Thứ nhất Bùi Dực sáng nay mới đi tìm Bùi Hàn Văn, hơn nữa tìm anh ấy chính là vì Lạc Băng Uyển, vậy là có thể biết được tối qua anh đi gặp ai rồi. Biết được chuyện này, thật đúng là khiến cho người ta không vui. Thứ hai, Bùi Dực là cố ý muốn giữ Lạc Băng Uyển ở lại Dương Thành, nhưng mà tại sao chứ? Chẳng lẽ là sợ mình ở Đế Tước sẽ lại xung đột với Lạc Băng Uyển? Hơn nữa Lạc Băng Uyển vẫn luôn hợp tác với văn hóa Thời Quang, cũng quen với Bùi Hàn Văn, xem ra quan hệ của Lạc Băng Uyển và Bùi Dực trước đây thật sự không đơn giản.
Bùi Dực mặc dù ở bên ngoài là một công tử đào hoa, nhưng mà anh cũng chưa từng đem những người phụ nữ ở bên ngoài kia về giới thiệu với người thân, điểm này là không cần phải hoài nghi.
Nhưng mà bây giờ rất rõ ràng, Lạc Băng Uyển cùng Bùi Hàn Văn quen thân nhau như vậy. Như vậy thì rốt cuộc là mối quan hệ giữa Bùi Dực cùng Lạc Băng Uyển là gì. Trước đây rốt cuộc là có vướng mắc tình cảm gì, mà cho đến nay anh đã kết hôn rồi, đối phương còn dây dưa không ngớt, mà anh cũng vẫn còn vương vấn.
"Ừm, em ở công ty, cũng không cần đụng tay vào việc sắp xếp lịch trình của Lạc Băng Uyển, cũng không cần lên kế hoạch gì cho cô ấy đâu." Bùi Dực nhàn nhạt bổ sung.
Ý tứ chính là, cô mặc dù là tổng thanh tra của truyền thông Đế Tước, nhưng mà cũng không có tư cách để sắp xếp lịch làm việc cho Lạc Băng Uyển.
Cho dù Diêu Liên Y của giải trí Vân Đình cũng phải nghe theo sự sắp xếp của tổng thanh tra, Lạc Băng Uyển còn không nổi tiếng được như vậy, cái sự đãi ngộ này, xem ra, toàn bộ Đế Tước, cũng chỉ có đích thân Bùi Dực mới có thể sắp đặt lịch làm việc cho cô.
Thật đúng là không phải một nghệ sĩ bình thường.
Tô Tử Bảo cười khách khí mà xa cách, "Được, em biết rồi."
Bùi Dực rõ ràng cảm giác được thái độ của cô thay đổi, nắm lấy tay cô, nói, "Ngày mai là thứ bảy về Bùi gia, đừng quên đấy."
Cứ mỗi cuối tháng, bọn họ đều phải về một lần. Cuối tháng trước, Tô Tử Bảo đã cùng Bùi Dực về rồi, hiện tại lại đến cuối tháng rồi.
"Ừm, được." Tô Tử Bảo lên tiếng.
Bùi Dực nhìn Tô Tử Bảo, cô vợ nhỏ của anh vừa nãy còn đang cười cười nói nói, khóe mắt đuôi mày đều là phong tình, mà bây giờ mỉm cười ngồi ở một bên, xa cách mà lễ phép. Thật đúng là coi anh như tổng giám đốc của truyền thông Đế Tước Tổng, chứ không phải là chồng.
Rõ ràng là không vui, cũng tuyệt không biểu lộ ra một chút nào, cười gượng, thật đúng là giống như một thiên kim nhà giàu.
Nhưng mà anh cực kỳ không thích bộ dạng như vậy của cô.
Bùi Dực nói với Bùi Hàn Văn và Thẩm Hề, "Thời gian không còn sớm, chúng tôi đi trước."
"Được."
Bị Bùi Dực kéo ra khỏi cửa, Tô Tử Bảo cũng không thèm để ý xem anh muốn dẫn cô đi đâu, cứ như vậy bị anh kéo ra ngoài.
Ở lại quán cà phê mấy tiếng đồng hồ, bây giờ bên ngoài đã lên đèn rực rỡ, Bùi Dực ngẩng đầu nhìn bầy trời đầy sao, đột nhiên nói, "Em vì Đế Tước mà đầu tư 100 triệu, với tư cách là tổng giám đốc của Đế Tước, dù có thế nào thì cũng nên thưởng cho một tổng giám sát tận tâm với công việc như em, em muốn gì, cứ việc nói."