Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 477: Lâm Chính Tinh hống hách




Câu nói này của Chủ tịch Nhiếp khiến cho mọi người đều trầm ngâm, không khí trong phòng phút chốc trở nên ngượng ngập. Mã Phi là một tay cừ về điều tiết không khí giờ này cũng biết điều ngậm miệng không nói. Mã Phi cũng được xem là một tay giang hồ lão luyện dày dạn kinh nghiệm, về điểm này vẫn là có tầm nhìn.

Khắp phòng đang hiểu, Chủ tịch Nhiếp thịnh tình khoản đãi ông chủ đến thành phố Vọng Hải đầu tư, vốn dĩ đều cho rằng Chủ tịch coi trọng như vậy, nhất định các bộ phận đều bật đèn xanh, tạo mọi điều kiện thuận lợi cho bất động sản Gia Thịnh. Nhưng không ngờ, Chủ tịch Nhiếp vừa mở miệng lại nói bán đấu giá đất đai.

Mọi người đều biết, về mặt chuyển nhượng đất đai, trong nước thường có ba hình thức, mời đấu giá treo. Mời, tức là mời thầu. Chính quyền hoặc bộ phận quản lý đất đai quốc gia , đối với một số công ty được chỉ định riêng, hoặc là không được chỉ định riêng, phát ra đấu giá mời thầu. Sau đó, những công ty này đấu thầu. Điều kiện cực kỳ tốt giành được quyền khai thác đất đai.

Đấu giá, tức là bán đấu giá. Một mảnh đất, dựa vào tình hình bán đấu giá, căn cứ vào điều kiện đánh giá của mỗi bên không giống nhau, trên cơ sở giá sàn tiến hành bán đấu giá, hoạt động hoàn toàn theo hình thức tự do hóa thị trường, người nào trả giá cao sẽ được.

Treo, tức là treo biển hành nghề, tại trung tâm giao dịch tài nguyên đất đai quốc gia, sau khi xuất trình quyền chuyển nhượng của mỗi mảnh đất, sau khi các công ty nộp tiền ký quỹ cho trung tâm đất đai, cấp cho giá cả treo biển hành nghề. Hình thức này, với bán đấu giá có chút giống nhau.

An Quốc Vũ và Bí thư Quận ủy quận Vọng Hồ đều rơi vào trầm tư, vốn dĩ hai người họ cảm thấy, Trịnh Gia Vỹ đã là bạn cũ với Chủ tịch Nhiếp. Theo lý mà nói, sẽ áp dụng phương thức mời thầu có lợi nhất đối với Trịnh Gia Vỹ.

Tiến hành mời thầu đặc biệt đối với công ty của Trịnh Gia Vỹ, về phần xí nghiệp mời thầu khác, đó hoàn toàn trở thành một loại vai diễn “giúp thái tử đọc sách”. Thậm chí, hoạt động một chút, để cho bất động sản Gia Thịnh thành lập hai đến ba công ty vỏ bọc. Như vậy, hoàn toàn có thể giúp cho bất động sản Gia Thịnh dùng giá cả rẻ nhất lấy được đất đai.

Dầu gì, vì danh dự và danh tiếng mà suy xét, nếu cảm thấy mời thầu thật sự là quá rõ ràng, cũng có thể áp dùng hình thức treo biển hành nghề. Ở Vọng Hải nhật báo, tiện ở một xó xỉnh nào đó đăng một thông báo chuyển nhượng quyền treo biển hành nghề đất đai. Sau đó, thông báo ngày xuất hiện, đã cách ngày chấm dứt nộp tiền ký quỹ cuối cùng chỉ có ba ngày. Đến lúc đó, mặc dù có một vài công ty lưu tâm nhìn thấy thông báo này cũng là lực bất tòng tâm. Nếu như vậy, dựa theo kiểu đó có thể bảo đảm bất động sản Gia Thịnh lấy được đất một cách thuận lợi.

Hiện giờ, bất động sản trong nước dần dần ấm lên, tiến thêm một bước thi hành chính sách cải cách nhà ở. Nhu cầu của thị trường đối với nhà ở đã càng ngày càng lớn. Càng ngày càng nhiều công ty muốn kinh doanh ngành nghề này. Các thủ đoạn làm rối kỷ cương, tự nhiên cũng được các cán bộ trong nội bộ thể chế nghĩ ra.

Nhưng điều khiến bọn họ không ngờ tới là Nhiếp Chấn Bang lại áp dụng phương thức bán đấu giá bất lợi nhất. Mảnh đất này, diện tích sáu trăm mẫu, trong đó, đường bờ biển gần hai ngàn mét, còn có một vịnh biển cảnh sắc tươi đẹp. Sau lưng, đường cao tốc Tuyền Vọng xuyên qua bên cạnh. Cách khu vực trung tâm quận Vọng Hồ, vẻn vẹn chỉ ba cây số. Bên này, lại là khu kinh tế mới, chỉ cần xây nhà, về cơ bản không lo không có người mua. Mảnh đất chất lượng tốt như vậy, dựa theo giá đất thị trường của thành phố Vọng Hải mà tính. Giá sàn đã đạt đến gần tám trăm triệu. Nếu áp dụng hình thức bán đấu giá, thậm chí có thể vượt qua ba trăm triệu.

- Haha, Tổng giám đốc Trịnh, xem ra Chủ tịch Nhiếp đối với bất động sản Gia Thịnh các anh tràn đầy niềm tin mãnh liệt

An Quốc Vũ bên cạnh cười ha hả nói.

Cảnh tượng này khiến cho Nhiếp Chấn Bang cũng âm thầm gật đầu, con người An Quốc Vũ, cũng xem như là một nhân vật khéo léo. Quan hệ với An Quốc Vũ hoàn toàn không phải là rất thân mật. Nhưng hiện tại xem ra cũng không tệ.

Trong tình huống khó xử này, một lời nói đùa nho nhỏ cũng có thể hóa giải được không khí lúng túng. Nếu con người An Quốc Vũ này cơ bản tạm được. Cũng là một đối tượng bồi dưỡng tốt.

Nhiếp Chấn Bang lại trầm tư, nước quá trong ắt không có cá. Người sở dĩ gọi là người chính vì người có thất tình lục dục. Tục ngữ nói rất đúng, áo gấm không về làng, coi như là áo gấm cũng được. Mỗi người đều có phạm vi giao tiếp riêng của mình, đều có bạn bè thân thiết của mình. Vài việc không vi phạm nguyên tắc. Có điều kiện để người thân của mình sống tốt. Nhiếp Chấn Bang cũng không phản đối. Dù sao, hoàn toàn không phải tất cả các cán bộ đều cũng như mình, có tiền mấy đời dùng không hết, có bối cảnh gia thế cao sang. Huống chi, nếu không phải vì bối cảnh như vậy mình cũng không thể giành được thành tựu to lớn như thế kia. Ở đây, tất nhiên có nhân tố tự bản thân khôi phục ở bên trong, nhưng, không có sự ủng hộ chính thức, nhiều nhất cũng chỉ là đánh nhỏ ồn nhỏ mà thôi.

Nhiếp Chấn Bang cũng không phải là loại người cổ hủ, đối với thái độ của cấp dưới, hắn cũng rất hiểu. Một chút giao lưu rượu trà, hoặc một vài bữa cơm xã giao gì đó... Những việc này, Nhiếp Chấn Bang cảm thấy là việc rất bình thường.

Trịnh Gia Vỹ bấy giờ cũng định thần trở lại. Lúc nãy, sau khi Nhiếp Chấn Bang nói về việc bán đấu giá đất đai. Trong lòng cũng đang suy nghĩ, lúc ở thành phố Lương Khê, mình và Nhiếp Chấn Bang cũng có qua một vài lần tiếp xúc. Đối với việc nắm chắc nhân tính, Trịnh Gia Vỹ là một thương nhân xuất sắc, vẫn có một vài suy tính. Con người Nhiếp Chấn Bang này, là loại quan chức chính trực. Loại người này, suy tính lâu dài là tiền đồ và thành tích công tác của anh ta, người có khả năng khiến anh ta gia tăng thêm thành tích, anh ta vĩnh viễn hoan nghênh. Nhưng, có một điều kiện tiên quyết là anh không được vi phạm lương tâm và đạo đức

Trên cơ sở này, Nhiếp Chấn Bang dốc toàn lực ủng hộ. Mặt khác, cực đại hóa thành tích công tác, đương nhiên là đấu giá.

Nghĩ đến đây, Trịnh Gia Vỹ lại mỉm cười gật đầu nói:

- Ý của Chủ tịch Nhiếp tôi hiểu, lúc ở thành phố Lương Khê, bất động sản Gia Thịnh chúng tôi suýt chút nữa hợp tác cùng Chủ tịch tịch Nhiếp. Lần này, đã có cơ hội như vậy, thái độ của chúng tôi đương nhiên là rất muốn. Làm dự án dưới quyền Chủ tịch Nhiếp tôi tin rằng chúng ta có thể hợp tác rất vui vẻ.

Trong lời nói của Trịnh Gia Vỹ cũng là có hàm ý khác. Lần trước, lúc ở thành phố Lương Khê, không phải chính vì việc thao tác hộp tối máy ảnh khiến cho tập đoàn Gia Thịnh thất bại ra về đấy sao? Lần này, chỉ cần công bằng chính trực, bất động sản Gia Thịnh không sợ bất kỳ đối thủ nào.

Lập tức, Nhiếp Chấn Bang cũng cười ha hả:

- Tổng giám đốc Trịnh quả là thương nhân tiêu biểu kiệt xuất và gương mẫu. Tôi tin chúng ta sẽ hợp tác hết sức vui vẻ.

Nói đến đây Nhiếp Chấn Bang đứng lên nói với An Quốc Vũ và Bí thư Quận ủy quận Vọng Hồ Lâm Xuân Noãn:

- Trưởng ban Thư ký Quốc Vũ, đồng chí Xuân Noãn, đối với công ty bất động sản Gia Thịnh, chúng ta rất hoan nghênh. Tôi thấy, việc này có thể yêu cầu Cục Đất đai cùng với Quận ủy và Ủy ban ban nhân dân Quận Vọng Hồ trong năm nay tiến hành vạch kế hoạch cho dự án trọng điểm của thành phố Vọng Hải. Đối với công ty bất động sản Gia Thịnh, ở các mặt Công thương, Thuế vụ, cùng với Thiết kế quy hoạch.... trong thành phố, đều phải khai thông. Toàn lực giúp đỡ. Về mặt phối hợp với các ngân hàng, cũng có thể làm vài việc trong khả năng công tác cho phép.

Sau khi Nhiếp Chấn Bang có lời, toàn quận Vọng Hồ lòng tin tăng lên. Khai thác phát triển bãi biển Vịnh Nguyệt Hồ, Quận Vọng Hồ đã từng có dự định, chỉ có điều vẫn chưa gặp được nhà đầu tư tốt, sự việc cứ như thế kéo dài. Hiện tại, bất động sản Gia Thịnh xuất hiện, lại thêm chính quyền thành phố xem trọng, cả dự án này sẽ thúc đẩy rất nhanh.

Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận Vọng Hồ lập tức triệu tập hội nghị công tác đặc biệt, đồng thời thành lập Tổ lãnh đạo trù bị dự án Vịnh Nguyệt Hồ do Lâm Xuân Noãn đích thân làm Tổ trưởng, Chủ tịch Ủy ban nhân dân quận đảm nhiệm chức Tổ phó, Phó Chủ tịch thường trực quận giữ chức chủ vị văn phòng. Có thể nói là một phe cánh hùng mạnh.

Liên tục một tuần đã tiến hành đo đạc chính xác đất đai khu vực Vịnh Nguyệt Hồ, tổng cộng sáu trăm chín mươi ba mẫu đất, chín mươi ba hộ nằm trong diện di dời giải phóng mặt bằng. Diện tích lớn như thế, vẻn vẹn chỉ có chín mươi mấy hộ dân cư, cường độ di dời giải phóng mặt bằng cũng không phải là lớn

Cùng lúc đó, các bộ phận quy hoạch cũng làm xong công tác quy hoạch đất đai hiện tại của Vịnh Nguyệt Hồ, tính chất sử dụng đất đai, xác định xong nhà ở thuần túy trên đất đó. Ở đây, làm nhà ở và nhà ở thương mại nhất định là không thích hợp. Ngoài ra, đối với một vài quy định chi tiết về tỉ lệ dung tích đất đai cũng đều ban hành kế hoạch tỉ mỉ.

Đồng thời đăng thông báo đấu giá trên nhật báo Vọng Hải. Hiện trường bán đấu giá đất đai Vịnh Nguyệt Hồ được định vào ngày ba tháng mười hai chính thức tiến hành

Trong phòng làm việc của Lâm Chính Tinh tại tầng trên cùng lầu Hồng Vận của Tập đoàn Á Hải. Căn phòng được trang trí theo phong cách cổ điển, trên tường treo lời răn của Lâm Chính Tinh. Báu vật của thương nhân. Ngay trước đại sảnh treo bức thư pháp “Đại bàng giương cánh” ý nghĩa tuy rất khuôn sáo nhưng câu đề tặng lại rất nổi bật, tranh quý của Phó chủ tịch Nghiêm Ủy ban mặt trận tổ quốc trung ương. Bức tranh chữ này ở thành phố Vọng Hải, đối với Lâm Chính Tinh mà nói là một lá bùa hộ mệnh

Hai mặt khác trên bức tường còn lại theo bức ảnh khổ to, lúc không ít lãnh đạo trung ương đi thị sát Vọng Hải đến tập đoàn Á Hải chụp chung với Lâm Chính Tinh.

Không thể không nói, Lâm Chính Tinh về mặt đầu cơ trục lợi và luồn cúi là một bộ với ông ta. Loại này là tác phong lột da hổ xé đại kỳ, cũng cho Lâm Chính Tinh gia tăng thêm không ít lợi thế, cũng là nguyên nhân cường thịnh của tập đoàn Á Hải.

Lúc này, Lâm Chính Tinh ngồi tại ghế, sắc mặt u ám, nhìn người đàn ông trước bàn làm việc, trầm giọng nói:

- Bất động sản Gia Thịnh? Lai lịch gì lại dám đến thành phố Vọng Hải tranh giành kinh doanh.

Người đàn ông trung niên, Cả người, thoạt nhìn rất bình thường, nhưng cả tập đoàn Á Hải đều biết, người này ở tập đoàn Á Hải là nhân vật gần gũi với Lâm Chính Tinh nhất, ở tập đoàn Á Hải người ta gọi là Cửu gia.

Cửu gia bấy giờ thấp giọng nói:

- Ông chủ, bất động sản Gia Thịnh cũng không phải là tên tuổi nhỏ, ở Giang Nam cũng thuộc loại công ty có tiếng tăm. Tổng tài sản ước chừng năm tỷ, ở Giang Nam rất có hậu thuẫn, kinh doanh rất tốt, Chủ tịch Hội đồng quản trị Trịnh Thiếu Nam cũng là Đại biểu nhân dân toàn quốc, hoặc là Phó Chủ tịch công tái liên tỉnh Giang Nam.

Vừa dứt lời, Lâm Chính Tinh lại trầm giọng nói:

- Tôi chẳng quan tâm hắn ta là ai, ở Vọng Hải chỉ có thể có một tập đoàn Á Hải. Mảnh đất Vịnh Nguyệt Hồ kia, tôi thấy cũng rất tốt. Nếu không phải sơn trang Thiên Tuyền vẫn đang công trình kì ba, tôi cũng muốn dỡ xuống. Lần này, đã có người muốn tranh giành. Tôi tự nhiên muốn nhúng tay vào.