Dịch & biên: maimai0110
Chỉ trải qua khoảng thời gian trong một năm, nhưng khi Ninh Vân Hoan đi đến gần nhà lại phát hiện dường như Ninh gia có chút thay đổi, bên ngoài biệt thự kiểu dáng Tây Âu là một màu trắng thuần với những song cửa sắt, nay lại thấy những bụi tường vi leo lên cánh cửa sắt đó, nhìn từ xa, làm cho người ta cảm giác giống như điền viên, ba Ninh là một người nghiêm cẩn, không thích nhất chính là những thứ mang tính lãng mạn như thế này, ông cho rằng chúng không được trang trọng cho lắm.
Khi Ninh Vân Hoan nhìn thấy cửa sắt bám đầy hoa này thì ngẩn ngơ, lúc này mới cau mày đi tới, cánh cửa sắt được khóa từ bên trong, cô lấy chìa khóa ra mở cửa đi vào, vườn hoa ở bên ngoài nhà phân chia thành hai bên, một bên trồng đủ các loại hoa hồng, bây giờ đang vào thời kỳ nở rộ, một làn hương thanh u truyền vào khoang mũi, làm cho tinh thần con người phấn chấn lên.
Mà một bên còn lại là một bãi cỏ, trên bãi cỏ bày một bộ bàn ghế, bên cạnh là một cái xích đu, khác biệt hoàn toàn so với phong cách trang trọng trước đây, nếu không phải vừa rồi Ninh Vân Hoan lấy chìa khóa ra mở cửa, thì có lẽ bây giờ cô đã nghĩ mình đi nhầm đường rồi, cô sẽ nghĩ thực ra ba Ninh đã bán biệt thự này cho người khác rồi.
Bên trong biệt thự còn bất ngờ hơn so với bên ngoài, lúc này không phải không có ai, ngược lại bên trong lại truyền ra thanh âm trò chuyện, trong đó có tiếng cười vui vẻ vang lên, vậy mà lại là tiếng cười của ba Ninh.
Ninh Vân Hoan cau mày, nghĩ rằng mình trở về vừa đúng lúc trong nhà có khách tới chơi.
Nhưng Ninh gia không phải đại gia đình gì, bình thường nếu đi xã giao thì chỉ cần một mình ba Ninh ra ngoài là đủ rồi, dù sao trước kia Ninh Vân Hoan cũng rất nghe lời, mà Ninh Vân Thành lại bị ba Ninh ghét bỏ đuổi ra bên ngoài lang thang, cho nên trong ấn tượng của Ninh Vân Hoan, ngoài những phu nhân có quan hệ tốt với mẹ Ninh sẽ đem con cái đến nhà mình chơi, hình như trong nhà ít khi có khách tới, nhưng nếu như là bạn của mẹ Ninh, ba Ninh không đến mức không đến công ty mà ở lại nhà chứ, trừ khi, những phu nhân này đến làm mối cho Ninh Vân Thành?
Trong nháy mắt, trong đầu của Ninh Vân Hoan hiện ra một ý nghĩ cổ quái, càng nghĩ lại càng cảm thấy chính là việc này. Nếu ba Ninh muốn xây dựng gia đình cho Ninh Vân Thành, thì cũng được xem như việc quan trọng, ba Ninh cũng muốn tận mắt xem con dâu là người như thế nào, mà việc riêng tư như vậy chỉ thích hợp nói chuyện ở nhà.
Tuổi của Ninh Vân Thành cũng không còn nhỏ nữa, hắn ta lớn hơn Ninh Vân Hoan 8 tuổi, đến nay đã 27 tuổi rồi, theo lý mà nói mẹ Ninh cảm thấy gấp gáp muốn con trai lập gia đình là đúng, chính là bây giờ gặp mặt thân cận, đính hôn trước nửa năm rồi mới kết hôn, người Ninh gia đều như vậy, có chút quy củ, lễ kết hôn mặc dù không long trọng như những nhà đại phú đại quý khác, nhưng ít nhất cũng phải chuẩn bị trong nửa năm, nếu cứ như vậy thì hiện tại Ninh Vân Thành sẽ thân cận trước, hai tám hai chín tuổi sẽ kết hôn, khả năng mẹ Ninh thay Ninh Vân Thành thu xếp chuyện này là vô cùng lớn.
Con người Ninh Vân Thành thật sự làm người ta chán ghét, cô thật sự muốn xem xem đối tượng kết hôn của hắn là người như thế nào, tốt nhất là người hung dữ, sau này dạy dỗ hắn ta, quản hắn ta chặt chẽ mới tốt!
Nghĩ như vậy, trong lòng Ninh Vân Hoan cảm thấy vui vẻ, không phát ra tiếng động, nhẹ nhàng đi tới cửa, bên trong biệt thự truyền ra tiếng cười sang sảng của ba Ninh, cùng với tiếng nói chuyện của mẹ Ninh, cũng không phải là nói chuyện ám muội gì, cho nên cửa mở, rèm cửa sổ sát đất cũng kéo lên, hình như có vài người ngồi trong phòng, mẹ Ninh đang ngồi trên sô pha, bên cạnh là ba bốn người có vẻ ngượng ngùng, lúc này cả khuôn mặt của mẹ Ninh đều hiện lên ý cười, đúng lúc đối diện với con gái bên ngoài cửa sổ sát đất, bà ngẩn người, một lúc sau mới có phản ứng.
Trong ấn tượng của Ninh Vân Hoan, cô chưa từng thấy ba Ninh tươi cười vui vẻ như vậy, khóe miệng cô bất giác hàm chứa ý cười, nhìn thấy phản ứng của mẹ Ninh khi nhìn thấy mình, vẻ mặt vô cùng kích động, bà ngưng cười ngây ngốc nhìn cô, đã một năm mẹ Ninh không gặp con gái, lúc này kích động đến mức cả khuôn mặt đỏ bừng, cúi người một cái liền ngồi bất động, lúc nhìn thấy hành động của Ninh Vân Hoan, bà cũng không nói thành lời, ba Ninh ngồi quay lưng về phía Ninh Vân Hoan, cho nên không nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài cửa sổ, ngồi bên cạnh ông là Ninh Vân Thành, một năm không gặp, không ngờ mối quan hệ giữa hai cha con liền chuyển biến tốt đẹp như vậy, trong lòng Ninh Vân Hoan cảm thấy vô cùng kinh ngạc, không khỏi nhìn tới mức rớt quai hàm.
Hình như có một bóng người khác đúng lúc ngồi trong góc nên bị che khuất, chỉ nhìn thấy nửa thân dưới, hình như mặc một chiếc váy vừa dài tới đầu gối, chỉ nhìn thấy đôi chân thon dài mảnh khảnh, chỉ nhìn thấy đôi chân này thôi, trong lòng Ninh Vân Hoan thầm mắng Ninh Vân Thành đúng là vận cứt chó.
"Khó có dịp Tích nhi cùng người thân đều đến đây, đúng lúc ăn cơm tối ở đây luôn." Ba Ninh vui vẻ cười to mấy tiếng, cũng không biết những người trong phòng chọc cười ông như thế nào mà ông lại vui vẻ mở lời giữ khách ở lại, Ninh Vân Hoan cau mày, trong lòng sinh ra một dự cảm không lành, bên này mẹ Ninh thấy con gái ở ngoài cửa nhưng lại không thấy cô tiến vào, không để ý Ninh Vân Hoan dơ tay ra hiệu với bà, liền cười vui vẻ nói với ba Ninh: "Trường Nam, ông xem người đến bên ngoài là ai này?"
Trường Nam trong lời nói của bà là tên của ba Ninh, lúc này vừa nghe thấy câu nói của mẹ Ninh, ba Ninh lập tức quay đầu lại, Ninh Vân Thành ở bên cạnh cũng quay đầu lại nhìn, liền nhìn thấy Ninh Vân Hoan đang kéo đồ đạc đứng ở bên ngoài, có lẽ là quá mức kích động, nhất thời ba Ninh vẫn chưa lấy lại được tinh thần, ánh mắt phát sáng, đấm đấm ngực nói không nên lời.
Vẫn là mẹ Ninh thấu hiểu tâm ý của ba Ninh, hơn nữa bà cũng thực sự nhớ con gái, đến nay đột nhiên thấy con gái trở về, hơn nữa còn xuất hiện ngay ngoài cửa, thật sự là vô cùng kinh hỉ, cho nên bà vội vàng vẫy tay với con gái: "Hoan Hoan, mau vào đi con!"
Đây vốn dĩ là nhà mình, lại thấy được vẻ mặt kinh hỉ của ba Ninh, Ninh Vân Hoan không tiếp tục đứng bên ngoài nữa mà tiến vào, kéo đồ vào trong nhà, ba Ninh vội đập lưng Ninh Vân Thành:" Còn không mau giúp em gái con chuyển đồ vào!" Lúc này ông đã định thần lại, thực ra ông vui mừng quá đỗi, ánh mắt cứ nhìn theo con gái, trong miệng lại lẩm bẩm có phải ở bên Anh ăn uống không tốt, làm cho con gái của ông gầy như vậy,đúng lúc Ninh Vân Hoan cũng muốn kéo ba Ninh làm nũng một phen, nên không hề khách khí ném hết đồ đạc cho Ninh Vân Thành, vừa mới bước vào nhà cô đã đối mặt với ánh mắt của người phụ nữ không thấy mặt hồi nãy, lúc này, khuôn mặt của hai người đều đại biến.
"Sao lại là cô?" Hai người trăm miệng một lời hô lên, hai chân Cố Doanh Tích mềm nhũn, suýt nữa ngã nhào trên nền nhà.
Ninh Vân Hoan không ngờ rằng mình vừa mới về nước, còn chưa kịp nghe ngóng thông tin của nữ chủ, hôm nay lúc trở về còn nghe Lan Lăng Yến dặn dò mình cẩn thận nữ chủ, nhưng cô không nghĩ tới, còn chưa đến trường, đã đụng phải nữ chủ ở đây rồi, sắc mặt nhất thời trở nên xanh mét.
Cố Doanh Tích cũng không ngờ mình sẽ gặp Ninh Vân Hoan ở đây, cô ta nghĩ lại những chuyện xảy ra trước đây, sắc mặt có chút trắng bệch, thân mình lay động vài cái, trong mắt hiện ra vẻ bối rối.