Trùng Sinh Trở Thành Lão Bà Của Tướng Quân

Chương 109: Nhận Nhau




Sau khi đăng ký kết đôi xong Mạc Vỹ và Niên Bạch Hiên trở về Trường gia. Niên Bạch Thần và Trường Tấn An cũng vừa quay về sau khi ra ngoài sắp xếp chuyện hôn lễ

"Đi đăng ký rồi sao"

Niên Bạch Thần hỏi em trai, Niên Bạch Hiên gật đầu

"Đã đăng ký rồi, không gặp chút trở ngại nào hết, chỗ anh vẫn ổn chứ"

Niên Bạch Hiên thắc mắc hỏi anh trai cậu, gần như những việc liên quan đến hôn lễ đều do Niên Bạch Thần và

Trường Tấn An ra mặt, đến giờ Mạc đại tướng vẫn chưa nhìn thấy cậu lần nào cả

"Yên tâm, hôn lễ một tuần nữa sẽ diễn ra, đã chuẩn bị xong tất cả, hôm đó chắc là bất ngờ lắm đây"

Niên Bạch Hiên nghe vậy cũng háo hức chở đợi, không biết biểu cảm của Mạc đại tướng sẽ như thế nào. Niên Bạch Thần nhìn Trường Tấn An sau đó ra hiệu cho em trai đi cùng mình, Niên Bạch Hiên mặc dù không rõ vì sao anh trai muốn kêu cậu đi cùng để lại Mạc Vỹ và Trường Tấn An nhưng cậu cũng đi theo anh trai, có lẽ Trường Tấn An có việc cùng Mạc Vỹ nói chuyện

Mạc Vỹ nhìn theo Niên Bạch Hiên gật đầu bảo cậu yên tâm không cần lo lắng. Trường Tấn An sau khi cùng Niên Bạch Thần nói chuyện rất nhiều lần rốt cuộc cũng đồng ý cùng Mạc Vỹ nói ra mọi chuyện rõ ràng, dù sao hai người cũng là anh em ruột thịt hơn nữa nếu Trường Tấn An muốn đẩy Mạc đại tướng khỏi vị trí đại tướng nhất định phải có sự giúp sức của Mạc Vỹ nếu không sẽ khó mà làm được

Ở phòng khách chỉ còn lại mỗi Mạc Vỹ và Trường Tấn An ngồi ở đó, không khí có chút tĩnh lặng, hai người không ai mở lời trước cả. Niên Bạch Hiên và Niên Bạch Thần ở trên lầu quan sát động tĩnh bên dưới

"Hai người họ rốt cuộc có chuyện gì vậy, sao chẳng nói gì với nhau"



Niên Bạch Hiên lí nhí nói với anh trai cậu, Niên Bạch Thần cũng bất lực, cứ như vậy khi nào mới nói xong chuyện đây cơ chứ, ngay cả hắn lúc nhận lại em trai cũng không như hai người này. Đúng là anh em một nhà mà, im lặng cùng im lặng

Mạc Vỹ không rõ vì sao trong lòng có một cảm giác khó diễn tả, cảm giác giống như lần đầu hắn nhìn thấy

Trường Tấn An lúc ở trường quân đội vậy. Hắn chưa từng gặp được người anh trai luôn được mọi người nhắc đến của hắn nhưng hắn hình dung được, anh trai trong mắt tất cả mọi người là một người rất xuất sắc, là engima trong lời đồn của mọi người, có điều hắn chỉ có thể nhìn thấy qua những tấm ảnh chụp còn xót lại mà thôi

Trường Tấn An hít thở thật sâu, rốt cuộc cũng mở lời

"Cậu có từng nghĩ rằng nếu anh trai còn sống, bản thân sẽ không bị Mạc đại tướng áp đặt nhiều thứ như vậy không"

Mạc Vỹ nghe Trường Tấn An hỏi như vậy, hắn trầm ngâm giây lát sau đó lắc đầu

"Đã từng nghĩ nhưng sau này nhận ra rằng dù anh trai tôi có còn sống hay không thì với tham vọng của ông ấy tôi cũng vẫn sẽ như ngày hôm nay mà thôi. Sao đột nhiên anh quan tâm đến chuyện của tôi như vậy"

Mạc Vỹ thắc mắc, trong lòng càng thêm hồi hợp hơn

"Nếu như tôi nói anh trai cậu chưa hề chết, cậu liệu rằng có hận anh trai mình suốt thời gian qua hay không, để cậu gánh không ít điều tiếng về cái chết của anh cậu"

"Không hận, dù sao thì cho dù anh ấy sống hay chết tôi vẫn không thoát khỏi việc ba nhỏ vì sinh tôi mà chết, dù thế nào tôi cũng đã mang trên người không ít lời tốt đẹp gì, cũng dần quen rồi"

Mạc Vỹ trả lời dứt khoác, hắn không hận anh trai mình, có lúc hắn thật sự cảm thấy nếu anh trai còn sống thì thật tốt nhưng nếu anh trai còn sống, phải đối diện với một người cha như Mạc đại tướng, tình cảm anh em của họ chưa chắc gì bền lâu được

Trường Tấn An cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào, rốt cuộc hắn cũng có đủ dũng khí để nói ra



"Xin lỗi vì đã để em một mình chịu đựng người như ông ấy suốt thời gian qua, là anh trai hèn nhát, vì trốn tránh không muốn phải đối diện càng không muốn quay trở lại nên khiến cho em những năm qua đều phải chịu không ít gánh nặng từ phía ông ấy. Bây giờ anh trở về rồi, anh nhất định giúp em có cuộc sống của riêng mình, cùng người em yêu thương thật hạnh phúc"

Mạc Vỹ ban đầu còn gật gù nhưng sau đó liền đơ người ra, hắn nhìn chầm chầm Trường Tấn An trước mặt, sau đó tách trà trong tay có chút run rẩy không biết nên làm gì, hắn cứ như vậy khoảng một lúc lâu mới có phản ứng

Niên Bạch Hiên và Niên Bạch Thần ở trên lầu hóng chuyện cũng không ngồi yên được nữa, hai người bước xuống lầu, Niên Bạch Thần tiến đến bên cạnh Trường Tấn An hay nói đúng hơn là Mạc An nắm lấy tay engima để hắn đừng quá lo lắng

Niên Bạch Hiên tiến đến bên cạnh chỗ Mạc Vỹ vỗ vai hắn, Mạc Vỹ ngước mắt nhìn Niên Bạch Hiên sau đó lại nhìn về phía Mạc An, trong phút chốc những điều muốn nói đều không thể nói thành lời được. Bây giờ hắn không biết nên biểu lộ như thế nào cho đúng.

Niên Bạch Thần nhìn Mạc An sau đó hai người gật đầu mà rời đi trước, có lẽ Mạc Vỹ cần chút thời gian để tiếp nhận chuyện này, dù sao thì một người đã được cho là chết cách đây gần hai mươi năm bây giờ lại sống sờ sờ như vậy, Mạc Vỹ đương nhiên không thể bình tĩnh mà nhận người thân được

Niên Bạch Hiên vẫn luôn ở lại bên cạnh hắn, đợi cho Mạc Vỹ nghĩ thông suốt mọi chuyện rồi mới nói tiếp, thật ra chính cậu cũng hoàn toàn bất ngờ, hơn nữa cậu và Mạc Vỹ ở bên nhau, anh trai cậu và anh trai của Mạc Vỹ ở bên nhau, giống như một điều thần kỳ được sắp đặt vậy

Mạc Vỹ sau một lúc cũng đã trở lại vẻ mặt bình thường hắn nhìn Niên Bạch Hiên

"Anh trai anh vẫn còn sống, anh ấy là anh trai của anh"

Mạc Vỹ nói, Niên Bạch Hiên gật đầu

"Đúng vậy, anh ấy là anh trai của anh, anh ấy đã không ít lần giúp đỡ chúng ta, em cũng hiểu vì sao lần này anh ấy lại muốn giúp em quay trở lại tinh cầu Sinny còn giúp em có thể cùng anh đường đường chính chính kết đôi mà không sợ Mạc đại tướng ngăn cản, anh ấy làm mọi việc là vì em trai của anh ấy"

Niên Bạch Hiên nói với Mạc Vỹ. Mạc Vỹ gật đầu, hắn đã hiểu vì sao hắn luôn có cảm giác quen thuộc với Trường Tấn An hay đúng hơn là Mạc An vì hai người là anh em với nhau hơn nữa lại cùng là những kẻ mạnh, có thể cảm nhận được rõ khả năng của hai người nhiều đến mức nào. Mạc Vỹ cảm thấy vui mừng nhưng cũng lo lắng, liệu cha hắn khi biết sự thật này sẽ làm ra những hành động gì. Cùng lúc phải đối phó Dalyn ở tinh cầu Ani vừa phải đấu đá trong âm thầm với chính cha ruột của mình, không mấy dễ dàng gì