Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 182: Sáng Kiến Của Nhiếp Chấn Bang




Chuyện như vậy, Nghiêm Phượng Kiều cũng đã từng gặp qua, trên cơ bản không thể lấy lòng tất cả các vị lãnh đạo, được lòng vị này thì tự nhiên sẽ đắc tội vị kia. Khu kinh tế mới huyện Lê dù thế nào cũng có ưu thế của Khu kinh tế mới đầu tiên của thành phố Bá Châu, Khu kinh tế mới cấp huyện đầu tiên của khu tự trị Tây Bắc, danh tiếng đã lan ra khắp nơi, làm tốt thì sẽ nhận được rất nhiều sự chú ý, thăng chức thuận lợi, chuyện như vậy các thủ lĩnh lãnh đạo thành phố Bá Châu đều nhìn thấy. Việc hái đào ai cũng biết làm (hái đào: bắt nguồn từ truyện Tây du kí, cây đào trồng trăm năm đến ngày hái quả thì bị Tôn Ngộ Không ăn hết, hái đào chỉ hành động nẫng tay trên thành quả của người khác, không công mà hưởng), nếu không phải Nhiếp Chấn Bang quá mạnh mẽ, quá cứng rắn thì chỉ sợ Bí thư Công ủy bây giờ chưa chắc đã là Nhiếp Chấn Bang. Đối với bản thân mình cũng là như thế. Nếu không phải Lưu Văn Thanh đích thân ra chỉ thị, chỉ sợ còn chưa tới phiên mình đảm nhiệm chức Chủ nhiệm Ban quản lý này. Cứ như vậy, vài Phó chủ nhiệm Ban quản lý, Phó bí thư công ủy, cùng với mấy cái chức vụ trong phòng Xúc tiến đầu tư đã trở thành chiến trường tranh chấp của các phe phái rồi.



Mình và Nhiếp Chấn Bang hiện giờ bị kẹp ở giữa, dường như giống một cái bánh mì, bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ bị ép cho xẹp lép.



Hiện giờ Nhiếp Chấn Bang lại nói có ý tưởng mới cho vấn đề bổ nhiệm nhân sự, Nghiêm Phượng Kiều cũng có chút tò mò, ánh mắt long lanh như nước, ngập đầy ý xuân nhìn Nhiếp Chấn Bang, có cảm giác cực kỳ quyến rũ:



- Chủ tịch Nhiếp có sáng kiến mới sao? Đã sớm nghe nói Chủ tịch Nhiếp là người có tư tưởng rộng mở, dám nghĩ dám làm. Hôm nay gặp, quả nhiên là danh bất hư truyền.



Nhiếp Chấn Bang giờ phút này cũng hơi ngượng ngùng đứng lên, một đồng nghiệp nữ, hơn nữa còn là một mỹ nữ toàn thân toát ra sức hấp dẫn trưởng thành thuần thục, trong phòng làm việc nói anh tư tưởng rộng mở dám nghĩ dám làm, Nhiếp Chấn Bang cũng cảm thấy có chút khác thường.



Ngay sau đó Nhiếp Chấn Bang cũng cười nói:



- Tôi lại cảm thấy, hiện giờ nếu có nhiều người tham gia cạnh tranh như vậy, trong trường hợp này có thể tham khảo một chút kinh nghiệm Khu kinh tế mới phía Đông, công khai tuyển chọn.



- Công khai tuyển chọn?



Nghiêm Phượng Kiều cũng ngây ngẩn cả người, suy xét theo ý nghĩa trên mặt chữ, ý tứ này rất dễ lý giải, hình như chính là muốn làm giống như tranh cử cán bộ, ai thắng liền đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo. Phương án này có phải có hơi lớn mật không?



Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng đã đứng lên, lập tức nói:



- Chủ tịch Nghiêm, tôi thấy chuyện này quyết định như vậy đi. Tôi tin rằng công khai tuyển chọn, trong tương lai sẽ trở thành phương thức tuyển chọn cán bộ quan trọng. Chúng ta là cán bộ thời đại mới thì phải có loại khí phách và sự quyết đoán này chứ. Nếu chưa ai ăn cua thì cũng phải có người nếm thử đầu tiên mà. (ý muốn nói mình sẽ là người đầu tiên làm việc kì lạ hoặc khó khăn mà trước đó chưa ai làm)



Sau khi nói xong, Nhiếp Chấn Bang lập tức thu dọn đồ đạc của mình, nói với Nghiêm Phượng Kiều:



- Chủ tịch Nghiêm, chuyện này còn phải cảm ơn đồng chí. Hay là chị cùng đi với tôi đến chỗ Bí thư Lưu một chuyến, tôi muốn báo cáo chuyện này với Bí thư Lưu.



Phong cách dám nghĩ dám làm này của Nhiếp Chấn Bang vô hình chung nhiễm sang cả Nghiêm Phượng Kiều. Đúng là danh bất hư truyền. Mọi người đều nói Chủ tịch huyện Lê, Nhiếp Chấn Bang người này vô cùng thực tế. Hiện tại xem ra quả nhiên là như thế.



Khi xe chạy tới Thành ủy đã là 2h chiều. Lúc này đúng là giờ vừa bắt đầu làm việc. Nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang và Nghiêm Phượng Kiều cùng đi đến, Lưu Văn Thanh hơi sửng sốt, sau đó liền cười ha hả nói:



- Ồ, xem ra hai người cùng làm việc ở Khu kinh tế mới có vẻ không tệ. Có Chủ tịch Nhiếp chủ trì toàn diện công tác, đồng chí Phượng Kiều bổ sung những thiếu khuyết, tôi thấy tốt lắm. Thế nào. Hai vị đại lãnh đạo Khu kinh tế mới liên hợp cùng đến, không phải là đến xin tiền chứ. Tôi nói rõ ràng trước là hiện tại thành phố không giàu bằng các vị đâu nhé. Tiền tôi không có đâu.




Ai cũng biết là đây chẳng qua chỉ là lời nói đùa của Lưu Văn Thanh thôi. Nghiêm Phượng Kiều ở bên cạnh cũng cười đáp:



- Bí thư Lưu, ngài nói như vậy là bảo tôi với Chủ tịch Nhiếp đến xin cơm sao?



Cán bộ nữ, đôi khi lại có những ưu thế như vậy đấy. Trong một số tình huống, cán bộ nam không dám nói đùa với lãnh đạo nhưng cán bộ nữ thì lại có thể. Ví dụ như trường hợp hiện tại.



Nhiếp Chấn Bang cũng cười nói:



- Bí thư Lưu, lần này tôi cùng Chủ tịch Nghiêm cùng đến đây, chủ yếu là muốn bàn bạc về vấn đề nhân sự Khu kinh tế mới, muốn báo cáo với anh và tổ chức bên trên một chút.



Nói đến vấn đề nhân sự khu kinh tế mới, sắc mặt Lưu Văn Thanh cũng có vẻ trở nên nghiêm túc. Hiện giờ, Khu kinh tế mới huyện Lê chính là một cái bánh ngon. Lưu Văn Thanh cũng biết rõ, Khu kinh tế mới rất dễ dàng lập nên chiến tích, dễ dàng tiến lên, đây là chuyện không còn gì phải nghi ngờ. Một cái bánh ngọt ngon lành như vậy, ai mà không muốn kiếm một miếng trên đó.



Vấn đề sắp xếp nhân sự Khu kinh tế mới, vốn dĩ Lưu Văn Thanh không muốn hỏi tới, đây cũng là một lần khảo nghiệm của Lưu Văn Thanh dành cho Nhiếp Chấn Bang và bộ máy của khu kinh tế mới. Làm quan, không chỉ cần có năng lực xuất chúng, năng lực làm việc chỉ là một phần, khả năng giao tế cũng vô cùng quan trọng. Một người mà năng lực có mạnh đến đâu nhưng không thể thu phục lòng người thì xung quanh đều là những âm thanh phản đối, khắp nơi đều là những kẻ thù. Cán bộ như vậy, Lưu Văn Thanh cũng không coi trọng.



Tuy rằng Lưu Văn Thanh biết bối cảnh của Nhiếp Chấn Bang rất lớn mạnh, con đường tương lai không cần chính ông quan tâm để ý. Nhưng như thế không có nghĩa là Lưu Văn Thanh không thể khảo khiệm Nhiếp Chấn Bang một chút.




Song lúc này, Nhiếp Chấn Bang lại chủ động tìm đến, hơn nữa còn đem theo Nghiêm Phượng Kiều cùng đến, chủ động nói về vấn đề nhân sự Khu kinh tế mới, Lưu Văn Thanh hiện giờ cũng không tiện cự tuyệt, nhìn Nhiếp Chấn Bang, Lưu Văn Thanh theo thói quen gõ bàn nói:



- Ồ? Việc sắp xếp nhân sự Khu kinh tế mới, hai người nhanh như vậy đã có ý tưởng rồi sao?



- Bí thư Lưu, vấn đề nhân sự Khu kinh tế mới, ý tưởng của tôi là, có thể cân nhắc làm một cuộc tuyển chọn cán bộ công khai trên phạm vi toàn thành phố được không? Hiện giờ, ở một số vị trí quan trọng, thành phố có không ít lãnh đạo đã đánh tiếng với tôi và Chủ nhiệm Nghiêm. Chúng tôi bên này quả thật có chút khó xử nên mới nghĩ đến phương thức tuyển chọn cán bộ công khai. Làm như vậy, công bằng, công khai, công chính. Quần chúng nhân dân giám sát, lãnh đạo kiểm tra đánh giá. Như vậy bên trên bên dưới sẽ không ai có thể có ý kiến gì được.



Công bằng, công khai, công chính



Lưu Văn Thanh cũng lặp lại một chút, cách nói này lại rất có kiến giải. Công khai tuyển chọn cán bộ, về phương diện này Lưu Văn Thanh có thể coi như mới nghe thấy lần đầu, ông quay lại hỏi Nhiếp Chấn Bang:



- Công khai tuyển chọn sao? Đây là một ý tưởng mới, có điều phương pháp này, liệu có xảy ra vấn đề gì không? Tính cách của cậu tôi rất hiểu, không bao giờ đánh trận mà không nắm chắc phần thắng. Khẳng định là cậu đã xem xét toàn bộ vấn đề rồi mới dám nói như vậy.



Công khai tuyển chọn cán bộ, ý nghĩa một cách chân chính của nó, có lẽ là phải mấy năm sau mới bắt đầu. Thời điểm này không hề có cách nói như vậy, có điều Nhiếp Chấn Bang lại cảm thấy làm việc này sớm một chút chắc cũng không có vấn đề gì. Nhiếp Chấn Bang lập tức cười trả lời:




- Bí thư Lưu, chưa thể nói là đã xem xét toàn bộ, chỉ là đã suy nghĩ một chút. Tổng thể mà nói, có sáu nguyên tắc, những nguyên tắc mà Đảng quản lý cán bộ gồm có: nguyên tắc chọn đúng người có khả năng, tài đức vẹn toàn; nguyên tắc quần chúng công nhận, chú trọng hiệu suất; nguyên tắc công khai, bình đẳng, cạnh tranh, chọn lựa người ưu tú; nguyên tắc tập trung dân chủ; nguyên tắc làm việc theo pháp luật. Mặt khác, xét đến đơn vị Khu kinh tế mới là đơn vị cấp Cục phó, lựa chọn cán bộ lại là đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo, trong tư cách đăng kí tuyển chọn theo tôi là phải có ít nhất năm năm công tác và hai năm kinh nghiệm ở vị trí tương đương, ngoài ra những đồng chí ghi danh ứng tuyển vị trí cấp Trưởng phòng thì phải có ít nhất hai năm kinh nghiệm công tác tại vị trí Phó phòng. Ý tưởng của tôi hiện tại chính là như vậy, haha, hơi có chút lớn mật, mong Bí thư Lưu chỉ bảo góp ý.



Lưu Văn Thanh giờ phút này cũng có chút khâm phục Nhiếp Chấn Bang. Biểu hiện của Nhiếp Chấn Bang khiến Lưu Văn Thanh cảm thấy rất kinh ngạc, tuyển chọn công khai, đây coi như một sáng kiến, nếu hiệu quả tốt, những thứ nho nhỏ này của Nhiếp Chấn Bang lại là những chiến tích vô cùng lớn.



Sau khi trầm ngâm một chút, Lưu Văn Thanh cũng cười nói:



- Phương án không tệ, các phương diện đều suy xét tới rồi. Tôi bên này không có ý kiến gì nhiều. Tôi thấy về đề thi khảo hạch, hai người có thể cùng với Ban tổ chức Thành ủy liên hợp thảo luận một chút, Trưởng ban Phương dù sao cũng là người có kinh nghiệm, về việc tuyển chọn người vẫn là rất có trình độ. Phương án này tôi đồng ý, như vậy cũng có thể tránh cho hai người rất nhiều phiền toái.



Việc không nên chậm trễ, chuyện này hiện tại toàn bộ thành phố Bá Châu đều đang chú ý, càng kéo dài thời gian, đối với Nhiếp Chấn Bang và Nghiêm Phượng Kiều mà nói, áp lực càng lớn. Mau chóng định đoạt sự việc, đem tất cả áp lực đẩy về phía Thành ủy, công việc của Nhiếp Chấn Bang mới có thể khai triển dễ dàng được.



Bàn bạc với Phương Cố Sơn hết sức đơn giản, có lẽ Lưu Văn Thanh đã sớm gọi điện đánh tiếng trước với Phương Cố Sơn rồi. Cùng Nhiếp Chấn Bang thảo luận một chút, hướng đến Khu kinh tế mới, bởi vậy nội dung chủ đề khảo hạch đều xoay quanh việc tiến hành xây dựng kinh tế và thu hút đầu tư. Theo cách nhìn của Nhiếp Chấn Bang, hễ là những người đến Khu kinh tế mới làm lãnh đạo, bắt buộc đều phải có khả năng vừa nhậm chức là có thể lập tức bắt đầu bắt tay vào làm việc, ngoài ra đó còn là người phải có khả năng thu hút được đầu tư.



Nhiếp Chấn Bang và Nghiêm Phượng Kiều ngay chiều hôm đó trở về huyện Lê. Sáng sớm hôm sau, trên Nhật báo Bá Châu, đầu đề ngay trang đầu đăng một tin tức, lập tức thu hút sự chú ý của toàn bộ cán bộ thành phố Bá Châu.



- Thông báo về việc công khai tuyển chọn một số cán bộ cho Khu kinh tế mới trong phạm vi toàn bộ Thành phố.



Cả thông báo viết hết sức tỉ mỉ về các nguyên tắc bổ nhiệm, điều kiện ứng tuyển cùng với quy trình tuyển chọn vô cùng cẩn thận.



Lúc này, trong phòng làm việc Khu tự trị Tây Bắc, Thư ký Đường Thanh Minh của Tưởng Chấn Toàn cũng mang một quyển báo đi đến:



- Bí thư, tin tức trang đầu của Nhật báo Bá Châu hôm nay có chút thú vị.



Đường Thanh Minh không ngờ là Tưởng Chấn Toàn lúc này cũng giơ lên tờ báo trong tay, mỉm cười nói:



- Tiểu Đường, cậu nói đến việc công khai lựa chọn cán bộ huyện Lê hả. Nhiếp Chấn Bang này lá gan không nhỏ. Tuy nhiên cái phương án này khá thú vị, đây là một loại sáng kiếm hiếm có đấy. Nếu thực hiện tốt, sợ là sẽ từng bước mở rộng ra toàn quốc. Lần này, trên cuốn sách ghi chép công lao của Nhiếp Chấn Bang lại viết thêm một cái gạch đầu dòng nữa rồi.



Nghe câu nói của Tưởng Chấn Toàn, Đường Thanh Minh cũng kinh ngạc. Ở vị trí của Tưởng Chấn Toàn, có thể biết được không ít những ý tưởng của cấp Trung Ương. Lúc này nhìn thấy chuyện công khai tuyển chọn cán bộ, Tưởng Chấn Toàn không những không tức giận ngược lại còn có vẻ rất cao hứng, xem ra Trung Ương hiện tại có lẽ cũng đã bắt đầu nghiên cứu phương thức tuyển chọn này rồi.



Lúc này, Nhiếp Chấn Bang cũng không biết chuyện của mình lại hoàn toàn nằm trong tầm mắt của Tưởng Chấn Toàn. Hiện giờ, Nhiếp Chấn Bang cũng đang ở trong phòng làm việc, nhức đầu vì hôm nay vừa mới đi làm thì đụng ngay Đổng Uyển và Lý Lệ Tuyết hai người lấy danh nghĩa của tập đoàn Ốc gia tìm đến cửa.