ" Bắc Từ Hoành nhéo má cô

"Vậy... ngày mai leo núi nha!!" Cô giơ bản kế hoạch lên

Bắc Từ Hoành mỉm cười xoa xoa đầu cô:"Được, em muốn đi đâu thì đi đó"

Cô vui vẻ nhanh chóng đi thu xếp đồ. Bắc Từ Hoành ra ngoài ban công hít ít gió trời. Mấy nay anh phải kìm chế lắm rồi đấy. Dù sao cả hai cũng vẫn còn trong giai đoạn tân hôn .

Bắc Từ Hoành lắc đầu chán nản. Đợi đó đi, "bà dì" đi rồi em chết với anh!

"Hoành, anh mau vào đây đi!!" Cô háo hức

Anh đi vào trong: "Chuyện gì vậy ?"

Cô giơ chiếc áo leo núi lên:"Tada em đã lựa rất kĩ cho anh đó, thích không?"

Bắc Từ Hoành cầm lấy anh mỉm cười :"Thích lắm, cảm ơn bà xã nha!"

Anh hôn nhẹ lên trán cô.

"Sáng mai đi sớm đó. Bắc Từ Hoành ,anh nhớ không có lần em hứa đi leo núi với anh nhưng đêm đó lại uống rượu không dậy sớm được, kết quả là không đi "

Bắc Từ Hoành cau mày một chút, anh đang lục lại kí ức

"À, nhớ rồi. Lần đó em say rượu lột sạch trước mặt anh, phải không?" Anh cười cười

Hà Lâm đỏ mặt khi nhớ lai khoảng khắc đó:"Bắc Từ Hoành , anh không được nhắc lại vụ đó nữa!"

"Được được, bà xã"



Chợt anh bế cô lên rồi đặt lên giường, ôm cô từ sau tay sờ mó khắp nơi.

"Hoành, em đang.."

"Anh biết mà, không đi lố đâu"

Anh luồn tay vào áo cô, xoa xoa vùng eo rồi lướt lên phía trên, nhẹ nhàng gỡ bỏ lớp áo ngực rồi xoa nắn phía trong.

"Um...Hoành à"

Anh hít lẩy hít đề mùi hương sau gáy cô ,rồi hôn chụt lên đó.

"Anh sắp không chịu nổi rồi"

"Đợi khi em hết đi nha, nha" Cô vuốt nhẹ mặt anh

Bắc Từ Hoành bỏ tay ra ôm cô vào lòng:"Được, anh sẽ cố chịu đựng"

Hà Lâm bó tay, trước đây có bao giờ than vãn thèm muốn vậy đâu. Ai ngờ từ lần cô chủ động đó, bất cứ khi nào anh cũng muốn cô cả. Vả lại bây giờ còn là vợ chồng, sớm muộn Bắc Từ Hoành sẽ ăn sạch sẽ không còn xương luôn mất!

Cô run lên một cái. Nghĩ thôi đã sợ!

Hôm sau, mặt trời còn chưa lên cả hai đã bắt đầu cuộc hành trình leo núi đầy gian nan.

Đi được nửa đoạn đường cô dừng lại chống tay lên gậy thở hỗn hển.

Bắc Từ Hoành dừng chân quay lại đỡ cô:"Em ổn chứ? Có cần anh cổng không?"

"Phù...không sao đâu, mà anh không mệt hả?"

"Anh luyện tập thường xuyên nên như vậy chả nhằm nhò gì hết" Bắc Từ Hoành đỡ lấy tay cô

Hà Lâm nắm lấy rồi leo lên trên. Cả hai đã sắp đến đình núi.

Chỉ một chút nữa thôi. Đường núi lúc này cũng có vài người đang leo nhưng không nhiều ,hầu hết là những người lớn tuổi, các cô chú trung niên.



Gần 20 phút cả hai đã đến đỉnh núi. Vừa lúc mặt trời lên.

"Woa, nhìn từ trên đây xuống đẹp thật!" Cô mỉm cười chiêm ngưỡng vẻ đẹp

Bắc Từ Hoành rót ly trà từ bình giữ nhiệt đưa cho cô rồi tới mình.

"Sảng khoái quá, phải không?" Cô nhìn sang anh

Bắc Từ Hoành cười mỉm, cường tay qua vai cô:"Phải, được đi chung với em càng sảng khoái hơn"

Cả hai cùng tận hưởng ở đó gần nửa tiếng thì xuống núi lại.

Hà Lâm đứng bên bờ biển hưởng gió trời cũng như đợi Bắc Từ Hoành thì một cô gái đột nhiên bước tới vỗ nhẹ vai cô.

Hà Lâm quay lại nhìn, cô gái đó có chút e ngại

"Chị ơi, em có thể nhờ chị một việc không ạ?"

Cô vui vẻ trả lời :"Được chứ, em muốn gì nào?"

Cô gái liền hớn hở :"Dạ, bọn em đang có hoạt động tìm hiểu về các cặp đôi, chị giúp em nha!"

"Em muốn gì nào?"

"Ừm, hai ngày bọn em sẽ phỏng vấn chị và người yêu, rồi quay lại cac hoạt động thường ngày của cả hai ạ!"

"Được, nhưng mà là chồng chứ không phải người yêu nha!"

"A, vậy sao ạ?! Càng tốt luôn, cảm ơn chị!"

Cô gái quay đầu định chạy đi, thì cô đã kêu lại:"Mà em tên gì?"

Người kia quay đầu lại:"La Ân Thương ạ!"