Tô Tử Bảo nhìn anh, trầm mặc trong chốc lát, “Đại khái là bởi vì em không thể giao hết được. Đích thân em phải làm, không thể để xảy ra một sai sót nhỏ.”
Bùi Dực duỗi cái eo lười, vô tình nói, “Ngày ngủ nhiều rồi, đêm không ngủ được nữa… Em muốn tìm tư liệu gì?Anh giúp em.”
Tô Tử Bảo không nghĩ tới đại thiếu gia không màng chuyện thiên hạ này lại chịu giúp cô, vội vàng đem thứ trong tay mình đi tới chỗ anh.
“Anh nhìn xem cái này.”
Bùi Dực từ phòng ngủ lấy ra một quyển sổ, vợ chồng họ mỗi người một quyển, một người nhanh chóng viết luận văn, tài liệu báo cáo, cùng các loại tác nghiệp, một người giúp tra cứu tư liệu đã đánh dấu, sau đó sửa lại thành một phần hồ sơ, chuyển qua máy tính cho cô. Như vậy Tô Tử Bảo có thể bớt đi nửa thời gian hoàn thành công việc.
Kim đồng hồ tích táp, thư phòng chỉ còn lại thanh âm gõ bàn phím.
Một lát sau, Bùi Dực phát hiện không nghe thấy tiếng động từ phía đối phương, ngẩng đầu nhìn lên thì cô vợ bé nhỏ đã ghé đầu lên quyển sổ mà ngủ rồi. Màn hình máy tính còn sáng, chiếu lên cái đầu tổ quạ của cô.
Bùi Dực không khỏi cười một chút, nhẹ nhàng bế cô lên, sau đó tắt máy tính, ôm Tô Tử Bảo đi vào phòng ngủ.
Ngày kế tỉnh lại, Tô Tử Bảo phát hiện Bùi Dực đã tắt đồng hồ báo thức, làm hại cô trực tiếp ngủ đến giữa trưa. Nhưng chuyện này cũng không quan trọng, dù sao hôm nay Tô Tử Bảo chỉ cần đi nộp bài tập, sau đó lại xin nghỉ.
Tất cả đều hết sức thuận lợi, chủ nhiệm khoa cũng biết cô hiện tại là tổng giám đốc công ty, công ty đang gấp xét về tình cảm có thể tha thứ.
Vừa mới đi ra cổng trường, liền thấy Đào Thi Tình đi tới nói, “Di, Tô Tử Bảo, sao cô đã đi rồi?”
Tô Tử Bảo nhớ lại một chút những gì hôm qua Thẩm Hề đọc, vì thế cười cười, cũng không định nói mình vì chuyện công ty mà xin nghỉ, đành cười nhạt, “Ừm.”
Đối phương cố ý nói chuyện với cô, nhiệt tình, “Không nghĩ tới cô có quen với Thẩm Hề nhận thức, tác giả tôi đây thích nhất. A đúng rồi, đêm nay 8 giờ ban chúng ta có tiết học nữa, ở phòng 302, sáng cô không đi học, hẳn là không biết, là khóa của Diệt Tuyệt Sư Thái đó.”
Diệt Tuyệt Sư Thái là một giáo viên cực kì nghiêm khắc, mỗi tiết đều điểm danh, hơn nữa bà giảng cũng rất hay.
“Cảm ơn.” Tô Tử Bảo lễ phép nói.
Đào Thi Tình cười nói, “Nhớ đi học đó, đừng để bà ấy tóm được.”
Nhìn bóng Tô Tử Bảo rời đi, Đào Thi Tình cười lạnh. Lừa được cô tới rồi, Tô Tử Bảo, cô cứ chờ đó, tôi sẽ cho cô một đêm thật mỹ diệu.
“Alo, liễu tam liễu tứ sao? Người ta đã hẹn rồi, vì chút chuyện nên đêm nay tôi không đi được. Các người nhớ phải đẹp chút, chụp được ảnh trực tiếp đang lên diễn đàn trường là được.” Đào Thi Tình cười lạnh.
Cô muốn chụp ảnh Tô tử Bảo lõa thể trên giường cho mọi người xem, đến lúc đó xem Thẩm Hề còn thích cô ấy được hay không, xem bạn trai còn muốn cô ấy được hay không.
Đương nhiên, nếu cô biết thân phận thật của Tô Tử Bảo khẳng định không dám làm như vậy. KHi Liễu Viêm hỏi cô cố tình không nói tên, nếu không tuyệt đối không dám đắc tội nhân vật quyền quý kia
Điện thoại vang lên thanh âm, “Yên tâm, sẽ không có vấn đề.”