Trùng Sinh: Yêu Anh Nhất!

Chương 2




Ba người ở trong xe để Hà Lâm nằm phía sau còn hai bọn họ ngồi trước.

Bắc Từ Mộ không nhịn được tay cứ vuốt ve đùi cô ta. Do Hạn Diễm đang mặc váy nên hắn thuận lợi mà đưa tay vào trong mà sờ soạn.

Hạn Diễm chặn tay hắn lại mặt cô ta đỏ bừng

"Đừng vội mà, sắp đến rồi"

Bắc Từ Mộ coi như không nghe mà cứ tiếp tục. Hạn Diễm không nhịn được mà rên lên vài tiếng.

______

Đến nơi hắn bế cô đặt vào phòng chưa kịp bước ra thì Hạn Diễm đã xông tới hôn tới tấp tay cô ta nhanh chóng mở từng cúc áo của hắn.

Bắc Từ Mộ nhẹ đẩy ra

"Qua phòng khác"

Cô ta lấy tay che miệng hắn chân thì không ngừng cọ sát nơi đó.

"Ở đây kích thích. Hà Lâm sẽ không tỉnh đâu"

Bắc Từ Mộ không nghe tiếp mà đẩy cô ta vào phòng tắm hắn điên cuồng hôn lưỡi không ngừng giao nhau. Hắn kéo cái váy vướng víu kia xuống vứt sang một bên, rồi xé chiếc quần ren nhỏ của cô ta không cần dạo đầu mà trực tiếp đâm vào bên trong.

Hạn Diễm không bất ngờ như đã quá quen cô ta quấn lấy hong hắn mà rên la không ngớt. Bắc Từ Mộ xoa nắn bộ ngực đang nhấp nhô không ngừng rồi cho vào miệng mà ngậm lấy.

"A...a...a Mộ từ từ thôi...a"

Bên ngoài do ánh đèn từ phòng tắm Hà Lâm không ngủ được nhíu mày từ từ mở mắt cô lên tiếng

"Từ Mộ là anh à?"

Đôi nam nữ bên trong nghe xong có chút giật mình nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh hắn lên tiếng.

"Ừm em ngủ đi"

Hà Lâm sau khi xác nhận cũng mệt mỏi nằm xuống. Đắp chăn nhắm mắt.

Bên trong Bắc Từ Mộ lấy hai ngón tay đưa vào miệng cô ta mà không ngừng khuấy đảo yêu cầu cô đừng phát ra tiếng động. Còn bên dưới ra vô không ngừng.

Đến giới hạn Hạn Diễm không nhịn được liền rên lên một tiếng rồi ngã trên vai hắn. Ả ta mệt mỏi thở để lấy hơi.

Bắc Từ Mộ cũng vừa ra hắn ra trên bụng cô ả. Rồi đặt cô ta vào bồn tắm để tiếp tục.

______

Mối quan hệ này bắt đầu từ chuyến công tác của hắn. Không ngờ Hạn Diễm cũng có mối quan hệ với các đối tác làm ăn của Bắc Từ Mộ.

Đêm đó sau khi bàn giao công việc cả mấy người bọn họ cùng nhau uống rượu ăn mừng rồi Bắc Từ Mộ đưa Hạn Diễm trở về khách sạn.

"Cô vào nghĩ ngơi đi"

Hạn Diễm không tỉnh táo kéo hắn vào phòng mình rồi hôn không ngừng. Bắc Từ Mộ không phản kháng phối hợp với cô ta. Hai người cứ vậy mà phát sinh quan hệ.

Đến sáng khi tỉnh giấc Hạn Diễm thấy có lỗi với Hà Lâm nhưng Bắc Từ Mộ không những dửng dưng như không mà còn đưa ra yêu cầu

"Cơ thể cô không tồi, có muốn làm bạn tình không?"

Hạn Diễm ngỡ ngàng từ chối hắn ta. Nhưng trong suốt hai tuần đó hắn không ngừng tới tìm cô, ra sức chiều chuộng thuyết phục.

Cuối cùng cũng không nhịn được mà đồng ý. Nói là bạn tình nhưng ai nhìn vào cũng nghĩ họ là một cặp. Trong mắt chỉ toàn là tình.

______

Hôm sau cô mệt mỏi ngồi dậy ánh sáng bên ngoài chiếu thẳng vào mặt cô. Hà Lâm nhìn sang bên cạnh đã không còn ai nằm đó. Cô dụi dụi mắt Bắc Từ Mộ vốn cũng không thích nắng sớm nên hắn ít khi mở màng cửa vậy ai là người mở?

Hà Lâm dụi dụi mắt bước xuống giường thì từ ngoài cửa Hạn Diễm bước vào trên tay cô ta cầm một ly thuốc giải rượu.

"Mình kéo rèm cửa đó"

Hà Lâm thắc mắc nhìn cô ta

"Cậu qua từ sáng sao?"

Cô ta bước tới gần cô rồi đặt ly nước vào tay. Ung dung ngồi xuống giường

"Ừ, chồng cậu đi làm từ sớm rồi bảo mình khi nào cậu tỉnh thì đưa thuốc giải rượu lên"

"Anh ấy bảo cậu làm vậy sao?"

Hà Lâm nét mặt rạng rỡ hơn chút hồi hợp đợi câu trả lời

"Yes, anh ấy vẫn còn quan tâm cậu lắm"

Không ngờ cô tin là thật khuôn mặt rạng rỡ hơn hằn vội uống hết ly nước trên tay.

Hạn Diễm chỉ cười không nói gì khác.

______

Hôm nay là kỉ niệm hai năm ngày cưới Bắc Từ Mộ không ngờ về sớm còn mua một bó hoa tặng cô.

Hắn bước vào nhà thấy cô và Hạn Diễm đang nói chuyện rôm rả trên ghê shopha thì nhẹ nhàng bước tới đặt lên má cô nụ hôn.

Hà Lâm giật mình quay sang rồi nhanh chóng cười tươi rói đứng lên ôm lấy hắn. Nhưng không biết Hạn Diễm đã nhẹ nhàng đặt lên môi hắn nụ hôn nhẹ.

Bắc Từ Mộ đẩy nhẹ cô ra rồi đưa bó hoa tới

"Tặng em, đêm nay ra ngoài ăn anh đã đặt chỗ rồi"

"Ừm được em đi chuẩn bị đồ"

Hạn Diễm phía sau nét mặt tươi cười nhìn cô nhưng tay cô ta sớm đã cuộn lại móng tay đâm vào thịt mềm.

Bắc Từ Mộ thấy cô đã lên lầu chuẩn bị thì nhanh chóng bước tới Hạn Diễm không nhanh không chậm đeo lên cổ cô ta một sợi dây chuyền màu bạch đính hột kim cương nhỏ hình giọt nước.

Rồi đặt lên môi cô ta nụ hôn

"Đêm nay đừng giận anh"

Hạn Diễm thấy sợi dây chuyền cũng nhanh chóng nguôi giận.

Hà Lâm từ trên lầu bước xuống cô mặt bộ váy trắng tóc quấn lên, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhìn rất thanh thoát.

Hạn Diễm bước tới nắm lấy tay cô

"Kỉ niệm vui vẻ nhé. Thấy mình nói đúng không anh ấy rất yêu cậu."

Hà Lâm vui vẻ gật đầu với cô ta rồi nhanh bước tới nắm lấy tay Bắc Từ Mộ.

______

Đêm đó sau khi ăn xong cô và hắn đi dạo khắp nơi ôn lại kỷ niệm cũ. Rồi cùng nhau trải qua một đêm mãnh liệt.

______

Sau hai tháng Hà Lâm phát hiện mình mang thai cô vui mừng không nói nên lời. Cô định sẽ tạo bất ngờ cho hắn nên đã cùng Hạn Diễm lên kế hoạch.

"Sao! Có thai hai tháng rồi à?"

"Ừm sau đêm kỷ niệm ngày cưới "

Hạn Diễm vẻ ngoài vui mừng, bên trong lại không ngừng ghen tức. Có lẽ cô ả đã yêu Bắc Từ Mộ sâu đậm.

"Cậu có người yêu rồi sao?"

Đang trong trạng thái mơ hồ Hạn Diễm giật mình nhìn cô

"Hả? Không có"

Hà Lâm chỉ vào sợi dây chuyền trên cổ cô ta vẻ mặt có ý cười

"Anh chàng nào may mắn thế! Hốt được bạn tui"

Cô ta cười cười

"Chỉ là một người bạn tặng thôi!"

"À!!! Bạn sao?!"

Hạn Diễm tỏ vẻ ngại ngùng

"Đừng chọc mình nữa!!!"

"Haha được rồi. Chuyện này mình muốn giữ bí mật với Từ Mộ nên cậu đừng nói nha"

Hạn Diễm gật gật đầu.

Nhưng đêm hôm đó cô ta nhắn tin với hắn kể hết mọi chuyện còn nói mình cũng đang mang thai.

Sau hôm đó Bắc Từ Mộ nhanh chóng xử lý công việc rồi trở về hắn đến tìm cô ta trước.

"Thật sao?"

Hạn Diễm vui mừng nắm lấy tay anh ta xoa xoa lên bụng mình. Truyện Phương Tây

"Đúng vậy, cũng hai tháng rồi anh có nhớ không? Đêm đó..."

"Anh nhớ Hà Lâm cũng có thai?"

Cô ta tỏ vẻ ấm ức nũng nịu

"Em muốn có danh phận"

Bắc Từ Mộ không trả lời hắn trầm ngâm suy nghĩ

"Làm sao để ly hôn"

Hạn Diễm nằm xuống đùi anh ta tỏ vẻ thâm hiểm

"Chỉ cần quy danh tội cô ta ngoại tình, cái thai không phải của anh là được"

_____

Sau khi lên kế hoạch cô sắp một bàn tiệc đầy những món hắn thích để que thử thai và giấy xét nghiệm trong hộp quà gói lại để tạo bất ngờ.

Vì cô biết hôm nay hắn sẽ về.

Nhưng gần 10 giờ đêm chả thấy bóng dáng Bắc Từ Mộ đâu cô ngủ gật lên bàn thì đột nhiên.

Cạch!

Tiếng mở cửa!

Hà Lâm giật mình nhìn ra cửa tưởng chừng hắn đã về nhưng không.

Năm người đàn ông xa lạ bước vào. Hà Lâm sợ hãi cô vội chạy lên lầu một tên to con nhanh chóng bắt được tóc cô kéo lại.

"A"

"Bé à ngoan ngoãn thì bọn anh sẽ nhẹ nhàng "

Một tên răng hô cười cười bước tới nựng cằm cô rồi liếm một cái.

Hà Lâm sợ hãi khóc lớn

"Mấy người là ai? Tại sao lại làm vậy?"

Tên bụng bự cười lớn

"Có người cho tiền bọn anh, vừa có tiền vừa có gái tội gì không làm"

Bọn chúng nhìn nhau cười lớn

Hà Lâm run bần bật tóc bị nắm tay chân bị giữ lại không thể làm gì. Cô chỉ biết khóc cầu nguyện mong Bắc Từ Mộ có thể nhanh chóng trở về.

Đột nhiên tên cao cao đặt một chiếc máy quay dựng lên. Liếm môi không ngừng.

"Vô việc nào, tao đói lắm rồi"

Tên béo đồng tình

"Ừ ừ con nhỏ này nhìn ngon vậy mà"

Mắt cô ngấn lệ giãy giụa van xin

"Đừng mà xin các người tôi sẽ đưa tiền hết cho các người xin hãy tha cho tôi!!"

Bọn chúng cười to bỏ ngoài tai lời cô nói trực tiếp xé đồ cô. Rồi từng tên một thay nhau hành hạ cưỡng ép cô.

Đêm đó trôi qua như một cơn ác mộng

_______

Bọn chúng hành hạ cô sống không bằng chết.