Trùng Sinh Vợ Trước Mê Hoặc

Trùng Sinh Vợ Trước Mê Hoặc - Chương 5: Xe họa




Di động vang lên, là giọng nói của chú: “Ngải Ngải, ba con nghe nói con ly hôn, bệnh tim lại tái phát, hiện tại đang ở bệnh viện, bác sĩ nói phải lập tức tiến hành giải phẫu! Phải chuẩn bị ba mươi vạn viện phí, con mau chóng tới đây giao tiền!”



“Chú, con, con hiện tại không có tiền, chú giúp con trông chừng ba ba, con lập tức đi kiếm tiền!” Trên người Ngải Ngải không có một đồng, chỉ có thể tìm bạn học cũ ở khắp nơi, không có ai cho cô mượn tiền, chỉ có một tốt người bạn tốt cho cô mượn năm vạn, nhưng với số tiền này cùng ba mươi vạn kia còn cách xa nhau lắm.



Cô chạy vội bệnh viện, bên ngoài bệnh viện cách đó không xa ở một chỗ vắng vẻ cô nhìn thấy xe Chu Sâm, liền đuổi theo.



“Y Ngải Ngải, cô tới đây làm cái gì?” Hương Nguyệt cẩn thận bước lên phía trước, tư thế bảo vệ con. Sợ cô phát tâm điên, thương tổn Chu Sâm con của mình.



“Chu Sâm, ba tôi bệnh tim tái phát, lập tức phải mổ, anh cho tôi mượn hai mươi lăm vạn đi!”



“Hai mươi lăm vạn,cô bị thần kinh à! Cô cùng con tôi đã ly hôn, dựa vào cái gì phải cho cô mượn tiền, tôi xem cô là cố ý lừa gạt tiền Chu gia!” Hương Nguyệt lạnh nhạt nói.



Chu Sâm dẫn theo Khả Kiều: “Y Ngải Ngải, chúng ta đã ly hôn, chuyện của cô rốt cuộc cùng tôi không quan hệ! Côi đi đi.” Nhớ tới đứa nhỏ Khả Kiều vừa bị mất, anh đối Ngải Ngải liền có thể có được sắc mặt tốt, anh hận cô!



Bùm, Ngải Ngải quỳ gối trước mặt hai mẹ con Chu Sâm: “Tôi cầu xin anh, Chu Sâm, cho tôi mượn hai mươi lăm vạn đi. Tôi nhất định sẽ trả lại cho anh không thiếu một đồng!”





“Cô đi đi, tôi sẽ không cho cô mượn.”



“Đi thôi, con trai, đừng để ý tới loại đàn bà điên này.” Hương Nguyệt lôi Chu Sâm đi.



Ngải Ngải cùng với kẻ điên giống như nhau tiến lên kéo lấy cánh tay Chu Sâm , không để ý hình tượng khóc lóc cầu xin: “Chu Sâm, van xin anh, cho tôi mượn hai mươi lăm vạn, van xin anh, tôi van xin anh, tôi cam đoan về sau sẽ không bao giờ gặp anh nữa, chỉ cần cho tôi mượn tiền.”



“Tránh ra! Kẻ điên!”



Hương Nguyệt nâng chân lên đá vào vai Ngải Ngải bằng sức mạnh nhất . Ngải Ngải ngã xuống.



Lúc này một chiếc xe tải lớn chạy rất nhanh lại đây!



Khẩn cấp phanh lại, âm thanh xé toang bầu trời!




Tay Chu Sâm rụng rời, Hương Nguyệt nhìn thấy cảnh đầu rơi máu chảy, trên người toàn là máu của Y Ngải Ngải sợ tới mức không biết làm sao!



Hai mẹ con đều sợ ngây người,



Xe tải kia đụng trúng người, lập tức quay đầu đi rồi!



Mẹ của Chu Sâm trước hết phục hồi tinh thần lại: “Đi mau, con trai! Đừng để cho người ta nhìn thấy, nếu không sẽ có rắc rối!”



Chu Sâm bị Hương Nguyệt kéo lên xe, “Mau lái xe!”




Chu Sâm ngồi yên ở trên xe, cả người như vào cõi mộng : “Nhưng mà, mẹ! Cô ta sẽ chết! Chúng ta vẫn là gọi điện thoại kêu xe cứu thương đi.”



Hương nguyệt mắng: “Chết rồi càng tốt! Chết không có đối chứng! Con trước tiên nên nghĩ đây là sự cố, mau lái xe, về nhà! Nếu bị người ta phát hiện là xong, chúng ta sẽ bị phán tử hình, không thì cũng bị phán ngồi tù! Chẳng lẽ con muốn mẹ chết già ở nhà lao!”




Chu Sâm không kịp lo lắng, để điện thoại di động xuống, lái xe rời khỏi hiện trường!



Ngải Ngải lưu lại một tia lý trí cuối cùng, cả người than hoán trên mặt đất, tâm chết lặng nhìn xe Chu Sâm chạy đi mất. Sống không bằng chết!



Đầu óc hỗn loạn,



Tí tách, tí tách, tí tách! Xe cứu thương nháy đèn, cô không thể mở nỗi hai mắt nữa rồi.



Đêm đó Chu Sâm luôn đi qua đi lại trong phòng, một đêm không ngủ!



Hương Nguyệt lại gặp ác mộng liên tục! ”Con trai, con nói mẹ nghe xem chúng ta liệu có ngồi tù hay không?” Mẹ Chu Sâm trong một đêm đầu biến thành bạc. Tinh thần thấp thỏm.



“Mẹ, đừng sợ, sẽ không có việc gì. Chúng ta tới bệnh viện xem Y Ngãi Ngãi thế nào rồi!"