Trùng Sinh Trở Thành Lão Bà Của Tướng Quân

Chương 123: Giấc Mơ Lại Đến




Quân tinh cầu Sinny không đuổi theo vì sợ sẽ mắc bẫy địch, họ nhanh chóng rút trở lại chiến hạm. Mạc Vỹ đích thân ra đón cơ giáp của Niên Bạch Hiên trở lại

Cậu bước khỏi cơ giáp với sự trầm trồ của những binh sĩ có mặt ở trên chiến hạm lúc bấy giờ. Một màn cậu thể hiện ngày hôm nay bọn họ đều có cái nhìn khác, nhất là những người đã từng gặp cậu với thân phận là Niên Bạch Hiên ở trường quân đội, càng chắc chăn hơn cậu không ai khác chính là Niên Bạch Hiên nhưng bọn họ đều có thắc mắc rốt cuộc cậu là alpha hay omega. Nếu cậu là alpha với năng lực lái cơ giáp đó cũng chẳng tầm thường, nếu cậu là omega thì quả thật là vô cùng xuất sắc khiến cho đám alpha và beta bọn họ có phần ganh tị cũng như cảm thấy thua thiệt vì không bằng một góc omega

Mạc Vỹ không giải thích cũng chẳng nói lời gì ngoài kêu mọi người đi nghỉ ngơi kiểm tra xem có thương tích gì hay không. Còn hắn thì đích thân đưa Niên Bạch Hiên quay trở lại phòng

Cả một đoạn đường hắn cảm thấy pheromone của cậu không ổn định nên đã dùng pheromone của bản thân để trấn an cậu. Niên Bạch Hiên cũng cảm thấy dễ chịu hơn một chút

Hai người quay trở về phòng, Mạc Vỹ giúp cậu cởi bỏ bộ đồ chiến đầu trên người ra

"Lần sau đừng như vậy một mình đuổi theo hắn ta, nếu em xảy ra chuyện gì anh sẽ rất lo"

Niên Bạch Hiên nhìn ánh mắt của Mạc Vỹ, cậu biết hắn lo cho cậu đến mức nào, cậu liền ôm lấy hắn

"Sẽ không có lần sao, lần này là em đã quá chủ quan nhưng có một điều em chắc chắn chính là em và tinh cầu

Cralix"

Niên Bạch Hiên nói ra suy nghĩ của bản thân cậu cho Mạc Vỹ nghe. Hắn cũng nhận ra chuyện này từ lâu rồi, hắn còn có cảm giác rằng Dalyn trước đây thích ba nhỏ của Niên Bạch Hiên, mà cậu lại giống ba nhỏ như đúc nên hắn không có được ba nhỏ của cậu lại muốn nhắm đến cậu, đến tinh cầu Cralix. Hắn tuyệt đối không để hắn ta thành công trong chuyện này được



Trận đánh lần này mặc dù chỉ là mới mở đầu, dù tạm thời tinh cầu Sinny đã ngăn được lần tấn công này nhưng

Mạc Vỹ biết những lần sau sẽ không dễ sàng. Sau khi đã trấn an Niên Bạch Hiên xong, hắn liền quay trở lại phòng họp cùng Tư Ái Lạc và Cảnh Hàn cùng các quân sĩ và tướng quân của các chiến hạm khác bàn bạc kế hoạch tác chiến. Phía tinh cầu Sinny cũng đang diễn ra một cuộc họp của những người nắm giữ vị trí cao trong quân đội và chính phủ

Niên Bạch Hiên ở lại phòng một mình, sau khi được pheromone của Mạc Vỹ trấn an, cậu cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, có lẽ là tình trạng tinh thần của cậu có dấu hiệu không ổn nên rất nhanh cậu đã chìm vào giấc ngủ

Vốn dĩ chỉ là một giấc ngủ nhưng Niên Bạch Hiên không ngờ rằng bản thân lại lần nữa ở trong giấc mơ. Lúc này

cậu lại nhìn thấy một Mạc Vỹ mà trong giấc mơ lần trước cậu đã nhìn thấy. Cậu bây giờ có thể xác nhận được đơ chính là giấc mơ kiếp trước của cậu. Cậu nhìn thấy Mạc Vỹ trong giấc mơ dường như đang đi vào nhà giam dành cho tù nhân trên tinh cầu Sinny. Cậu liền đi theo, càng đi vào trong cậu càng cảm thấy nơi này giam giữ người không bình thường chút nào cả, vì đây là khu giam giữ giành cho tội phạm nguy hiểm trên tinh cầu. Cậu thấy Mạc Vỹ càng đi càng sâu vào bên trong, khi hắn mở cửa một căn phòng, bên trong không ai khác chính là Dalyn. Có điều hắn ta lúc này không còn giống con người nữa. Cơ thể của hắn gần như đã mất hết tay chân, không còn bộ dạng con người nữa

Mạc Vỹ gương mặt lạnh lùng đứng nhìn kẻ bên trong. Hắn thông thả ngồi xuống trước căn phòng trong suốt kia

Dalyn ở bên trong vẫn có ý thức, nhìn thấy người đến không khỏi nở nụ cười khinh bỉ

"Lại đến nữa sao, hơn mười năm rồi ngươi mỗi tháng đều đến chỗ này nhìn bộ dạng này của ta, không chán sac

Mạc đại tướng. Nhìn ta thì cũng chẳng có thể làm gì cả, tên nhóc kia cũng chẳng có thể sống lại đâu"

Mạc Vỹ không chút biểu tình đáp lời, hắn chỉ nhấn kích hoạt trên trí năng, lập tức Dalyn bên trong đau đớn la hét.

Sau đó Mạc Vỹ lại bình tĩnh mà nhìn bộ dạng đau đớn của Dalyn. Tay hắn vô thức xoay chiếc nhẫn ở ngón áp út của hắn. Niên Bạch Hiên nhận ra đây chính là nhẫn cưới của họ. Lời của Dalyn vừa nãy khiến cậu nhận ra suốt mười năm Mạc Vỹ vẫn không thể quên được cậu



Sau một hồi tra tấn, Dalyn mặc dù đau đớn nhưng vẻ mặt chẳng chút sợ hãi mà châm chọc Mạc Vỹ

"Mười năm rồi ngươi tra tấn ta cũng phát chán, giết chết ta đi, không phải chỉ cần ta chết thì ngươi báo thù được cho tên nhóc kia sao"

Dalyn vẫn thách thức Mạc Vỹ mà chẳng biết sợ. Nhưng Mạc Vỹ trước mắt không phải là một người trẻ hiếu thắng mà chính là một đại tướng của tinh cầu Sinny, hắn giữ lại mạng của Dalyn là vì có mục đích của riêng mình, hơn nữa chính phủ vẫn còn quá khoan hồng cho Dalyn nên hắn không thể ra tay được. Trong tay của Dalyn hắn ta nắm giữ một thứ quan trọng, một thứ mà có thể khiến Mạc Vỹ có cơ hội gặp lại người trong lòng

Mạc Vỹ rời khỏi phòng giam, Niên Bạch Hiên cũng đi theo hắn. Ra bên ngoài nhìn bầu trời xám xịt kia, trong lòng cậu không biết vì sao lại có dự cảm không hay. Cậu nhìn thấy Mạc Vỹ trước mặt cậu vậy mà xoay người lại nhìn chầm chầm cậu. Cậu còn tưởng rằng hắn nhìn thấy cậu cho đến khi cậu nhận ra không phải, hắn là đang nhìn về phía nhà giam với một ánh mắt vô hồn

Có lẽ đối với hắn sự mất đi của cậu là vết thương lòng mãi mãi không thể lành được. Cậu thật sự không nỡ nhìn

Mạc Vỹ ở trong giấc mơ này đau khổ, cậu đưa tay sờ lên gương mặt ấy, gương mặt đã không còn nét tuổi trẻ nữa, ánh mắt cũng đượm buồn. Cậu ở kiếp này cũng đang cùng Mạc Vỹ nhưng Mạc Vỹ ở kiếp trước dường như đau khổ. Cậu không biết phải làm sao

Vô thức cậu mong Mạc Vỹ ở kiếp trước có thể đến đây, cho dù là Mạc Vỹ kiếp trước hay hiện tại thì đối với cậu hai người vẫn là một, vẫn không hề có sự khác nhau nào

Không biết vì sao Mạc Vỹ trong giấc mơ ở trước mặt cậu lại nói ra một câu khiến cậu choàng tỉnh dậy

"Anh sẽ đến nơi của em. Đợi anh"

Niên Bạch Hiên bị lời nói đó làm cho hoang mang mà tỉnh lại. Trong phòng là pheromone hỗn loạn của cậu. Cậu cố trấn an bản thân là mọi chuyện đều ổn, không có việc gì cả nhưng dường như chẳng có hiệu quả. Cậu lập tức liên lạc với Mạc Vỹ