Trùng Sinh Vào Vai Nữ Phụ Ở Mạt Thế

Chương 259




Trưởng căn cứ thành phố Y nhìn trái nhìn phải, vân không nhìn ra được gì, ông ta cũng không nán lại nhiều, chỉ nói: "Chúng ta vào trước, tối nay tôi sẽ bảo Giáo sư Trương đến tìm cô?”

“Được.”

Hứa Lê gật đầu, sau đó hỏi: "Trong thành phố Y có xác sống cấp độ rất cao không?”

“Đây là phỏng đoán của chúng tôi, chủ yếu là căn cứ thành phố Y chúng tôi đã mất hai đội Dị chiến rồi, đội Dị chiến sau đó đã truyền lại một số thông tin mơ hồ.”

Trưởng căn cứ thành phố Y cũng thấy đau lòng. Đội Dị chiến toàn là nhân tài! Một lần mất hai đội, họ đau lòng biết bao.

Hơn nữa, sau khi mất hai đội Dị chiến, ông ta cũng không dám để đội Dị chiến tiếp tục vào thành phố Y tùy tiện đi lại, nhiều nhất chỉ có thể thu thập một số vật tư ở vùng ven thành phố Y. Tóm lại, tình hình hiện tại rất cấp bách. Hứa Lê suy nghĩ một chút: "Ngày mai tôi đến thành phố Y, có thể chuẩn bị cho tôi đủ vũ khí hạng nặng không?”

"Tất nhiên rồi!”

Thủ lĩnh căn cứ thành phố Y không chút do dự trả lời nhưng sau khi nói xong, ông ta lại lo lắng: "Nhưng chúng tôi cũng không rõ con xác sống ở thành phố Y kia rốt cuộc là cấp độ nào, lỡ như cấp độ của nó quá cao... Hay là cô đừng mạo hiểm nữa.”

Bây giờ Hứa Lê không chỉ đại diện cho lực lượng chiến đấu cấp cao của loài người, giá trị đi kèm của cô còn khiến những người đứng đầu căn cứ như họ coi trọng hơn cả giá trị vũ lực.

"Tôi đã lên cấp bốn rồi và sắp lên cấp năm rồi.”

Hứa Lê nói.

Trưởng căn cứ thành phố Y: "?”

Trước kia cô không phải mới chỉ là cấp ba sao?

Bây giờ cấp độ cao nhất của loài người không phải là cấp ba sao?

Hứa Lê không để ý đến sự bàng hoàng của Trưởng căn cứ thành phố Y, cô nói: "Trong thành phố Y còn có vật tư gì mà các anh cần không?”

"À? À!”

Trưởng căn cứ thành phố Y phản ứng lại, ông ta lập tức nói: "Cô xuất phát lúc nào? Đến lúc đó tôi sẽ gửi cho cô danh sách và vị trí vật tư.”

Hứa Lê nói: "Ngày mai buổi sáng đi, tối nay giải quyết chuyện phòng thí nghiệm trước, đến lúc đó anh hãy sắp xếp cho tôi một số người giúp đỡ, các anh có trực thăng không? Có trực thăng giúp đỡ sẽ tốt hơn.”

“Có nhưng không nhiều.”

Thủ lĩnh căn cứ thành phố Y ngượng ngùng nói: "Dự trữ nhiên liệu của chúng tôi không nhiều lắm.”

“Tôi có.”

Một câu nói của Hứa Lê khiến Trưởng căn cứ thành phố Y vui mừng khôn xiết.

Ông ta nói tùy Hứa Lê chọn người, Hứa Lê dựa theo cách phối hợp nhân sự của căn cứ thành phố S lúc đó để nói cho ông ta biết, bảo ông ta giúp chọn, hơn nữa cô còn nói, ưu tiên chọn người trong đội Dị chiến. Chủ yếu là những người trong đội Dị chiến đội đều là quân nhân, quân nhân đều lấy việc tuân theo mệnh lệnh làm thiên chức, cho dù trong lòng có chút suy nghĩ, đối với mệnh lệnh cũng sẽ nghiêm túc thực hiện. Hứa Lê không muốn đi thuần phục bất kỳ ai, cô cũng không có nhiều thời gian để lãng phí. Nói như căn cứ thành phố S, chẳng phải vì cô và đội một đội chín rất quen thuộc, sau đó các đội khác mới nửa tin nửa ngờ, lại có sự ủng hộ của thủ lĩnh căn cứ nên cũng không xảy ra chuyện gì sao.

"Được, vậy chúng tôi sẽ sắp xếp, lát nữa các anh ăn cơm ở căng tin hay bảo người mang đến cho các anh?”

Trưởng căn cứ thành phố Y hỏi. Hứa Lê: "Ra căng tin ăn đi.”

Cô muốn tìm hiểu thêm về các căn cứ khác. Căng tin là nơi có nhiều người, cũng có thể nhìn ra được tiềm lực của căn cứ từ căng tin.