Trùng Sinh Sửa Lại Quá Khứ Của Đôi Ta

Chương 8: Tuổi thơ (2)




Ông đi đã ba ngày, cậu cầm điện thoại mẹ gọi điện cho ông, ông không trả lời. Cậu liền hỏi mẹ:"Mẹ ơi, sao bố không trả lời?"

Bà điềm tĩnh đáp:"Ông ấy bận"

Sự thật không phải bận, bà nói rồi bà sẽ không gọi cho ông bất kì lần nào nữa, nếu có gọi chắc chắn là con trai gọi, ông không được bắt máy, bà đã cấm ông gặp và nói chuyện với cậu khi không được bà cho phép.

Bà không muốn con trai bị bố nó tiêm nhiễm vào đầu thứ đó trở thành một đứa thích con trai. Bà nói:"Phong, con nhớ lời mẹ chứ? Con tuyệt đối không được thích con trai đâu, con là con trai ngoan của mẹ đấy"

Cậu tức thì gật gật đầu, cậu nói:"Con sẽ không thích con trai đâu, con là con trai ngoan của mẹ, con trai ngoan của mẹ phải nghe lời mẹ"

Bà tươi cười nói:"Phong ngoan quá, cuối tuần mẹ thưởng cho con nhé? Mẹ sẽ đưa con và Vũ nhà bên đi chơi sở thú"

Cậu liền lập tức nói:"Mẹ tốt nhất"

Cho đến năm cậu học lớp 9, bố cậu vẫn không về lần nào, chỉ gửi tiền về nuôi sống hai mẹ con.

Bà không nói gì nhưng ông biết bà luôn hận ông.

Năm đó bố ông ép ông cưới mẹ cậu, ông không thích bà ấy, ông thích con trai, bà ấy lại yêu say đắm ông, từ bỏ hôn ước từ nhỏ với thanh mai mà chạy đi theo đuổi ông, bố ông đặc biệt thích muốn mẹ cậu gả cho bố cậu, ông bà ngoại phản đổi, anh chị em cậu đều phản đối kịch liệt không chấp nhận, thanh mai trúc mã khóc lóc ôm lấy chân bà ấy cầu xin, bà ấy gạt bỏ tất cả, mặc bố mẹ ngăn cản mà bỏ nhà ra đi để gả cho ông, ông dù tức dù hận nhưng vẫn không nói gì, vẫn im lặng thực hiện nghĩa vụ. Sau này sự ghét bỏ của ông với bà không còn, vì cậu đã ra đời.

Ông với bà chỉ không còn sự ghét bỏ và hận chứ ông chưa từng yêu bà.

Bà tự tay chăm sóc cậu, khi cậu tốt nghiên cấp hai liền cho ông ấy gặp con trai một lần, đó cũng là lần cuối cả hai nói chuyện với nhau và gặp nhau.

Bà quay lại nhà mẹ đẻ, bố mẹ mắng nhiếc qua loa rồi mối quan hệ vẫn như cũ, họ vẫn yêu thương bà và cũng thương cháu ngoại.



Bà vứt tiền của ông vào mặt ông, đuổi ông đi, tiền sau này nuôi cậu là tiền do ông bà ngoại chu cấp.

Cậu tò mò hỏi mẹ:"Mẹ, bố ghét con sao?"

Bà vờ kinh ngạc, đang làm đồ ăn liền xoay người nói với cậu:"Sao lại thế được"

Bà lau tay, tiến đến ôm cậu rồi nói:"Ông ấy thương mẹ con ta lắm"

Cậu nói:"Bố không về gặp con, bố không thích con nên mới không về nhà, bố ghét con rồi"

Bà lấy điện thoại, đưa cho cậu nói:"Vậy con gọi cho bố, con hỏi xem bố có ghét con không đi"

Cậu cầm lấy điện thoại, bấm gọi cho ông. Ông không bắt máy, cậu bấm gọi lại hai lần ông mới nhấc máy, cậu hỏi:"Bố ơi, bố có ghét con không?"Ông đáp:"Không, ta không ghét con"

Cậu liền hỏi:"Vậy sao bố lại không về nhà?"

Ông qua loa đáp:"Bố bận lắm, bố đang ở nước ngoài, có rất nhiều việc, không có thời gian"

Rồi ông "ừ" một tiếng bảo:"Vâng để đây để đây cho tôi nhé, tôi sẽ xử lí ngay thôi"

Ông quay sang nói với cậu:"Bố cúp máy nhé, con nhớ chăm sóc tốt cho mẹ nhé, bố yêu con"

Ông nhanh chóng cúp máy. Bà nhận lấy rồi nói:"Ông ấy vừa bảo yêu con đó bảo bối nhỏ, giờ con ngồi yên đợi mẹ nấu ăn nhé"

Cậu vui vẻ gật đầu. Bà quay lại với công việc, vừa làm bà vừa nói:"Ồ phải rồi, con trai mẹ đã lên lớp 10 rồi nhỉ? Đã kiếm được bạn gái chưa?"



Cậu đáp:"Chưa mẹ ạ, bọn họ xấu lắm, lại còn lười nữa, mẹ bảo phải cưới người xinh đẹp tài giỏi biết làm việc nhà, đó toàn là những cô gái xấu xí lại còn lười"

Cậu phụng phịu, phồng má bảo:"Con muốn kiếm con dâu tốt nhất cho mẹ cơ"

Ngoài mặc là thế, nhưng lí do thật sự khiến cậu từ chối là anh, cậu thích anh, cậu cũng nhớ rõ lời hứa giữa hai người. Cậu biết mình không thể nói thật nên chỉ đành nói dối, sau này cả hai lén lút chung sống cùng nhau, tự ý đăng kí kết hôn giấu hai bên gia đình là được. Cậu muốn ở bên cạnh anh.

Buổi sáng cả hai đi học, anh chở cậu đến trường trên chiếc xe đạp.

Anh hỏi cậu:"Mày thích ai rồi à?"

Vân Phong trầm ngâm rồi nói:"Đúng thế, tất nhất định sẽ kết hôn cùng người đó".

Anh cười lớn hỏi:"Là ai thế? Không phải nói gả cho tao sao?"

Vân Phong liền bảo:"Ai nói chứ, tao mới không gả cho mày, mẹ tao bảo rồi tao không được thích con trai"

Anh cười trừ bảo:"Chuyện tương lai ai mà biết được chứ"

Vân Phong nói:"Mẹ bảo cuối tuần chở tao với mày đi chơi sở thú đó"

Giang Vũ trầm ngâm rồi nói:"Ồ, nghe cũng thú vị đấy, hai học sinh cấp ba được người lớn dẫn đi chơi sở thú đó"

Cậu liền nói:"Vậy thì sao chứ? Mẹ đi chung cũng tốt mà, mẹ trả tiền đồ ăn vặt, chúng ta chỉ việc chơi và chơi thôi"

Anh liền bảo:"Có lẽ là tốt thật"