Đưa cha con Đinh Quốc Hồng rời khỏi rồi, giờ phút này, Ninh Thủ Thường cũng chìm vào trong suy tư. Đối với sự quyết đoán của Đinh Quốc Hồng này, Ninh Thủ Thường không thể không bội phục được. Nếu không phải đứa con trai này của Đinh Quốc Hồng quá yếu kém, chỉ biệt tham cái lợi ích nhỏ trước mắt thì tiền đồ của Đinh Quốc Hồng, sẽ không chỉ có như bây giờ thôi. Nếu không có đứa con trai này trói buộc, với năng lực của Đinh Quốc Hồng, về sau được điều nhiệm làm cán bộ lãnh đạo lớn một phương ở tỉnh ngoài, thậm chí là bước vào bộ Chính trị, trung tâm của quốc gia, đảm nhiệm một lần Ủy viên của bộ Chính trị, đây cũng không phải là điều không thể.
Nhưng, hiện tại sao? Vụ án di dời của Hạ Tương, tuy rằng không có vấn đề gì liên quan tới Đinh Quốc Hồng, cho dù là điều tra thì cũng sẽ không tra tới được trên đầu của ông ta, nhưng dù sao, con trai của ông ta lại có liên lụy cực kỳ sâu. Như vậy, đối với con đường làm quan sau này cũng như tiền đồ chính trị của ông ta, đó sẽ là một cái ảnh hưởng cực kỳ to lớn.
Đinh Quốc Hồng cũng nhìn được rất rõ. Nếu, tiền đồ chính trị đã không còn, vậy không bằng dùng cái chiêu tráng sĩ tự chặt cổ tay lừng lấy đó, trực tiếp bỏ qua cái chức vụ này, sau đó để tập đoàn Thiên Hải tích cực bồi thường, hoàn trả lại tang vật, tiêu trừ bớt sự ảnh hưởng của chuyện này. Lấy hai cái điều kiện này để đổi lấy cơ hội gỡ tội cho đứa con trai Đinh Hải Đào.
Hơn nữa, chỗ thông minh của Đinh Quốc Hồng chính là việc Đinh Quốc Hồng không đi tìm Thẩm Ngôn Thạc mà là tìm tới chính mình. Theo lý mà nói, Thẩm Ngôn Thạc và Đinh Quốc Hồng là cùng một phe phái, căn cứ vào đạo lý nước phù sa không lưu ruộng của người ngoài, Đinh Quốc Hồng cũng là nên tìm ông ta mới đúng. Nhưng, đây cũng chính là chỗ thông minh của Đinh Quốc Hồng.
Không tìm Thẩm Ngôn Thạc vì, Đinh Quốc Hồng rất rõ ràng, cho dù là tìm Thẩm Ngôn Thạc, những hệ phái khác, bao gồm của chính mình cũng sẽ bám lấy chuyện này không tha. Nói như vậy thì cái tay của Đinh Quốc Hồng cũng là chặt vô ích. Nhưng, nếu như là tới tìm mình thì, Lý hệ cần cho chuyện này chìm xuống, dùng cái này để giữ gìn hình tượng trước mắt của Lý hệ, mà bên phía mình, khi đã lấy được lợi ích thì cũng sẽ không nói lung tung, đây mới là người thông minh.
Bao gồm cả hai vụ án Hùng Tường Quý giết người và vụ án bố trí nơi ở cho hộ dân di dời của huyện Hạ Tương, hai vụ án này sẽ có tên gọi không rõ ràng trong Ủy ban Kỷ luật tỉnh là vụ án tệ nạn Hạ Tương.
Theo việc Hàn Tử Kỳ bị bắt giam, cũng như sau khi điều tra ra không ít đồ trang sức, châu báu ở trong nhà của Hàn Tử Kỳ thì người tình của Hàn Tử Kỳ cũng nổi lên mặt nước. Ở trong nhà người tình của Hàn Tử Kỳ cũng tìm ra khoản tiền tham ô cực lớn. Còn về quyển sổ tiết kiệm mười triệu kia, cũng đã bị Hàn Tử Kỳ tiêu hủy rồi. Một loạt những thủ đoạn này, không thể không nói rõ được, sự quyết tâm của Hàn Tử Kỳ.
Vụ án phát triển tới bước này, manh mối điều tra ra được cũng không kém là bao nữa rồi. Hiện giờ, bên liên lụy duy nhất đúng là phia tập đoàn Thiên Hải bên này.
Bởi vì tính đặc thù về thân phận của Đinh Hải Đào, cho nên trong khoảng thời gian ngắn, tổ chuyên án cũng bước vào cục diện bế tắc. Hoặc có thể nói, tất cả mọi người đang đợi phản ứng của cấp trên.
Chính trị, vĩnh viễn là một môn nghệ thuật của sự thỏa hiệp. Chính trị, chú ý chính là một sự cân bằng. Địa phương có cân bằng của địa phương, Trung ương cũng có sự cân bằng của trung ương. Bất cứ lúc nào, trong cơ cấu chính trị cũng tốt, trong cơ cấu quân đội cũng tốt, đều sẽ không dễ dàng bỏ qua cho sự xuất hiện của một nhà độc tài, một con quái vật lớn. Nếu xuất hiện tình huống như vậy, gia tộc đó sẽ gặp phải sự đả kích tàn khốc nhất.
Cho nên, chỉ cần phát hiện một gia tộc nào đó có một tia manh nha của việc độc đại như vậy thì trên cơ bản, các gia tộc khác sẽ nhanh chóng liên hợp lại với nhau, tiến hành sự chèn ép mạnh mẽ, cứng rắn. Chẳng sợ là những gia tộc vốn trước đó là kẻ thù sống còn thì ở giờ phút này, cũng sẽ vứt bỏ thành kiến mà bắt tay với nhau.
Vụ án tệ nạn Hạ Tương
Chảng những là một lần giao đấu cùng với phân phối lợi ích của chính đàn tỉnh Giang Bắc mà đồng thời, bởi vì liên lụy tới một chức vụ cấp Thứ trưởng, lại còn là chức vụ có thực quyền là Phó chủ tịch thường trực tỉnh, giờ đây, cũng đã khiến cho trung ương chú ý tới.
Tử Cấm Thành
Noãn các, Nam Hoài
Đây là một dải những kiến trúc nhà trệt thấp bé nằm dựa lưng vào Trung Hải Tử.
Nơi này, cũng là địa điểm hạch tâm của trung ương Hoa Hạ. Ở trong này, một một mệnh lệnh, mỗi một kế hoạch có liên quan tới dân sinh quốc gia, có liên quan tới sự phát triển của cả nước đã được đưa ra. Nơi này, là trụ sở của bộ não trung tâm chính quyền Hoa Hạ.
Giờ phút này, ở trong noãn các của Nam Hoài, nhiệt độ tỏa ra từ chiếc điều hòa rất vừa phải.
Không khí ở trong phòng, tỏa ra một loại mùi hoa rất thanh nhã. Nơi này, chính là nơi xử lý công việc của Tổng Bí thư trung ương Đảng Hoa Hạ, Viên Khang An.
Tổng Bí thư Viên không hút thuốc lá, cho nên, hễ là người tới chỗ này để báo cáo công việc thì cho tới bây giờ, đều rất chú ý tới điểm này. Trong noãn các của Nam Hoài, vĩnh viễn đều sẽ không xuất hiện cái cảnh tượng, khói thuốc lượn lờ.
- Lão Vân à, lần này, đây là hồ sơ mà Tăng Hữu Kiệt đưa lên có liên quan tới vụ án tệ nạn ở Hạ Tương, ông xem đi, có cảm tưởng gì?
Viên Khang An ngồi ở trên sô pha, thân hình cường tráng, ngồi vững vàng, đĩnh đạc ở trên sô pha, thoạt nhìn khiến cho người ta cảm thấy một loại khí độ rất uy nghiêm
Sau hơn hai năm đảm nhiệm chức vụ Tổng Bí thư, hiện giờ, Vương Khang An cũng đã chải chuốt được gọn mấy cái gia tộc chính trị ở trong nước rồi, đồng thời cũng đã nắm được quân đội. Bây giờ cũng là lúc đại triển quyền cước rồi.
Thủ tướng Vân Ba, đại quản gia của nước công hòa, người cầm lái cho con thuyền phát triển kinh tế và kế hoạch dân sinh của quốc gia, giờ phút này, nhìn qua thì ông ta có vẻ còn tiều tụy hơn nhiều so với Viên Khang An.
Trầm ngâm một hồi, Thủ Tướng Vân Ba cũng mới nói một cách chậm rãi:
- Tổng Bí thư Viên, hiện giờ, theo công cuộc cải cách không ngừng mở ra, theo kinh tế không ngừng phát triển, với tình hình kinh tế trước mắt, tôi thấy công tác chống tệ nạn tham nhũng, đẩy mạnh tính liêm khiết ở trong nước cần phải làm nghiêm ngặt hơn nữa. Cái loại mầm mống này, chẳng những ở Giang Bắc có mà các nơi trên cả nước cũng đều phát hiện có tính huống tương tự xảy ra. Với hoàn cảnh kinh tế cũng như xu thế phát triển chung trước mắt, khi mà một loạt các doanh nghiệp tư nhân lảm giàu nổi lên, cán bộ chúng ta cũng ngồi không yên. Cầm đồng tiền lương mấy trăm nghìn mà thôi, họ cũng không muốn nữa rồi. Tính tích cực của cán bộ cơ sở làm thế nào để kích thích, chính sách khống chế, điều tiết kinh tế vĩ mỗ như thế nào? Mặt khác, điều chỉnh và nâng mức tiền lương của cả nước. Tôi nghĩ, đã đến thời điểm để quyết định rồi.
Bước tới được cái cấp bậc này của Tổng Bí thư Viên và Thủ tướng Vân, đây đã hoàn toàn xứng đáng là nhân vật đứng trên đỉnh rồi. Trao đổi, tất nhiên cũng là chuyện lớn của quốc gia. Tầm nhìn cũng với trọng điểm chú ý tới, đều là sâu sắc, mạnh mẽ. Không phải chỉ câu nệ cho một nơi, một người, mà là trù tính cho cả toàn cục diện chung, tầm nhìn trải rộng ra cả nước.
Giờ phút này, Tổng Bí thư Viên trầm ngâm giây lát rồi lập tức cũng gật đầu nói:
- Ừ, cao tân dưỡng liêm (tiền lương có cao thì nhân viên mới bớt tham ô). Tôi thấy quả là có tất yếu gia tăng mức thu nhập trung bình của các tầng lớp trong nước theo đà tăng trưởng kinh tế hiện nay. Tạo sự phù hợp với tình hình phát triển kinh tế trước mắt, đây là một việc chính xác. Ở nước ngoài cũng là thi hành chính sách lương cao nuôi dưỡng, trong sạch hóa bộ máy chính quyền. Tuy nhiên, tôi thấy, trong công tác giám sát, phòng chống lại tệ nạn tham ô, tham nhũng thì đồng dạng, cũng phải tăng cường công tác giáo dục tư tưởng. Phải hình thành phong trào cũng như tinh thần chống tham nhũng, trong sạch hóa trên cả nước. Mà tôi trông, cái tiêu chuẩn tiếp đãi công vụ gì đó mà tiểu Nhiếp thực thi ở thành phố Tân Lê đó cũng rất tốt. Quy định rõ ràng tiêu chuẩn tiếp đãi công vụ thành văn bản, như vậy, sẽ ngăn cản được ở mức độ lớn nhất sự phô trương, lãng phí, tác phong xa hoa, dâm dật. Tôi thấy, có thể suy xét xem, để đồng chí Ái Quốc cử đoàn khảo sát cho rõ ràng một chút, sau đó chết định một phương án chính xác, khả thi thật tỉ mỉ, rồi áp dụng ra cả nước.
Từ một vụ án tệ nạn hạ Tương, hai người lại có thể suy rộng ra một hành động quy mô lớn nhằm vào cả nước, đây chính là biểu hiện trực tiếp nhất cho sự khác biệt về trình độ.
Cùng lúc đó, sau khi nói xong mấy kế hoạch lớn này đó, chuyện mang tính thực chất cũng phải nhắc tới. Nhìn Thủ tướng Vân Ba ở bên cạnh, Tổng Bí thư Viên trầm ngâm một chút, lại mở miệng:
- Lão Vân, lần này tỉnh Giang Bắc xảy ra chuyện lớn như vậy. Đinh Quốc Hồng của tỉnh Giang Bắc cũng đã nộp đơn xin từ chức rồi về hưu lên trên tổ chức rồi. Hơn nữa, ngay sau đó, tập đoàn Thiên Hải cũng đã tích cực đối mặt với hậu quả, cũng hứa hẹn sẽ xây dựng lại các nhà ở tái định cư cho người dân di dời, tài chính cũng đã chuyển tới quỹ chung của tỉnh Giang Bắc, một vài hoạt động bồi thường sau đó cũng đã tiến hành rất tích cực. Tôi thấy, thái độ như vậy cũng rất tốt rồi.
Vừa nghe thấy Viên Khang An nói như vậy, Vân Ba liền biết, ý tứ ở trong lời nói của Tổng Bí thư Viên này là, muốn thả cho Đinh Quốc Hồng một con đường sống rồi. Không, phải nói, không phải là tha cho Đinh Quốc Hồng, mà là thả cho Lý gia một con đường. Vụ án tệ nạn Hạ Tương xuất hiện, lôi ra một tập đoàn Thiên Hải với chỗ dựa vững chắc là Phó chủ tịch thường trực của tỉnh Giang Bắc, lại còn là quan hệ cha con. Mặc kệ trong việc này, Lý hệ có liên quan gì hay không, nhưng, đó cũng là chuyện cho dù nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Hiện giờ, các gia tộc khác ở thủ đô cũng đã nhảy ra để chèn ép Lý gia. Không riêng gì vị trí của Đinh Quốc Hồng, thậm chí ngay cả Thẩm Ngôn Thạc lúc này cũng đều bị gắn cho cái danh trách nhiệm của lãnh đạo. Đây là một kiểu bỏ đá xuống giếng cực kỳ tiêu chuẩn.
Mà thái độ vào lúc này của Tổng Bí thư Viên đã rất rõ ràng, chuyện này, đến chỗ của Đinh Quốc Hồng này là thôi, không liên lụy thêm bất cứ kẻ nào vào nữa.
Đây là để bảo tồn thực lực cho Lý gia. Trong chính trị, chú ý chính là một sự cân bằng. Trải qua một cái trận này, Lý gia tất nhiên sẽ trở nên thành thật hơn rất nhiều. Mà song song, Lý gia vẫn có đủ năng lực để kiếm chế gia tộc khác thay cho Tổng Bí thư Viên. Đây mới là căn bản, đây mới là cân bằng.
Tuy rằng, Tổng Bí thư Viên thuộc phe phái khác với chính mình, nhưng, lợi ích giữa hai người đều là giống nhau. Lúc này, buông tha cho Lý gia thì mới có lợi cho cả hai người. Ngay lập tức, Thủ tướng Vân cũng mỉm cười nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Tổng Bí thư Viên ông. Hiện giờ, đều là sang xã hội mới, tất nhiên cũng không lưu hành cái kiểu mắc tội liên đới. Đinh Quốc Hồng là Đinh Quốc Hồng, Thẩm Ngôn Thạc là Thẩm Ngôn Thạc. Bộ máy tỉnh ủy tỉnh Giang Bắc đó, nói về chỉnh thể thì vẫn còn tốt. Tôi thấy chuyện này cũng không nên để liên lụy quá rộng làm gì.
Giờ phút này, Tổng Bí Thư Viên cũng gật gật đầu, lại nói tiếp:
- Trong số các ứng cử viên cho chức vụ Phó chủ tịch thường trực tỉnh Giang Bắc, phía Ban tổ chức trung ương bên này đã đưa cho tôi một vài đề cử. Tôi nhưng thật ra lại cảm thấy, Phó chủ nhiệm Ủy ban Ngoại thương hiện giờ, đồng chí Hoàng Duyệt Thinh cũng rất khá đấy.
Đây cũng là một cái cân bằng đấy. Hoàng Duyệt Thịnh là ai? Con trai cựu Phó thủ tướng Hoàng của nội các chính phủ, anh trai của Hoàng Duyệt Dung, con dâu cả của Nhiếp gia. Để Hoàng Duyệt Thịnh đảm nhiệm chức vụ Phó chủ tịch thường trực tỉnh Giang Bắc, đây là một cách để gia tăng quyền phát ngôn của Nhiếp gia trong hệ thống chính phủ. Tương đối mà nói, cũng là một kiểu giữ cân bằng với Lý gia. Liếc mắt nhìn Tổng Bí thư Viên đầy thâm ý. Trong thủ đoạn cân bằng chính trị, Tổng Bí thư Viên nắm giữ đúng là lô hỏa thuần thanh, đây mới là tâm thuật của đế vương.
Đối với việc để cho Hoàng Duyệt Thịnh, một người có quan hệ thân thiết với Nhiếp gia, lên đài, Thủ tướng Vân cũng sẽ không phản đối. Nếu như phản đối, chẳng khác gì là đắc tội với Tổng Bí thư Viên, đắc tội với Nhiếp gia và Hoàng gia. Vì một cái vị trí Phó thường vụ tỉnh mà đắc tội với nhiều người như vậy, chỉ có mất nhiều hơn được. Ngay lập tức, Thủ tướng Vân cũng gật đầu nói:
- Tôi thấy cũng khả thi đấy.
Rất nhanh, Trưởng ban Tổ chức trung ương Vu Thắng Đông đã tự mình tới tỉnh Giảng Bắc. Trong hội nghị của các cán bộ, lãnh đạo tỉnh Giang Bắc, đối mặt với thành viên trong bốn bộ máy chính của tỉnh ủy tỉnh Giang Bắc, các nhân vật số một, số hai của các thành phố cấp địa tỉnh Giang Bắc, cùng với lãnh đạo các đơn vị, cơ quan trực thuộc tỉnh Giang Bắc, các cán bộ trung tầng của thành phố Giang Châu, Vu Thắng Đông đã thay mặt cho Trung ương, thay mặt cho Ban tổ chức Trung ương, tuyên đọc quyết định bổ nhiệm nhân sự, trong đó, miễn nhiệm chức vụ Ủy viên thường vụ tỉnh ủy tỉnh Giang Bắc của Đinh Quốc Hồng, đồng thời cũng đệ trình lên Hội nghị thường vụ của Hội đồng nhân dân tỉnh Giang Bắc, miễn đi chức vụ Phó chủ tịch thường trực Ủy ban nhân dân, Phó Bí thư Đảng tổ tỉnh Giang Bắc. Đồng thời, bổ nhiệm Phó chủ nhiệm đương nhiệm ủy ban Ngoại thương Hoàng Thịnh Duyệt đảm nhiệm làm Ủy viên thường vụ, ủy viên tỉnh ủy tỉnh Giang Bắc, bổ nhiệm Hoàng Thịnh Duyeetnj làm Phó Bí thư Đảng tổ tỉnh Giang Bắc, đề cử làm ứng cử viên cho chức vụ Phó chủ tịch thường trực của tỉnh.
Vừa nghe đến tin tức này, Nhiếp Chấn Bang liền biết, vụ án tệ nạn Hạ Tương, chỉ sợ là đến đây cũng chấm dứt rồi.
Trùng Sinh Thế Gia Tử