Hôm sau, tòa cao ốc Dương Thành, nhà hàng Tứ Hải.
Vì để đặc biệt chúc mừng thiên hậu Diêu Liên Y nhận được giải thưởng Kim Âm, vậy nên tổng giám đốc của công ty giải trí Vân Đình là Hạ Thừa Diệp tự mình dự tiệc, làm ra buổi tiệc rượu này, mời mọi người, ở đây toàn bộ là những nhân vật có tiếng trong giới giải trí. Một công ty giải trí nhỏ như Đế Tước, ngay đến cả tư cách để cầm thiệp mời cũng không có, nhưng mà Bùi Tam thiếu gia lại tư cách này.
Từ Dương Thành đến Hải Thành cũng cần phải mất đến hơn 1 giờ. Hải Thành là trung tâm kinh tế phồn hoa nhất khu Hoa Nam, Hạ gia là gia tộc giàu có nhất Hải Thành, nhưng so với Bùi gia của Hải Thành, Lôi gia, vẫn còn kém xa.
Vị hôn thê của Hạ Thừa Diệp - Bạch Phương Phi là chị em ruột với vợ của Bùi Kỳ Thành, vì vậy Bùi Dực là chú của em vợ Hạ Thừa Diệp, vẫn coi như là có một chút quan hệ.
Sáng sớm, Tô Tử Bảo cùng Bùi Dực bước vào nhà hàng Tứ Hải.
Hải Thành là thành phố mà kiếp trước cô từng sống, vô cùng quen thuộc, mà nhà hàng Tứ Hải, cũng là sản nghiệp của Hạ gia.
Bộ âu phục của Bùi Dực được cắt may tỉ mỉ, áo sơ mi trắng, cà- vạt màu tím sậm, thoạt nhìn rất nghiêm chỉnh nhưng trong đó lại có một chút phóng khoáng. Trên khuôn mặt anh tuấn còn nở một nụ cười tà mị, dưới đôi mắt hẹp dài là hàng lông mày dày dậm thâm trầm. Gương mặt này mà ở quán bar, thì chắc chắn là sẽ có không ít cô gái tự nguyện sáp lại.
Tô Tử Bảo kéo cánh tay của anh, cô mặc một bộ váy dài màu trắng được cắt may thủ công, trên thân váy còn có ánh sáng nhàn nhạt di chuyển theo từng bước đi của cô, trước ngực còn điểm xuyến thêm một bông hoa hồng. Đơn giản mà xa hoa, cao quý mà tinh xảo.
Hai người mới vừa đi tới đại sảnh đã thu hút được sự chú ý của tất cả mọi người.
"Đó là ai vậy? Sao lại chưa từng được thấy qua? Chẳng lẽ là minh tinh mới xuất hiện sao?"
"Chớ nói lung tung, người đàn ông này là Bùi tam thiếu của Bùi gia ở Hải Thành đó, là công tử đào hoa nhất Hải Thành, nổi danh là phong lưu hào phóng, tiêu sái tiền nhiều. Người phụ nữ bên cạnh anh ta, thì đúng là không nhận ra." Người phụ nữ nhìn giống như một người trong làng giải trí nói, "Nhưng mà người phụ nữ có thể được Bùi thiếu dẫn đi cùng đến bữa tiệc rượu này, khẳng định cũng là người nổi tiếng ở Hải Thành."
Hạ Thừa Diệp nghe nói Bùi Dực sẽ tới, tự mình ra nghênh tiếp. Anh ta mặc một bộ âu phục sẫm màu phẳng phiu, trên gương mặt anh tuấn nở một nụ cười rực rỡ, "Tam thiếu đã đến, hoan nghênh hoan nghênh. Vị này chắc hẳn chính là người vợ mới cưới của tam thiếu, Tô tiểu thư? Hoan nghênh hoan nghênh. Hai vị trong lúc bận trăm công nghìn việc, có thể tham gia một bữa tiệc chúc mừng của công ty chúng tôi, thật là khiến cho kẻ hèn này được vẻ vang quá."
Tô Tử Bảo nhìn chằm chằm anh ta, cố gắng áp chế sự hận thù đang sôi sùng sục trong đôi mắt của mình. Nhưng mà ngón tay của cô, đã nhịn không được mà run rẩy.
Nếu như không phải là đang ở đây, cô nhất định sẽ không màng tất cả mà liều lĩnh cầm lấy dao dĩa ở bên cạnh đâm chết hắn!
Nhưng mà cô không thể, anh ta là người thừa kế của Hạ gia, tổng giám đốc của công ty giải trí Vân Đình, có sự che chở của thân phận này, cô không làm gì được anh ta hết.