Trùng Sinh Làm Quý Thê: Sự Sủng Ái Của Đế Thiếu

Chương 44-2: Mọi người cứ tự nhiên, tôi đi trước đây. 2




Một lát sau, liền liên tục có các thiên kim nổi tiếng đi tới, Liễu Thiên Thiên là thiên kim của Liễu gia, Liễu gia giống như Tống gia và Triệu Gia, đều là những nhân tài mới xuất hiện của Hải Thành, bạn bè của cô tự nhiên cũng sẽ là những người ở trong giới.

"Thiên Thiên sinh nhật vui vẻ." Tô Lệ Nhã mặc một bộ váy dài, đi đến.

Phía sau cô ta còn có một người đàn ông anh tuấn ôn nhu, chính là Hàn Ly.

Tô Tử Bảo trong mắt lập tức liền có một tia phòng bị, vốn còn tưởng rằng Liễu Thiên Thiên này sẽ không có ác ý gì với mình, nhưng mà hiện tại xem ra, cũng là một giuộc với bọn họ.

Cái này, tin tức Tô Tử Bảo và bạn trai cũ cùng nhau ra ngoài chơi, có lẽ lại bị truyền ra ngoài rồi.

"Chị Lệ Nhã, chị đến rồi!" Liễu Thiên Thiên cùng Tô Lệ Nhã quan hệ rất tốt, cô còn thân thiết với cô ta hơn với Tô Tử Bảo vài phần, lôi kéo tay của cô ta, cười hỏi, "Chị Lệ Nhã, anh Triết không đến sao?"

Tô Lệ Nhã biết rõ Liễu Thiên Thiên thích anh trai của mình, cười nói, "Anh ấy vẫn còn đang bận công việc, em cũng biết, mọi chuyện của tập đoàn Tô Thị đều đặt lên trên người anh ấy mà. Đây là quà mà anh ấy bảo chị đưa cho em, mau nhìn xem có thích hay không."

Nói xong, Tô Lệ Nhã liền đưa một chiếc túi cho Liễu Thiên Thiên.

Liễu Thiên Thiên vui mừng nhận lấy, nhìn người đứng sau Liễu Thiên Thiên hỏi, "Ồ? Ai đây vậy?"

"Đây là bạn của chị và anh, tiện thể dẫn anh ấy đến đây luôn." Tô Lệ Nhã nói. Hàn Ly hướng về phía Liễu Thiên Thiên lịch sự cười cười, ánh mắt lập tức rơi vào trên mặt của Tô Tử Bảo, ánh mắt nóng như lửa.

Tô Tử Bảo bất giác nhíu mày.

Kỳ thật Liễu Thiên Thiên cùng Tô Tử Bảo nhiều năm như vậy không gặp nhau, sớm đã không còn tình cảm gì rồi, là Tô Lệ Nhã nói bóng nói gió để cho cô hẹn Tô Tử Bảo đến, thì cô mới đến.

Tô Lệ Nhã cố ý mang theo Hàn Ly đi đến trước mặt của Tô Tử Bảo, "Chị, chị cũng tới tham gia sinh nhật của Thiên Thiên à. Hàn Ly anh ấy muốn xin lỗi chị, chị tha thứ cho anh ấy đi."

"A Bảo, lần trước anh xúc động quá, đó cũng là vì em muốn gả Bùi Dực, anh quá kích động cho nên mới như vậy, kỳ thật đó cũng không phải là ý định ban đầu của anh." Hàn Ly vẻ mặt thâm tình nhìn Tô Tử Bảo, "Anh cũng không hy vọng chúng ta có thể trở lại như trước đây, chỉ cần bây giờ em có thể tha thứ cho anh, vậy là anh đã đủ mãn nguyện rồi."

Tô Tử Bảo chán ghét nhìn hai người bọn họ, đây lại là trò gì của bọn họ đây?

"Chị Lệ Nhã, có chuyện gì vậy?" Liễu Thiên Thiên vẻ mặt nghi hoặc.

Tô Lệ Nhã cười nói, "Thiên Thiên, là thế này, giữa anh Hàn Ly và chị ấy có chút hiểu lầm, vì vậy chị liền mượn cơ hội này đem Hàn Ly tới đây, hy vọng bọn họ có thể xóa đi hiềm khích trước đây. Thiên Thiên, em sẽ không trách chị tự tiện làm như vậy chứ?"

"Làm sao có thể trách chị Lệ Nhã được chứ? Chị Lệ Nhã cũng chỉ là có ý tốt thôi. Tử Bảo, anh ấy làm gì sai vậy? Nhìn anh ấy có thành ý như vậy rồi thì chị cũng tha thứ cho anh ấy đi." Liễu Thiên Thiên tiến lên làm người hòa giải.

Liễu Thiên Thiên này, hoàn toàn không biết mình bị người khác lợi dụng rồi, bây giờ còn ngu ngốc nói giúp người ta.

Tô Tử Bảo nhíu mày, "Đây không phải hiểu lầm, tôi cũng không muốn tha thứ, mọi người cứ tự nhiên, tôi đi trước."

Một lát sau, liền liên tục có các thiên kim nổi tiếng đi tới, Liễu Thiên Thiên là thiên kim của Liễu gia, Liễu gia giống như Tống gia và Triệu Gia, đều là những nhân tài mới xuất hiện của Hải Thành, bạn bè của cô tự nhiên cũng sẽ là những người ở trong giới.

"Thiên Thiên sinh nhật vui vẻ." Tô Lệ Nhã mặc một bộ váy dài, đi đến.

Phía sau cô ta còn có một người đàn ông anh tuấn ôn nhu, chính là Hàn Ly.

Tô Tử Bảo trong mắt lập tức liền có một tia phòng bị, vốn còn tưởng rằng Liễu Thiên Thiên này sẽ không có ác ý gì với mình, nhưng mà hiện tại xem ra, cũng là một giuộc với bọn họ.

Cái này, tin tức Tô Tử Bảo và bạn trai cũ cùng nhau ra ngoài chơi, có lẽ lại bị truyền ra ngoài rồi.

"Chị Lệ Nhã, chị đến rồi!" Liễu Thiên Thiên cùng Tô Lệ Nhã quan hệ rất tốt, cô còn thân thiết với cô ta hơn với Tô Tử Bảo vài phần, lôi kéo tay của cô ta, cười hỏi, "Chị Lệ Nhã, anh Triết không đến sao?"

Tô Lệ Nhã biết rõ Liễu Thiên Thiên thích anh trai của mình, cười nói, "Anh ấy vẫn còn đang bận công việc, em cũng biết, mọi chuyện của tập đoàn Tô Thị đều đặt lên trên người anh ấy mà. Đây là quà mà anh ấy bảo chị đưa cho em, mau nhìn xem có thích hay không."

Nói xong, Tô Lệ Nhã liền đưa một chiếc túi cho Liễu Thiên Thiên.

Liễu Thiên Thiên vui mừng nhận lấy, nhìn người đứng sau Liễu Thiên Thiên hỏi, "Ồ? Ai đây vậy?"

"Đây là bạn của chị và anh, tiện thể dẫn anh ấy đến đây luôn." Tô Lệ Nhã nói. Hàn Ly hướng về phía Liễu Thiên Thiên lịch sự cười cười, ánh mắt lập tức rơi vào trên mặt của Tô Tử Bảo, ánh mắt nóng như lửa.

Tô Tử Bảo bất giác nhíu mày.

Kỳ thật Liễu Thiên Thiên cùng Tô Tử Bảo nhiều năm như vậy không gặp nhau, sớm đã không còn tình cảm gì rồi, là Tô Lệ Nhã nói bóng nói gió để cho cô hẹn Tô Tử Bảo đến, thì cô mới đến.

Tô Lệ Nhã cố ý mang theo Hàn Ly đi đến trước mặt của Tô Tử Bảo, "Chị, chị cũng tới tham gia sinh nhật của Thiên Thiên à. Hàn Ly anh ấy muốn xin lỗi chị, chị tha thứ cho anh ấy đi."

"A Bảo, lần trước anh xúc động quá, đó cũng là vì em muốn gả Bùi Dực, anh quá kích động cho nên mới như vậy, kỳ thật đó cũng không phải là ý định ban đầu của anh." Hàn Ly vẻ mặt thâm tình nhìn Tô Tử Bảo, "Anh cũng không hy vọng chúng ta có thể trở lại như trước đây, chỉ cần bây giờ em có thể tha thứ cho anh, vậy là anh đã đủ mãn nguyện rồi."

Tô Tử Bảo chán ghét nhìn hai người bọn họ, đây lại là trò gì của bọn họ đây?

"Chị Lệ Nhã, có chuyện gì vậy?" Liễu Thiên Thiên vẻ mặt nghi hoặc.

Tô Lệ Nhã cười nói, "Thiên Thiên, là thế này, giữa anh Hàn Ly và chị ấy có chút hiểu lầm, vì vậy chị liền mượn cơ hội này đem Hàn Ly tới đây, hy vọng bọn họ có thể xóa đi hiềm khích trước đây. Thiên Thiên, em sẽ không trách chị tự tiện làm như vậy chứ?"

"Làm sao có thể trách chị Lệ Nhã được chứ? Chị Lệ Nhã cũng chỉ là có ý tốt thôi. Tử Bảo, anh ấy làm gì sai vậy? Nhìn anh ấy có thành ý như vậy rồi thì chị cũng tha thứ cho anh ấy đi." Liễu Thiên Thiên tiến lên làm người hòa giải.

Liễu Thiên Thiên này, hoàn toàn không biết mình bị người khác lợi dụng rồi, bây giờ còn ngu ngốc nói giúp người ta.

Tô Tử Bảo nhíu mày, "Đây không phải hiểu lầm, tôi cũng không muốn tha thứ, mọi người cứ tự nhiên, tôi đi trước."