Trùng Sinh: Thanh Xuân Của Tôi

Chương 24: Đại diện môn toán.




Sau giờ học thẩy Lưu có nhờ cả lớp nán lại để bầu ra ban cán sự cho lớp.

" Các em đợi một chút, lớp chúng ta cần bầu ra ban cán sự lớp, bạn nào thấy tự tin mình có thể làm được thì tự đề cử mình nha, các em thấy sao?" Thẩy Lưu đứng trên bục giảng nói.

" Được ạ. " Bên dưới lớp đồng thanh đáp.

" Trước tiên chúng ta sẽ bầu lớp trưởng trước, có bạn nào tự mình ứng cử không? Muốn ứng cử tự mình lên đây giới thiệu một chút nào. "

Cả lớp im lặng, không nói gì, cũng không ai tự mình ứng cử.

" Các em không nói gì thì để thầy chỉ định lớp trưởng nha."

"Dạ."

" Bạn học Hoàng Tuyết Lan em làm lớp trưởng nha, cả lớp có ý kiến gì không?"

Cả lớp không có ai có ý kiến gì, tất cả đều đồng ý, trừ nhân sự Hoàng Tuyết Lan đang ngồi xem việc vui như không liền quan gì tới mình thì bị chỉ đích danh.

" Thưa thẩy, em từ chối được không ạ? Tại em không quen, nhưng em có thể giới thiệu một người đã có kinh nghiệm làm lớp trưởng chín năm cho thầy ạ."

Vừa nói cô vừa nhìn về phía Dương Minh, ánh mắt trông mong, mong Dương Minh nhận thay mình, thấy Dương Minh gật đầu cô mới dám đầy nhiệm vụ cao cả này về phía cậu ấy.

" Ai? Em thử giới thiệu cho thầy xem."

" Bạn học Dương Minh thầy ạ, bạn ấy từng làm lớp trưởng của em ở sơ trung, cậu ấy làm tốt hơn em nhiều ạ...."

Cô ra sức đề cử, khen ngợi hết lời Dương Minh với thầy Lưu, chỉ mong sao thầy từ bỏ ý định để cô làm lớp trưởng.



Vai trò, trọng trách này cô không gánh nổi, cô cũng không muốn gánh vì cô muốn dành thời gian cho việc khác.

" Thấy em đánh giá cao bạn học Dương Minh như vậy, thì Dương Minh em làm lớp trưởng nha. "

"Dạ, được thầy."

" Tốt, giờ tới lượt cán sự bộ môn, các em không đề cử thì thầy sẽ xem điểm để quyết định vậy. "

Nói xong thẩy Lưu bước lên bục giảng, đi tới bàn giáo viên mở bảng điểm ra xem rồi quyết định.

"Cậu chạy không thoát. " Vương Điểm Điểm cười trêu chọc cô.

" Số khổ quá mà." Cô chán nản ôm đầu nằm xuống bàn.

Bên trên thẩy Lưu đã có kết quả sau một hồi tìm kiểm.

" Đại diện mồn toán - Hoàng Tuyết Lan, lần này em không được từ chối nữa, vì cả lớp chỉ mình em được điểm tuyệt đối trong kì thi vừa rồi. "

"Dạ, em đồng ý ạ." Chấp nhận số phận cô ngậm ngùi đứng dậy đồng ý, đại diện môn cũng được còn hơn phải làm lớp trưởng

"Đại diện môn ngữ văn - Giang Ái Liên..."

"Đại diện môn tiếng anh - Vương Hòa..."

•••

"Lớp phó lao động để Thẩm Minh nhé."



Sau một hồi thì cũng quyết định xong ban cán sự lớp.

" Tiếp đến là chỗ ngồi, các em thấy thế nào, ngồi luôn như này hay là đổi chỗ?"

" Giữ nguyên thầy ơi..." Cả lớp cũng không ai muốn đổi chỗ.

"Vậy các em cứ tạm thời ngồi như này, sau kì thì đầu năm học, thầy xem xét nếu không ổn sẽ sắp xếp lại, được rồi, tan học thôi. "

Thầy Lưu vừa dứt lời, cả lớp cùng ùa ra như ong vỡ tổ, tràn về phía căng tin trường.

Mấy người tụi cô, đợi mọi người đi hết mới đi ra, dù gì lớp cô cũng tan muộn nhất trường rồi, giờ có đến căng tin ăn cũng không sợ phải chen chúc vì đông nữa nên cứ từ từ.

"Đi thôi Dương Minh, hôm nay tớ sẽ mời cậu ăn kem, cảm ơn cậu đã cứu tớ một bàn."

"Một cây kem? Cậu biết làm lớp trưởng khó khăn đến nhường nào không?"

" Hai cây, chốt kèo, tớ nghèo lắm." Cô tỏ ra đáng thương.

" Coi như tớ người lớn không chấp trẻ con. "

" Cảm ơn người lớn Dương Minh."

Cô vừa khoanh tay, vừa cúi đầu cảm ơn, chọc đám người Vương Điểm Điểm cười lăn lộn tại chỗ.

Hahaha...dễ lừa quá mà, tớ người lớn mới không chấp cậu đấy, cô nghĩ trong lòng.

Nhóm năm người bọn cô giờ thêm Giang Ái Liên nữa là sáu người, vừa cười nói, trêu chọc nhau vừa đi về phía căng tin.