[Trùng Sinh] Sự Thâm Tình Của Ngôn Tổng

Chương 69: Kí Ức Đau Thương




Tô Tử Hạ nhìn anh, dường như người đàn ông này đang sốc nhẹ vì những gì cô vừa nói. Một câu chuyện hoang đường đến khó tin.

- Anh không có phản ứng gì sao? Hay là anh đang thật sự nghĩ em có vấn đề nên mới nói ra một chuyện không có thật như vậy?

Mặc Cận Ngôn trầm ngâm, ánh mắt anh vẫn chăm chú nhìn cô. Cô gái mà anh yêu thương, ngoài cô ra chưa có một hình bóng nào có thể chen vào. Hiện tại đang dùng hết dũng khí để nói với anh bí mật động trời này.

Anh có thế lấy điều này làm lí do vì sao em trở nên thay đối như một con người khác hay không?Không còn lí do nào thích hợp hơn nữa đâu, nhưng nói như vậy là anh tin em có đúng không?Cận Ngôn chỉ gật đầu nhẹ, nắm chặt tay Tử Hạ. Giọng nói của anh trầm đến thế, ấm áp đến như thế.

- Kể cho anh, tất cả những gì em đã phải trải qua.

Tô Tử Hạ cúi dầu, đồng tử cô giãn ra, anh mắt trở nên đau thương và âng ấng nước. Hai dòng lệ trào xuống, miệng vừa lắp bắp vừa uất ức kể lại từng chi tiết một.

Sau khi cô dùng cách muốn tự tử để ép Mặc Cận Ngôn ly hôn với cô. Anh không muốn cô vì mình mà mất mạng.

Người con gái anh yêu muốn tìm đến cái chết để thoát khỏi anh. Đó là giây phút đau đớn nhất khi anh đặt bút kí vào đơn ly hôn. Anh chuyển sang Anh sinh sống để có thể cố gắng quên được Tô Tử Hạ ngay sau khi ly hôn.

Chỉ một tháng sau, Tô Tử Yên đã lên kế hoạch hãm hại, bày kế cho cô ngủ cùng Từ Chính Hạo. Từ Chính Hạo là người yêu cũ của Tô Tử Yên, tra nam hám gái. Hắn muốn Tô Tử Yên dâng Tô Tử Hạ lên giường mình nếu không sẽ gửi đoạn clip mây mưa của cô và hắn cho báo chí.



Cả hai tên cẩu nam nữ bắt tay nhau hãm hại Tử Hạ thân bại danh liệt. Phát tán clip lên mạng và báo đài, thiên hạ sỉ nhục đến không còn mặt mũi. Và đỉnh điểm là cô ta làm giả một vụ tai nạn, bắt cóc cô và mẹ cô giày vò, ép cô phải kí vào giấy chuyển nhượng gia sản Tô Gia. Nhưng cuối cùng cả hai vẫn bị thủ tiêu mất mạng

- Đến giây phút cuối đời em đã nghĩ đến anh, em sẽ mong anh xông đến cứu em khỏi căn phòng tối tăm ấy. Em nhận ra là anh tốt với em nhiều như vậy mà em lại chà đạp hết lần này đến lần khác. Nhưng rồi em chỉ có thế chết trong tuyệt vọng thôi.... ức..

Càng nói nước mắt Tử Hạ càng trào ra dữ dội. Bao cảm xúc tức tưởi dồn nén bấy lâu nay đều theo dòng nước mắt tràn ra dữ dội. Những uất ức trong suốt khoảng thời gian đó thật tăm tối và mịt mù đến như thế. Đến mức cô muốn tự mình kết thúc mạng sống của mình không biết bao nhiêu lần.

Cận Ngôn ôm chặt cô ấy vào lòng, vòng tay của anh như một chiếc áo ấm choàng lấy cô giữa trời đông giá rét.

Anh siết chặt đôi tay cường tráng của mình, dường như trong lòng anh đang cuộn trào một cảm xúc rất khó tả.

Đau lòng đến thấu vào tận sâu tâm can.

- Em thật sự đã phải trải qua những chuyện đó sao?!

Anh vòng tay ôm cô chặt hơn nữa, ghì đầu vào đôi vai mảnh mai trắng nõn của Tử Hạ. Một người con gái với thân hình mảnh khảnh, thể lực không tốt, lại rất dễ xúc động như cô ấy đã phải tuyệt vọng đến mức nào khi trải qua những điều đó.

Nếu như những lời em nói là thật, vậy có phải là anh quá khốn nạn khi bỏ mặt em ở lại Giang Thành một mình chịu đựng không?!Sao anh lại tự trách mình, là do em đần độn không biết trân trọng anh, người đòi ly hôn là em, người chà đạp anh cũng là em, em không có tư cách oán trách anh bất cứ điều gì cảNgười như anh, tại sao lại vì em nhiều đến như vậy!