Bùi Dực ở Tô gia ăn cơm chiều với Lâm Tuyết Kiều và Tô Quốc Cường. Bùi Dực đến, Lâm Tuyết Kiều và Tô Quốc Cường đều rất vui mừng.
"Ôi chao, Bảo Bảo con nha đầu này cũng thật là, không cùng với con đến đây" Lâm Tuyết Kiều gắp đồ ăn cho Bùi Dực, nói "Đến, ăn nhiều một chút, đều là con thích ăn"
Bùi Dực cười nhã nhặn "Cảm ơn mẹ. Bây giờ A Tử đang ở Công ty mở cuộc họp, phim mới lập tức muốn phát sóng, em ấy cũng rất bận rộn"
"Phim gì?" Tô Quốc Cường hỏi một câu.
Từ lần trước sau khi gửi cho Tô Tử Bảo 100 triệu, Tô Quốc Cường thấy nha đầu kia cần cù chăm chỉ, cũng không quản cái gì.
Lâm Tuyết Kiều vội vàng đưa mắt ra dấu cho Bùi Dực, Bùi Dực ngầm hiểu "Đến lúc đó ba xem một chút sẽ biết.
"Ba mới không có thời gian xem phim truyền hình" Tuy rằng Tô Quốc cường nói như vậy, nhưng thật ra trong lòng muốn xem phim của con gái mình, thế nào cũng phải xem một chút.
Chờ cơm nước xong, Lâm Tuyết Kiều thừa dịp Tô Quốc
Cường không chú ý nói "Bảo Bảo còn không nói với ông ấy chuyện Gia Hân đóng phim, vì sao các con phải phát sóng gấp như vậy? Nhiệm vụ khiến ông ấy thông suốt còn không làm, nếu để hắn nhìn thấy, vậy làm sao được"
"Cơ hội lần này khó được, A Tử liền phát sóng phim trước." Bùi Dực nói "Vừa rồi không phải ba nói sẽ không xem sao?
Phim mới của A Tử là phim về thanh xuân vườn trường, nói vậy ba cũng không thích xem loại này"
Lâm Tuyết Kiều không nhịn được cười "Ông ấy chính là như vây, ổng nói là nói như thế, nhưng mà khẳng định sẽ xem. Mẹ khẳng định sẽ xem, không thì ông ấy cũng không cần quái gở như vậy. Chờ đến lúc mẹ xem, tuyệt đối ổng sẽ chạy tới xem cùng, đây không phải lộ sao?"
"Mẹ giúp A Tử giấu diếm trước, dạo gần đây em ấy rất vội, đến trường học đều xin nghỉ nửa tháng, chuyên môn chuyển bị chuyện phát sóng phim truyền hình lần này, khẳng định không kịp quan tâm bên này" Bùi Dực nói.
Lâm Tuyết Kiều thấy mỗi lời mỗi câu của hắn đều nghĩ cho Tô Tử Bảo, trong lòng cũng rất vui.
Đôi mắt đều cười thành một đường "Được rồi, mẹ chắc chắn chờ lúc phát sóng, lấy cớ lừa ông ấy ra ngoài. Ngày thường chuyện của ông ấy cũng nhiều, chỉ cần ổng không cố ý đi xem, tạm thời sẽ không biết"
Bùi Dực nhìn thoáng qua đồng hồ trên cổ tay "Mẹ, 9h. Con đáp ứng A Tử đón Tô Lệ Nhã tan học, nhưng mà con mới gặp cô ấy một lần, không dễ nhận ra cô ấy, nếu mẹ không ngại phiền liền đi cùng con, cũng tránh cho con nhận sai người"
Làm sao Bùi Dực có thể không biết Tô Lệ Nhã, chỉ là không muốn đi gặp cô ta một mình, tìm cớ mà thôi.
Anh điều tra ra nữ sinh lừa Tô Tử Bảo đi là Đào Thi Tình, nhưng mà thật sự không biết đối phương lừa cô qua làm gì, nếu bây giờ anh biết trong phòng học xảy ra chuyện gì, liền không cần lo lắng Tô Lệ Nhã sẽ làm cái gì với anh.
Lâm Tuyết Kiều chính là thành tinh, thoáng cái hiểu rõ ý tứ của Bùi Dực.
“Sao nha đầu này có thể để con đi đón chứ? Mẹ đi không phải tốt lắm" Lâm Tuyết Kiều oán trách một câu.
Bùi Dực nói "Không có việc gì, con đều đáp ứng A Tử, dù thế nào cũng phải đem chuyện làm xong mới có thể trở lại cùng em ấy báo cáo kết quả nhiệm vụ"
"Vậy được rồi, chúng ta liền đi cùng nhau." Lâm Tuyết Kiều nói. Trong lòng cười lạnh, Tô Lệ Nhã con tiểu tiện nhân này, cố ý để Bùi Dực đi đón cô ta, còn không phải muốn nhân cơ hội quyến rũ cậu ta sao?
Bà thật sự muốn nhìn xem cô ta muốn quyến rũ chồng con gái bà như thế nào!
Lâm Tuyết Kiều một lòng chỉ nghĩ làm cho Tô Lệ Nhã mất mặt, rất nhanh hai người liền đến Đại học Hải thành.